Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 796 - Chương 796 - Tư Duy Khác Người (4)

Chương 796 - Tư Duy Khác Người (4)
Chương 796 - Tư Duy Khác Người (4)

Người dịch: Whistle

“Mọi người cũng không cần phải lo lắng về vấn đề tài chính. Việc này có liên quan đến đại nghĩa của nhân tộc, ta tin là các đoàn lính đánh thuê trên đại lục sẽ không thất đức đến mức nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của vào lúc này.”

“Chỉ cần mọi người đồng ý, công hội Lính đánh thuê chúng tôi có thể miễn phí tuyên truyền ra ngoài, không lấy bất cứ một đồng tiền thuê nào."

Adolf nghiêm túc nói.

Việc này có liên quan đến danh dự của toàn bộ giới lính đánh thuê, người làm đại diện như ông ta không thể không ra mặt được. Tiếc là uy thế của Giáo Đình quá nặng, ông ta cũng không dám đắc tội Giáo Đình quá sâu, lực phản kích không đủ.

"Đoàn trưởng Blake quá kén cá chọn canh. Đúng là trong Lính đánh thuê có không ít cặn bã, nhưng đó dù sao cũng chỉ là thiểu số, đại đa số lính đánh thuê vẫn đáng được khen ngợi.”

“Cũng giống như đoàn trưởng Adolf, vào thời khắc mà nhân tộc ta gặp nguy cơ liền lập tức mang theo đội ngũ tới chi viện, chuyện này đã đủ để chứng minh lòng nhiệt thành của họ.”

“Ta thấy mọi người vẫn nên mau chóng thương lượng rồi lấy ra một phương án cụ thể, sau đó nhanh chóng báo lên Hội nghị nhân tộc."

Hudson không chút khách khí đáp lời.

Nếu đã trở mặt với Giáo Đình trở mặt rồi, Hudson đương nhiên sẽ không lưu tình nếu có cơ hội đả kích thanh danh của bọn chúng.

Sau một mồi lửa này, giữa Giáo Đình và công hội Lính đánh thuê xem như đã kết thù kết oán.

Có lẽ bên ngoài sẽ không trở mặt, nhưng lén lút ghi hận sẽ không thiếu được. Không chừng một lúc nào liền có thể làm cho Giáo Đình phải chịu thiệt thòi lớn.

...

"Maxim đại nhân tôn kính, đây là tiền thù lao mà chúng tôi đã chuẩn bị, không biết ngài chừng nào mới có thể liên lạc được với Hải tộc?"

Lão giả Người Ưng mong đợi hỏi.

Không ai biết là việc tìm Hải tộc hỗ trợ có được hay không, nhưng ít nhiều gì cũng phải thử một chút.

Một đường lui về phía sau, Liên quân nhân tộc vẫn đuổi theo không bỏ. Xem ra bọn hắn sẽ không chịu bỏ qua dễ dàng như vậy.

Theo tin tức từ bên phía Giáo Đình truyền tới, chỉ cần để cho nhân tộc đánh được một trận thắng lớn, thỏa mãn được mục đích khoe khoang vũ lực của các thế lực lớn nhân tộc, liên quân sẽ lập tức dẹp đường hồi phủ.

Nhưng Ngũ Đại Hoàng tộc vốn không tin vào loại tình báo không đáng tin cậy này. Từ trước đến nay, nhân tộc nổi tiếng là giảo hoạt, nếu như dốc hết vốn liếng phối hợp đánh trận với bọn hắn, cuối cùng lại bị lật mặt thì làm sao?

Những chuyện tương tự cũng không phải chưa từng xảy ra trong lịch sử. Thay vì giao vận mệnh của mình vào trong tay người khác, chẳng thà tự mình chưởng khống còn tốt hơn.

"Yên tâm đi, tiểu ưng. Bổn rồng làm việc, có cái gì mà phải lo lắng. Không phải chỉ là liên hệ với Hải tộc sao, chuyện nhỏ thôi mà!”

“Các ngươi chờ ở chỗ này, đợi ta thu dọn đồ vật xong liền sẽ mang các ngươi đi gặp người của Hải tộc."

Trong khi nói chuyện, chỉ thấy đuôi rồng hất lên, cuốn theo toàn bộ tài bảo ở trong huyệt động vào trong miệng lớn của nó.

Đầu có thể đứt, máu có thể chảy, chỉ có tài bảo không thể mất. Mỗi một viên kim tệ trong tay Cự Long đều là mạng của bọn nó.

Đặt ở chỗ nào cũng đều không yên tâm, chỉ có nuốt vào không gian trong bụng mới có thể làm cho rồng yên lòng.

"Đi thôi!"

Vừa ra khỏi huyệt động, Maxim liền ghét bỏ tốc độ phi hành của lão giả Người Ưng quá chậm, nên nó đã trực tiếp dùng một móng vuốt tóm lấy lão ta rồi nhanh chóng bay đi.

Xe miễn phí cũng không phải là dễ ngồi như vậy. Tốc độ nhanh như tia chớp của nó làm cho lão giả Người Ưng trực tiếp hôn mê bất tỉnh ở trên không trung. Hiển nhiên, ngay cả những chủng tộc có năng lực phi hành cũng không chịu đựng nổi loại tốc độ bàn thờ này.

Sau khi bay đến trên mặt biển, nhìn thấy sóng biển cuồn cuộn, Maxim đột nhiên ngừng lại: "Hỏng rồi! Xem ra lần trước mình cướp của bọn này quá nhiều, đám nhân ngư không đợi Maxim đại nhân vĩ đại tới thì đã dọn nhà rời đi!"

Nghe được lời Maxim nói, lão giả Người Ưng vừa mới tỉnh lại liền tiếp tục hôn mê bất tỉnh.

Trước đó xỉu là vì bị say rồng, hiện giờ chỉ là bị tức đến ngất xỉu. Lão ta anh minh một thế, vậy mà lại đi tin tưởng một con Hồng Long.

Nghe Maxim khoác lác có giao tình với Hải tộc, lão ta liền nhờ nó đứng ra làm trung gian. Nhưng không ngờ rằng cái gọi là giao tình chỉ là do con rồng này từng đi cướp tài sản của người ta.

……

Sau nhiều lần trắc trở, cuối cùng Maxim cũng tìm được một bộ lạc Người Tôm giữa biển rộng mênh mông. Sau khi lay tỉnh lão giả Người Ưng một cách thô bạo, nó liền tự giới thiệu bản thân.

Nhìn thấy đám Người Tôm đang run lẩy bẩy, lão giả Người Ưng lập tức cạn lời. Lão ta đã hoàn toàn tuyệt vọng với cách làm "người trung gian" mà Maxim tự sáng tạo ra này.

Đúng là nó đã giúp thiết lập mối quan hệ, nhưng kết quả lại có phần trái ngược, không phải là mối quan hệ láng giềng hòa thuận, mà là đang đi gây thù, tìm kích thích.

May mà nó chỉ tới bắt nạt một bộ lạc Người Tôm bất nhập lưu mà thôi, nếu như chạy đi kiếm chuyện với các thế lực lớn trong Hải tộc, Maxim có thể vắt chân lên cổ chạy trốn, nhưng lão giả Người Ưng cũng chỉ có thể bị cá nuốt sống.

"Đại nhân Maxim tôn kính, chuyện thương lượng còn lại để cho tôi làm đi!"

Lão giả Người Ưng run run rẩy rẩy nói.

Lão ta thực sự rất sợ, lão sợ con rồng Maxim tiếp tục gây chuyện sẽ làm liên lụy đến mình cũng trở thành tội phạm truy nã của Hải tộc.

Dù sao số lượng dũng sĩ dám Đồ Long cũng không nhiều, nhưng dám giết ưng lại là nhiều vô số kể.

Dù lão ta là sứ thần của Đế quốc Thú Nhân, nhưng ở nơi biển rộng mênh mông này lại chẳng có mặt mũi gì đáng nói.

"Các ngươi cứ từ từ thương lượng đi, bổn rồng nhiệm vụ đã hoàn thành rồi. Về sau mà có chuyện làm ăn tương tự thì có thể tìm ta hợp tác!"

Nói xong, Maxim lay động đuôi rồng rồi trực tiếp bay về phương xa, bỏ lại lão giả Người Ưng ở nơi biển rộng mênh mông này.

Bình Luận (0)
Comment