Người dịch: Whistle
Không phải thích khách nào cũng miễn cưỡng giống như Thân vương Butzweig, còn có rất nhiều thú nhân có ước mơ vượt qua tường thành để bắt đầu một cuộc hành trình mới.
Người may mắn có thể lẻn vào Vương đô một cách an toàn; Những người kém may mắn hơn thì còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã chuốc lấy họa sát thân.
May mà có rất nhiều đội ngũ nhận nhiệm vụ gây rối này, gánh vác không ít áp lực, nếu không, bọn họ còn chưa kịp hành động thì đã bị bại lộ rồi.
Thú nhân đang hành động, những thế lực khác cũng không có hề nhàn rỗi. Trong một trang trại nhỏ ở Bắc Cương, đám cao tầng của Thất Nguyệt hội đang nổ ra một cuộc tranh cãi gay gắt.
Chiến tranh kéo dài đến nay, không chỉ không có cơ hội báo thù, ngược lại, ước mơ này còn càng ngày càng xa vời.
Căn cơ của Ngũ Đại Gia Tộc Bắc Cương thâm hậu hơn tưởng tượng của bọn hắn rất nhiều, ngoài trước đó tiết lộ tin tức cho thú nhân, thành công ám sát được một vị Công tước ra, liền không đạt được thành quả gì nữa.
Muôn kiểu kế hoạch lộn xộn không chỉ không làm cho họ phát triển vượt bậc, mà ngược lại còn khiến tên tuổi của họ trở nên càng thêm thối không ngửi được.
"Thú nhân quá vô dụng, chúng ta tạo ra bao nhiêu cơ hội cho bọn chúng cũng đều bị lãng phí hết, bị diệt tộc là đáng!"
Một gã thanh niên tức giận bất bình nói.
Vì báo thù, bọn họ đã dốc hết toàn lực, kết quả chỉ có thể trơ mắt nhìn xem Ngũ đại gia tộc ngày càng hưng thịnh.
Nếu như tình huống này tiếp tục kéo dài, trong bối cảnh các quý tộc trong vương quốc bị tổn thất nặng nề, Ngũ Đại Gia Tộc Bắc Cương đang có dấu hiệu muốn tiến thêm một bước.
"Kellen, lý trí một chút. Phẫn nộ không giải quyết được vấn đề, chỉ làm vấn đề trở nên càng phức tạp hơn mà thôi.”
“Hàng loạt hành động thất bại trước đó, suy cho cùng vẫn là vì chúng ta đặt hy vọng báo thù lên người của người khác, gửi gắm hy vọng vào thú nhân có thể giúp chúng ta tiêu diệt Ngũ đại gia tộc.”
“Sự thật đã chứng minh rằng chuyện này không thể thực hiện được. Muốn hủy diệt được Ngũ đại gia tộc, chúng ta vẫn phải dựa vào sức mạnh của chính mình.”
“Ngay lúc vừa rồi, có người bỏ ra một cái giá rất lớn nhờ chúng ta tìm tổ chức thích khách hạ đơn ám sát Caesar III!"
Nghe được chuyện ám sát Quân vương, đám người liền nhao nhao biến sắc. Bọn họ chỉ muốn chơi chết Ngũ Đại Gia Tộc Bắc Cương mà thôi, không có ý định giết luôn cả Quốc vương.
Dù sao họ cũng đều là con em quý tộc, dù cho hiện giờ có suy sụp như thế nào thì vẫn cũng đã từng được gia tộc dạy dỗ. Họ biết rất rõ ám sát Quốc vương này có ý nghĩa như thế nào.
"Hội thủ, chuyện này tuyệt đối không được! Chúng ta đều là vương quốc con em quý tộc, há có thể làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy?"
"Hội thủ, Tam nguyên lão nói đúng, không thể làm ra chuyện ám sát Quốc vương được! Người nhờ vả này chắc chắn là không có lòng tốt, muốn hại chết Thất Nguyệt hội của chúng ta. . ."
. . .
Những lời thuyết phục dồn dập làm cho sắc mặt của ông lão tái đi.
Chỉ vừa mới kể lại, chưa nói là muốn làm hay không mà đã bị phản đối kịch liệt như vậy rồi, nếu thực sự được triển khai thì không biết sẽ gây ra phản ứng dữ dội như thế nào.
"Hội thủ, ý của ngài là tìm cơ hội giá họa chuyện này cho quý tộc Bắc Cương sao?"
Lời nói của Long Hi làm cho đám người vốn đang phản đối kịch liệt lập tức yên lặng, sau đó hai mắt liền tỏa sáng.
Bọn họ không thể làm ra chuyện hành thích Quốc vương. Nhưng nếu như để cho quý tộc Bắc Cương ra tay thì bọn họ sẽ không có áp lực.
Vấn đề duy nhất là đây một kiện đại sự, dù muốn vu oan giá họa thì cũng không dễ dàng như vậy. Hơi không cẩn thận sẽ bị người ta điều tra ra được thân phận của họ.
Một khi có liên quan đến chuyện ám sát Quốc vương, không chỉ có bọn họ phải tiêu đời, mà ngay cả gia tộc sau lưng họ cũng được bị kéo vào danh sách đen.
Dù có rời khỏi Vương quốc Alpha cũng vô dụng, bởi vì trong vấn đề này, lập trường của các quốc gia trên đại lục là như nhau.
Cho dù là ai làm ra chuyện ám sát Quốc vương cũng đều bị toàn bộ đại lục truy sát. Lịch sử loài người đã được truyền thừa vô số năm, nhưng chỉ có rất ít Quốc vương bị ám sát bỏ mạng.
"Không sai!"
"Người nào người nấy đều bất học vô thuật, ngày thương ta dặn các ngươi là phải đọc sách nhiều vào, nhưng xem ra các ngươi không nghe lọt tai.”
“Bây giờ ngay cả lời hữu ích và lời vô ích đều nghe không rõ, uổng cho các ngươi còn tự xưng mình là con em quý tộc! Từ lúc nào mà quý tộc lại trở thành những kẻ thô lỗ như vậy!"
Lão giả nghiêm nghị khiển trách.
Nhưng vẻ uy phong bên ngoài chỉ là giả tượng mà thôi, trong thâm tâm lão ta cũng đang vô cùng hoảng sợ. Nếu như không có thuộc hạ giải vây, lão ta cũng chẳng hề nghĩ tới việc giá họa cho đám quý tộc Bắc Cương.
Chuyện này không có liên quan gì đến trí thông minh, chỉ là vì quan niệm cố hữu đã khiến cho lão ta không thể nảy sinh những suy nghĩ đại nghịch bất đạo như vậy.
Nếu không đã không cần chờ tới bây giờ, nó đã được sử dụng từ vô số năm trước rồi.
Ngay cả khi lớp ngụy trang bị người ta vạch trần thì cũng có thể châm ngòi ly gián. Dù sao mối quan hệ giữa Quốc vương và quý tộc Bắc Cương vốn không tốt, chỉ cần một mồi lửa là hai bên sẽ đánh nhau ác liệt hơn.
Sau khi bị gián đoạn, đám người liền nhao nhao cúi thấp đầu. Vu oan hãm hại cho quý tộc Bắc Cương, trong lòng của bọn hắn không hề cảm thấy có áp lực đạo đức nào.
"Hội thủ, trên đại lục này có vô số tổ chức sát thủ. Thế nhưng chỉ có rất ít tổ chức dám tiếp nhận, đồng thời còn có thực lực để hoàn thành nhiệm vụ này.”
“Tuy rằng Thất Nguyệt hội chúng ta cũng thuộc loại tổ chức đen tối, nhưng dù sao cũng không giống bọn hắn, trong số các tổ chức sát thủ từng có quan hệ với chúng ta, không có nhà nào phù hợp với yêu cầu!”
“Hơn nữa, chúng ta hoàn toàn không biết được người bí ẩn đứng sau màn nhờ chúng ta hạ đơn có lai lịch như thế nào. Nhỡ đâu sau khi chuyện này thành công, người này bán đứng chúng ta thì sao?"
Long Hi lo lắng nói.