Người dịch: Whistle
Làm một tên buôn bán nô lệ không sợ trời đất, nhưng lần này y thực sự sợ hãi.
Vu oan hãm hại nói thì rất đơn giản, nhưng nơi này là một thế giới siêu phàm, có rất nhiều thủ đoạn điều tra phi phàm.
Có đôi khi người chết còn có thể mở miệng nói chuyện, huống chi là một đám người sống sờ sờ. Mặc kệ là phân đoạn nào để lộ bí mật, chỉ cần bị liên lụy thì Thất Nguyệt hội chắc chắn sẽ tiêu tùng.
"Bọn hắn có thể ẩn giấu thì chúng ta cũng có thể. Chúng ta âm thầm khống chế một vài quân cờ ở trong Ngũ đại gia tộc đi hạ đơn là được.”
“Cùng lắm là để cho bọn hắn mang theo toàn bộ treo thưởng cùng nhau bỏ vào trong công hội thích khách. Chỉ cần vừa ló đầu ra, chúng ta liền lập tức diệt khẩu!”
“Muốn tra liền để bọn hắn đi điều tra nội bộ Ngũ đại gia tộc đi! Cho dù Ngũ đại gia tộc có bị kết tội hay không cũng đã đủ để bọn hắn khó chịu rồi."
Lão giả giễu cợt nói.
. . .
Không chỉ có Thất Nguyệt hội, mà gần như đồng thời điểm này, một số tổ chức tà giáo trong cảnh nội của Vương quốc Alpha đều nhận được tiền "Tài trợ" từ người thần bí.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, thế giới ngầm liền sôi trào. Theo mạch nước ngầm phun trào, gió bão lao thẳng về phía Caesar III.
. . .
Đắm mình trong ánh nắng mùa thu, Hudson tiếp đón nồng hậu mỗi vị khách đến và đi. Đây đã là ngày thứ ba sau khi khu giao dịch của hắn khai trương, tổng kim ngạch giao dịch thành công đã đột phá chân trời.
Đương nhiên, tin tức này là do Hudson suy đoán từ trên vẻ mặt tươi cười của đại đa số người.
Khu giao dịch của hắn là một tổ chức phúc lợi công cộng, ngay cả tiền thuê cũng không thu, đương nhiên là không thể đi nghe ngóng về kim ngạch giao dịch cụ thể của người ta.
Tổng cộng có mười một nhà thương hội hợp tác với khu giao dịch của hắn, toàn bộ đều là những đại thương hội có thực lực, có bối cảnh, mỗi một nhà đều do Hudson đích thân nâng đề nghị hợp tác.
Đều là kết giao bằng hữu, tuyệt đối không có một chút xíu giao dịch lợi ích nào. Cùng lắm là giữa bạn bè với nhau, cho một chút chiếu cố là đương nhiên.
Nếu như không có phần khế ước bí mật kia, lời giải thích này sẽ càng có sức thuyết phục hơn. Tiếc là trước giờ Hudson vẫn luôn ôm thái độ nghi ngờ về tình hữu nghị trong miệng của thương nhân, cho nên cuối cùng hắn vẫn lựa chọn thỏa thuận bí mật.
Nếu như đổi thành đại quý tộc, có lẽ chỉ cần ước định bằng miệng là đủ rồi.
Dù sao, thứ mà Hudson muốn cũng không nhiều, chỉ là ước định trong vòng mười năm sau này, những vật tư mà hắn mua sắm từ các đại thương hội đều chỉ cần trả giá vốn.
Vì làm cho mọi người cảm thấy yên tâm hơn, hắn thậm chí còn hứa hẹn: Toàn bộ vật tư được mua bằng giá vốn đều chỉ tự mình sử dụng, sẽ không được tung ra ngoài thị trường.
Đương nhiên, trong số những vật tư này không chỉ có các thương phẩm bình thường, mà còn bao gồm cả một vật phẩm hiếm thấy ở ngoại giới.
Giao dịch, quan trọng nhất là đôi bên cùng có lợi. Không còn nghi ngờ gì nữa, lần này chính là một cuộc trao đổi tài nguyên điển hình.
. . .
"Ngài Bá tước, ngài thật sự muốn bán hết số trái phiếu này sao?"
Sau khi đã là bằng hữu, có rất nhiều chuyện đều trở nên đơn giản. Cũng giống như hiện giờ, Hudson nhấc theo một rương trái phiếu chiến tranh tới nhờ mọi người hỗ trợ thay đổi hiện trạng.
"Không dối gạt các vị, ta không xem trọng năng lực trả nợ của Công quốc Mosey. Bởi vì tiền lãi mà bọn họ hứa hẹn thật sự là quá cao.”
“Chỉ tính riếng 128 vạn trái phiếu của ta thôi, hàng năm bọn họ đã cần phải trả đến 16 vạn kim tệ tiền lãi rồi. Mà tổng số nợ của bọn họ lại cao hơn con số này những ba mươi lần.”
“Đoán sơ qua, số lãi hàng năm mà họ cần thanh toán sẽ không thấp hơn 6 triệu kim tệ.”
“Theo ta được biết, trước khi chiến tranh bộc phát, thu nhập nhập hàng năm của họ cũng chỉ tầm 6-7 triệu kim tệ.”
“Mà đây chỉ mới là tiền lãi, còn tiền vốn thì sao?”
“Mặc dù bọn họ đã hứa là sẽ trưng thu thêm một khoản thuế với toàn bộ quý tộc trong nước. Nhưng đại đa số lãnh thổ của Công quốc Mosey đều đã biến thành chiến trường, bây giờ vẫn còn là một mảnh hoang vu, các quý tộc lãnh chúa lấy cái gì để nộp thuế đây?”
“Trong thời gian ngắn, bọn họ còn có thể dựa vào mượn mới trả cũ để cầm cự, nhưng sau thời gian dài chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề.”
“Đương nhiên, nếu như đám chủ nợ có thể chấp nhận kéo dài thời hạn trả nợ thì đây là cũng một vụ làm ăn rất tốt.”
“Đáng tiếc là tình huống của ta rất đặc thù, nhất định phải gom đủ tài chính xây dựng sau chiến tranh, mặc dù biết rõ số trái phiếu này có thể kiếm được một món tiền lớn về lâu về dài, nhưng bây giờ chỉ có thể nhịn đau bán tháo."
Hudson nửa thật nửa giả nói.
Các vấn đề mà Công quốc Mosey gặp phải đều là ở trên bề mặt. Đám chủ nợ không cảm thấy hoang mang là bởi vì đại lục Aslante vẫn còn chưa từng xuất hiện tiền lệ một quốc gia nào làm trái với điều ước.
Vấn đề kéo dài thời gian trả nợ mà Hudson đưa ra đã là cục diện xấu nhất mà mọi người có thể nghĩ đến. Trong tình huống bình thường, chỉ cần trì hoãn một hơi, Người Mosey vẫn sẽ tiếp tục trả nợ.
Vốn dĩ hắn có thể không cần nhắc đến những chuyện rủi ro này. Chỉ là các đại biểu của những thương hội đang ngồi ở đây đều là những người ưu tú trong lĩnh vực kinh doanh, hắn biết là minh không thể gạt được họ.
Huống chi nếu hắn không nhắc đến rủi ro, lỡ như số tài sản rủi ro này bị các đại thương hội giữ lại, đợi đến khi khoản nợ này nổ thì hắn sẽ bị đám thương hội này ghi hận.
"Ngài bá tước, giúp ngài giải quyết số trái phiếu này cũng không khó. Nhưng mà khả năng cao là giá sẽ không được quá tốt, dù sao chúng tôi cũng phải cân nhắc đến mức độ rủi ro!"
Lão già áo tím ra vẻ khó khăn nói.