Người dịch: Whistle
Lần này thật sự là quá mất mặt. Gây ra một vụ đại ô long như vậy, Maxim cũng cảm thấy rất lúng túng, cho nên nó cũng không muốn tiếp tục ở lại đó nữa.
Chỉ khổ cho lão giả Người Ưng, may mà lão phản ứng đủ nhanh, nếu không đã trực tiếp rơi xuống biển rồi.
Tộc Người Ưng có thể bay lượn giữa đất trời, nhưng không bao gồm tung hoành tứ hải.
Có câu nói là: Người Ưng mà rơi xuống nước còn không bằng con gà!
Thấy Hồng Long rời đi, đám Người Tôm ở đối diện cũng dần dần khôi phục dũng khí, hung hăng trợn mắt nhìn chằm chằm lão giả Người Ưng.
Mặc dù không biết vừa rồi lão giả Người Ưng đã nói gì với Maxim, nhưng chỉ dựa vào việc lão ta mang theo con Hồng Long ghê tởm kia tới thôi là đủ để làm cho bầy tôm căm ghét rồi.
Sau khi trấn định lại, lão giả Người Ưng khôi phục khí thế lúc trước, thi triển ma pháp thú ngữ với lũ Người Tôm ở trước mặt rồi nói:
"Ta là sứ thần của Đế quốc Thú Nhân, nhận được lời mời của Long vương Maxim nên mới cố tình tới đây để bái phỏng vương giả của các ngươi.”
“Lũ Người Tôm ti tiện, mau nói cho ta biết, chủng tộc nào đang thống trị vùng biển này?"
Điển hình của câu ưng trận rồng thế!
Với vẻ ngoài của Maxim, muốn giả mạo Long vương là chuyện rất dễ dàng.
Bầy tôm không biết mối quan hệ giữa hai bên, vừa rồi còn đang chuẩn bị hưng sư vấn tội, nhưng giờ lại mất hết dũng khí.
Là chủng tộc hạng chót trong Hải tộc, nguyên nhân quan trọng nhất mà Người Tôm có thể tồn tại được đến giờ chính là biết xem xét thời thế.
Bị một con rồng khi dễ cũng chẳng phải là chuyện gì mất mặt. Cũng chỉ là bị hù một cái mà thôi, còn chưa bị rồng nuốt vào trong bụng, bọn chúng đã được xem là may mắn rồi.
"Đại nhân, vùng biển này là lãnh thổ của Vương quốc Nhân Ngư. Từ nơi này xuất phát về hướng đông khoảng 1000 dặm là có thể tìm tới Vương đình Nhân Ngư."
Tên Người Tôm cầm đầu vội vàng trả lời.
Kinh nghiệm sinh tồn nói cho bọn chúng biết, tốt nhất là đừng nhúng tay vào chuyện của các đại nhân vật.
...
Lutecia, Hội nghị liên minh nhân tộc.
Từ khi đề xuất chung của các tướng lĩnh tiền tuyến truyền đến, trong hội trường lại trở nên ồn ào náo động. Sử dụng lính đánh thuê đánh trận cũng là trạng thái bình thường trên đại lục Aslante.
Đặc biệt đối với nhiều quốc gia vừa và nhỏ, ít chiến tranh, việc duy trì một đội quân thường trực lớn trong thời gian dài sẽ rất tốn kém. Việc chiêu mộ lính đánh thuê tạm thời có hiệu quả về mặt lợi ích hơn rất nhiều.
Nhưng mà lính đánh thuê cũng không phải người ngu, đều là giúp người ta đánh trận, nhưng ở trên chiến trường khác nhau, giá cả cũng sẽ không giống nhau.
Trong chiến tranh với thú nhân trước đó, rất hiếm khi nhìn thấy bóng dáng của lính đánh thuê, không phải là ba nước phương bắc không nỡ bỏ tiền, mà là không thuê được người.
Những lính đánh thuê hành nghề này chỉ vì tiền, không phải là vì mất mạng.
Bọn họ sẽ tự động tránh né những cuộc chiến tranh không có hy vọng.
Tình huống hiện giờ thì khác, cán cân chiến tranh đã nghiêng, Liên quân nhân tộc chiếm ưu thế rõ ràng.
Một cuộc chiến chiếm ưu thế vẫn luôn là nhiệm vụ yêu thích nhất của nhóm lính đánh thuê. Chỉ cần chịu bỏ tiền, không lo không có người tham gia.
Tất cả các điều kiện để chiêu mộ lính đánh thuê đều đã được đáp ứng, vấn đề duy nhất hiện giờ chính là —— tiền.
Vương quốc Alpha thì không cần nhắc nữa, tổng số nợ cộng lại một chỗ dù không phá trăm triệu thì cũng chẳng kém hơn là bao.
Nếu để cho họ ra tiền tiếp nữa thì chắc chắn sẽ bị phá sản.
Đến lúc đó, món nợ mà họ đã vay trước đó sẽ thực sự trở thành món nợ chết.
Quý tộc đều là người một nhà, ít nhiều cũng phải nể mặt một chút. Dù sao Vương quốc Alpha vay nợ cũng là vì bá nghiệp của nhân tộc, không thể dùng vũ lực để đòi nợ được?
Nhưng muốn tự bỏ tiền túi ra, mọi người đều sẽ nghĩ kỹ trước rồi mới làm. Chủ đề liên quan tới tài chính đang được các bên thảo luận nhiệt liệt.
Từ mấy triệu đến hơn trăm triệu, đều có đại biểu đưa ra đề nghị. Những thế lực càng không có tiền thì sẽ đưa ra những con số càng lớn.
Ví dụ như: Ba gã xui xẻo phương bắc đang nợ nần chồng chất liền đòi đã đề xuất là Liên minh nhân tộc nên đóng góp ba trăm triệu kim tệ, như thể muốn lấy kim tệ đập chết thú nhân vậy.
Cho dù có cộng hết toàn bộ già trẻ gái trai trong Ngũ Đại Hoàng tộc thú nhân lại thì cũng chỉ có hơn 10 triệu. Bình quân mỗi đầu người là 20 kim tệ, đủ để làm cho toàn bộ người tham chiến trở nên điên cuồng.
Nếu như thật sự bỏ ra nhiều tiền như vậy, có lẽ đều chẳng cần đến viện binh, chỉ cần liên quân tiền tuyến đã có thể hủy diệt được thú nhân rồi.
Không có bất kỳ cái gì ngoài ý muốn, các bên cần bỏ tiền đã từ chối loại hành vi phá sản này.
Những màn đấu khẩu đang không ngừng diễn ra trong hội trường
300 triệu kim tệ, 280 triêu kim tệ, 250 triệu kim tệ... 150 triệu kim tệ, 100 triệu kim tệ, 98 triệu kim tệ...
Ba gã quỷ nghèo phương bắc không bỏ nổi tiền liền chịu trách nhiệm đưa ra số lượng, các phương phụ trách trả giá. Tràng diện vô cùng hỗn loạn, trông như một cái chợ bán thức ăn vậy.
Càng tới gần giai đoạn sau liền càng tiếp cận sự chờ mong của các bên, và con số tranh chấp lại càng nhạy cảm. Con số cụ thể cũng càng ngày càng thấp, nhưng không ai nói được là lúc nào sẽ đạt được thỏa thuận.
Hội nghị liên minh chậm chạp không đưa ra quyết định, nhưng ở tiền tuyến Hudson lại không đợi tiếp được nữa.
Nếu như tình huống như hiện giờ tiếp tục kéo dài, đừng nói là kết thúc chiến tranh trong năm nay, sợ là sang năm cũng còn không thể kết thúc được.
Không thể để cho tuổi thanh xuân quý báu của mình bị tiêu hao trên chiến trường như vậy được. Sau gần 20 tháng liên tục tác chiến, ngay cả Hudson cũng không chịu nổi sự căng thẳng chứ đừng nói đến các sĩ quan, binh sĩ bên dưới.