Người dịch: Whistle
"Được rồi, việc này coi như thôi!”
“Thế cục ở tiền tuyến rất có lợi cho chúng ta. Cơ hội để hủy diệt Đế quốc Thú Nhân đã ở gần ngay trước mắt, đây là nguyện vọng chung của những bậc tiên liệt của Vương quốc Alpha ta, bất cứ kẻ nào cũng không được phá hoại.”
“Ta hi vọng mọi người không bị một chút lợi ích cỏn con này che mờ đôi mắt, bị một số kẻ tham lam ngu ngốc ảnh hưởng mà làm ra những chuyện ngu xuẩn không có lợi cho vương quốc!”
“Nhiệm vụ tiếp theo của mọi người vẫn là bảo vệ hậu cần cho liên quân ở tiền tuyến.”
“Cân nhắc đến các vấn đề thực tế, sau này ta sẽ lấy danh nghĩa của bộ hậu cần sẽ phát thông cáo, ấn định vị trí nơi lính đánh thuê tiếp nhận lương thảo, nhằm giảm bớt áp lực cho công tác vận chuyển hậu cần."
Hudson không chút khách khí nói, tiện thể sắp xếp luôn công việc sau này.
Nếu như đã đến lúc trở mặt, hắn đương nhiên sẽ đả kích danh vọng của địch nhân trước. Mặc cho Công tước Kavadia nghĩ như thế nào, nếu đã muốn gây sự với hắn, cứ đánh ông ta vài cú trước rồi tính.
Tiếc là Công tước Kavadia cũng không phải người ngu, không có trực tiếp phản bác. Nếu không thì sẽ càng nhiều cái mũ đang đợi ông ta đội lên.
…..
Lutecia, Hội nghị liên minh nhân tộc. Giờ phút này, không khí ở trong hội trường đang vô cùng quỷ dị.
Liên quân tiền tuyến tiền trảm hậu tấu như đòn cảnh cáo đánh thẳng vào bọn họ. Trò này không chơi như vậy nha, họ mới là cơ quan quyền lực cao nhất của nhân tộc!
Các nghị viên có thể không quan tâm đến mưa gió ở bên ngoài, nhân tộc có đủ thực lực để chống lại mưa gió này. Nhưng bị người mình đâm sau lưng thì lại không có cách nào.
Kết quả của cuộc bỏ phiếu ẩn danh là: toàn bộ đều là phiếu thuận, sự thật trần trụi này đang nói cho bọn họ biết một điều: Các tướng lĩnh ở tiền tuyến đều ủng hộ việc chiêu mộ lính đánh thuê ra chiến trường.
Nhưng ít nhiều gì cũng phải có vài tấm phiếu chống để có ý tứ một chút nha!
Chỉ có thể nói: lợi ích động nhân tâm. Nhằm bảo đảm quyết định có thể thuận lợi được thông qua, mọi người đều ăn ý nhường cơ hội cơ hội bỏ phiếu chống cho người khác.
Bác bỏ?
Nghĩ thôi thì được. Thông cáo đã được ban bố rồi, lúc này mà thu hồi, chẳng phải là đang nói cho ngoại giới biết là giữa hội nghị liên minh và liên quân không đồng lòng sao?
Truy cứu trách nhiệm, không tồn tại.
Trên danh nghĩa thì Hội nghị liên minh có quyền lực lớn hơn, nhưng trên thực tế, bọn họ chẳng có lực ước thúc nào với liên quân ở tiền tuyến cả.
Địa vị trong thế lực của đại đa số nghị viên đều không bằng những chủ soái đang ở tiền tuyến. Dù sao, nghị viên cũng chỉ là một người đại diện, còn chủ soái đã là một nhà đại quý tộc tay nắm thực quyền.
Tất cả mọi người đều là đồng liêu, nếu như bác bỏ thì sau này cũng không tốt gặp nhau. Nhưng làm cơ quan quyền lực tối cao, bọn họ lại không thể không có biểu thị gì.
Không chỉ có các nghị viên khó làm, mà ngay cả Charles III cũng đang đau đầu. Với tư cách là người khởi xướng cho cuộc hội nghị này, lần này y đã trực tiếp biến mất ở trong hội trường.
Tất cả mọi người đều có trách nhiệm, vậy thì tương đương với không có trách nhiệm. Những người ngồi ở đây đều đang mắt lớn trừng mắt nhỏ, không ai nguyện ý mở lời trước.
"Các vị, tin tức này hiện giờ đã truyền khắp toàn bộ đại lục, cho dù có muốn thu hồi cũng đã không kịp nữa rồi. Không bằng chúng ta trực tiếp thương lượng xem nên giải quyết hậu quả sau này như thế nào đi.”
“Ví dụ như: xác định kỳ hạn treo thưởng; hoặc là xác định tiêu chuẩn hoạch định chiến công..."
Bá tước Predrag có chút lúng túng đề nghị.
Tuy nói là pháp không trách chúng, nhưng kẻ đầu têu lại là Vương quốc Alpha. Nếu như không vì Hudson đổ dầu vào lửa thì đám tướng lĩnh liên quân ở tiền tuyến cũng sẽ không nhận thức được việc chiêu mộ lính đánh thuê tham chiến có thể mang tới ẩn tàng lợi ích nhanh tới vậy.
Từ nay về sau, khả năng cao là chuyện đánh một trận nhưng lĩnh hai phần quân công này sẽ trở thành trạng thái bình thường.
Có lẽ trong chiến báo sau này của liên quân sẽ đều là công chiếm được khu vực nào, diệt được bao nhiêu vạn địch, toàn bộ đều sẽ được ghi chép một cách mơ hồ, cũng không còn phân chia chủng tộc thú nhân cụ thể nữa.
Và ngược lại, trên chiến tích của bên lính đánh thuê sẽ đều là chém được thủ cấp của Behemoth, chém giết Hùng Nhân Tộc...
Tuy rằng việc hoạch định chiến công rất khắt khe, nhưng kẻ thực hiện nhiệm vụ này vẫn là con người. Ở trước mặt lợi ích, việc mạo hiểm lĩnh quân công sẽ trở nên càng ngày càng nhiều.
May mà đám quý tộc ở tiền tuyến vẫn còn có một chút liêm sỉ, không xếp cả những chủng tộc thú nhân bình thường vào trong phạm trù treo thưởng, nếu không sợ là Liên minh nhân tộc sẽ bị bọn hắn làm cho phá sản.
Đừng thấy hiện giờ những kẻ đang chạy ra tiền tuyến đều là lính đánh thuê, nhưng trên thực tế thì lại có rất nhiều quý tộc của nhân tộc cũng đang ngồi quan sát, chỉ cần Hội nghị liên minh không phản đối, những quý tộc này cũng sẽ mang theo tư quân tham dự vào cuộc "đi săn" này.
"Bá tước Predrag nói không sai, chuyện này đã xảy ra rồi, chúng ta cũng chỉ có thể đối mặt với hiện thực.”
“Nhưng ngoài việc muốn cân nhắc xem nên giải quyết hậu quả như thế nào ra, chúng ta còn phải tạo một cái lồng giam cho liên quân ở tiền tuyến, không thể để mặt cho bọn hắn thích làm gì thì làm được.”
“Nếu không, sau này chắc chắn sẽ còn xảy ra những chuyện tương tự!"
Bá tước Djordevich nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Hiển nhiên, ông ta đã nhận thức được sự nguy hại của việc "Lấy hạ khắc thượng", nên mới muốn Hội nghị liên minh tăng cường ước thúc quân lực liên quân ở tiền tuyến.
"Bá tước Djordevich, giải quyết hậu quả thì dễ, nhưng quản lý liên quân thì lại cần phải bàn bạc kỹ hơn, tốt nhất là do các thế lực lớn tự tăng cường ràng buộc đối với quân đội của mình!"
Giám mục Montesson quyết đoán phản đối nói.