Người dịch: Whistle
"Ưng Hoàng, xảy ra chuyện lớn như vậy mà ông còn ngồi vững vàng như vậy sao.”
“Nếu như không nghĩ ra biện pháp, chúng ta sẽ xong đời. Nếu để cho ta biết là do tên khốn nào nghĩ ra thủ đoạn bẩn thỉu này, ta sẽ tước đoạt linh hồn của hắn ra để thiêu đốt một vạn năm! . . ."
"Hùng Hoàng, không cần phải đi tìm. Ông cũng biết cái tên khốn đã nghĩ ra loại thủ đoạn bẩn thỉu này mà, hiện giờ hắn vẫn còn đang đứng đầu bảng treo thưởng của Đế quốc.”
“Ông đã treo thưởng mười vạn con dê, ba vạn con trâu, một ngàn tên nô lệ. . . Có cần phải tăng thêm một chút tiền thưởng không?"
Ngân Nguyệt Lang Hoàng nửa đùa nửa thật nói.
Cuộc sống rất khổ, nhưng vẫn phải tiếp tục sống. Nếu không tự tìm cho bản thân một chút việc vui thì sẽ sụp đổ.
Tiếc là mọi người không có phản ứng gì, biết rõ là lời nói đùa, nhưng vẫn là chỉ có một mình Ngân Nguyệt Lang Hoàng là đang cười.
Ngân Nguyệt Lang Hoàng có thể cười được là bởi vì những tộc nhân cốt lõi của Ngân Nguyệt Lang tộc đã di cư xong rồi.
Những bộ lạc còn lại đa phần đều là lang nhân bình thường, chỉ có cực kỳ thiểu số kẻ có huyết mạch phản tổ mới có tư cách trở thành một thành viên của Hoàng tộc.
"Được rồi, không nói giỡn nữa. Ở trong mắt của ta, thế cục của Đế quốc hiện giờ vẫn chưa bết bát đến tình trạng mà các ngươi đang nghĩ.”
“Nhân tộc muốn chia tách Đế quốc, việc này thoạt nhìn vô cùng đơn giản, nhưng tiền đề là năm nhà chúng ta phải suy sụp trước đã.”
“Chỉ cần chúng ta có thực lực, cho dù địch nhân có chia tách toàn bộ Đế quốc Thú Nhân ra, chúng ta cũng có thể lại tiếp tục thống nhất Đế quốc.”
“Hiện giờ đang đấu về sự kiên nhẫn, chỉ cần tộc nhân của mọi người di cư thành công, chúng ta liền có thể từ từ chơi với bọn hắn.”
“Trừ phi liên quân nhân tộc thường trú ở trên thảo nguyên thú nhân, nếu không, chờ sau khi bọn hắn rời đi, chúng ta tùy thời đều có thể giết trở về, lấy lại những thứ thuộc về chúng ta.”
“Đương nhiên là phải nắm bắt tốt thời cơ, nhất định phải đợi qua cuộc chiến này rồi tính, không thể tiếp tục kích thích nhân tộc nữa!"
Ngân Nguyệt Lang Hoàng nói nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Bị hố một lần thì sẽ khôn ngoan hơn, biết nhìn xa trông rộng.
Sau khi đích thân lĩnh giáo sức mạnh của nhân tộc, ông ta đã triệt để đoạn tuyệt tưởng niệm ngôi vị bá chủ đại lục.
"Ngân Nguyệt Lang Hoàng nói không sai, thế cục vẫn còn chưa tới mức phải bi quan. Mặc dù thế công lần này của nhân tộc trông rất hung mãnh, nhưng thực tế cũng biểu thị ngày chiến tranh kết thúc đã không xa.”
“Caesar III xảy ra chuyện đã mở màn cho cuộc đấu tranh quyền lực trong Vương quốc Alpha. Ban đầu cuộc đấu tranh này vốn chỉ dừng lại ở trong bóng tối thì nay đã được lôi ra ngoài sáng.”
“Chỉ là mâu thuẫn nội bộ cũng đã đủ cho Caesar III phải bận rộn rồi. Mặc cho lão ta muốn hủy diệt chúng ta như thế nào, lão ta nhất định phải giải quyết mâu thuẫn trong nội bộ trước.”
“Cho dù Caesar III có thể rất lớn độ tỏ vẻ mình sẽ không truy cứu, nhưng đám đại quý tộc kia phải chịu tin mới được. Hạt giống nghi ngờ đã được chôn xuống, hai bên phải có một bên ngã xuống thì cuộc đấu tranh này mới có thể kết thúc.”
“Không có phái chủ chiến này nữa, lập trường của Liên minh nhân tộc sẽ lập tức dao động, quyết tâm hủy diệt chúng ta của bọn hắn cũng sẽ nhanh chóng bị dao động.”
“Nếu cứ tiếp tục kéo dài, công tác hậu cần nặng nề sẽ đè sập bọn hắn. Chúng ta có nhiều thời gian, cùng lắm là tặng đại thảo nguyên lại cho bọn hắn trước mà thôi"
Alex ra vẻ hào khí nói.
Nhưng trong thâm tâm gã ta thì đang thăm hỏi cả gia tộc của Hudson. Tên này thật sự là quá âm hiểm, rõ ràng là đang muốn đấm chết Đế quốc Thú Nhân đây mà.
Nếu như không có nhiều bộ lạc phụ thuộc liên tục cung cấp vật tư và tài phú, thì cuộc sống của Ngũ Đại Hoàng tộc cũng sẽ không thoải mái được như thế.
……
Phỉ Thúy cung, Caesar III bị trọng thương, sau khi tĩnh dưỡng một tháng mới xuất hiện ở trước mắt mọi người. Sắc mặt hồng nhuận, nhìn không giống người bị thương nặng chút nào.
Không còn ai đề cập đến vụ ám sát đó nữa. Sau khi Đế quốc Thú Nhân tuyên bố nhận trách nhiệm, phía chính phủ của Vương quốc Alpha đã trực tiếp đẩy hết tội lên đầu thú nhân.
Những quý tộc có liên quan đến chuyện này, sau khi trải qua hàng loạt điều tra, bởi vì không có chứng cứ chứng minh, nên đã lần lượt được thả ra ngoài.
Mọi chuyện đều trở lại trạng thái bình thường, như chưa hề có chuyện gì xảy ra, chỉ là mạch nước ngầm đang dâng càng ngày càng cao.
Không ai nghĩ rằng Caesar III sẽ nuốt trôi cơn giận anyf sau khi xảy ra chuyện lớn như vậy. Ông ta càng không phát tác, trong lòng của mọi người lại càng hoảng loạn.
Đừng nói là các quý tộc có liên quan đến vụ ám sát, ngay cả đám đại lão trong triều cũng đang cảm thấy rất căng thẳng, sợ rằng ngọn lửa này đốt tới trên đầu mình.
Bầu không khí căng thẳng tràn ngập, Caesar III vẫn như cũ bất vi sở động. Công tác điều tra hung phạm cũng đã bị ngừng lại, không có bất kỳ một người nào bị truy cứu trách nhiệm, bao gồm cả các quan viên chịu trách nhiệm việc phòng thủ.
...
"Các ngươi đã xem chiến báo từ tiền tuyến rồi đúng không? Tốc độ tiến công của đại quân rất không tệ, xem ra Bá tước Hudson của chúng ta lần này đã rất nỗ lực."
Điệu bộ như cười như không của Caesar III làm cho đám đại thần ở phía dưới cảm thấy bối rối. Rốt cuộc thì Caesar III có hài lòng với Hudson hay không vậy?
Không đoán được ý nghĩ thực sự của Quốc vương, tất cả mọi người đều không dám tùy tiện tiếp lời.
Ai cũng biết là trong bụng Caesar III đang kìm nén một cơn giận, đang cần gấp một cơ hội để trút giận, không ai muốn đụng đến việc xui xẻo này.