Người dịch: Whistle
Chuyện phiền phức duy nhất là sau khi tiến vào vùng núi chiến đấu, tỷ lệ hao hụt vật tư hậu cần trong quá trình vận chuyển đã lập tức tăng vọt, điều này đã khiến cho các bên chú ý chặt chẽ..
Cũng may là có thú nhân hỗ trợ, mỗi cách một khoảng thời gian liền nhất định có đội xe chuyển vận bị tập kích, làm cho vật tư hậu cần của liên quân bị thiệt hại nặng nề, không phải là do hắn bỏ tiền vào túi riêng.
Không tin thì có thể kiểm toán. Số liệu nhập kho và số liệu xuất kho đều có thể đối chiếu được. Toàn bộ thiệt hại đều có dấu vết lần theo.
...
"Hudson, việc lớn không tốt! Gia tộc Locknard đã tố cáo lên hội nghị liên minh nói ngươi đầu cơ trục lợi vật tư chiến lược, liên minh và vương quốc đều đồng thời phái đoàn điều tra tới đây.”
“Vài ngày nữa sẽ ra tiền tuyến để thanh tra số lượng vật tư chiến lược tiêu hao trên tiền tuyến, ngươi tranh thủ thời gian giải quyết đống vật tư trong tay đi!"
Tin tức mà Tử tước Aurane mang lại làm cho Hudson hơi sững sờ. Quân địch xuất thủ nhanh như vậy sao, thật sự là quá nóng vội.
Đầu năm nay, công tác vận chuyển vật tư hậu cần quả thật là một công việc khổ sai. Đội vận chuyển kiếm chát trung gian cũng là một loại quy tắc ngầm, chỉ cần không làm quá mức, căn bản sẽ không có người quan tâm.
Nhưng mà mọi chuyện đều có ngoại lệ, một khi có người đứng ra tố cáo, đây chính là một vết nhơ.
Có thể trí mạng hay không thì phải xem tham ô bao nhiêu vật tư. Bình thường mà nói, chỉ cần chênh lệch không quá lớn thì đều có thể cân bằng sổ sách.
Công việc kinh doanh gần đây của Hudson rất tốt, làm cho người hữu tâm chú ý là đương nhiên.
Nhưng mà hắn nghĩ mãi cũng không rõ, tại sao gia tộc Locknard lại không giữ được bình tĩnh như vậy, chiến tranh còn chưa kết thúc đã vội vàng nhảy ra kiếm chuyện.
Hơn nữa còn trực tiếp tố cáo lên Hội nghị liên minh, chuyện này đã phá hỏng quy củ. Cho dù lần này có thể làm cho hắn rớt đài thì cũng đã đánh mặt Quốc vương rồi.
Quan hệ giữa Caesar III và quý tộc Bắc Cương vốn đã rất căng thẳng, bây giờ lại xảy ra loại chuyện này, chẳng phải là chẳng thèm nể mặt Quốc vương sao?
Không riêng gì quốc vương, mà toàn bộ quý tộc trong Vương quốc Alpha đều cảm thấy không còn mặt mũi. Trong tình huống bình thường, khi gặp được loại chuyện này, mọi người đều sẽ lựa chọn đóng kín cửa tự mình xử lý.
"Ngài Tử tước, không cần phải lo lắng! Bọn họ sẽ không tra ra được cái gì, nếu như đoàn điều tra đến, kẻ xui xẻo cũng chỉ là bọn quý tộc Bắc Cương mà thôi.”
“Nếu đếm kỹ số lượng lương thảo bị hao tổn mà các quý tộc vận chuyển, số lượng tổn thất lớn nhất chính là quý tộc Bắc Cương. Cho dù có làm sổ sách tốt đến đâu cũng sẽ còn sót lại vấn đề.”
“Nếu như thật sự truy đến cùng, sợ là đám đại quý tộc ở tiền tuyến đều sẽ chịu liên luỵ, vấn đề là nhiều hay ít mà thôi.”
“Nhưng mà Công tước Pias cũng không phải người ngu, lão ta thà đắc tội với vô số quý tộc trong vương quốc cũng phải tố cáo việc này vào thời điểm hiện giờ, sau lưng chuyện này chắc chắn còn có những thế lực khác đang giở trò.”
“Hãy chờ xem đi, ta nghĩ câu chuyện tiếp theo sẽ rất đặc sắc!"
Hudson cười lạnh nói.
Không còn nghi ngờ gì nữa, lần tố cáo này có ảnh hưởng vô cùng lớn đến hắn. Cho dù không điều tra ra được vấn đề thì cũng sẽ làm tổn thất danh vọng của Hudson.
Dù sao cũng có hơn trăm vạn quan binh đang phụ trách công tác vận chuyển lương thảo này, chỉ cần điều tra liền nhất định sẽ có người sa lưới.
Hudson nhất định sẽ không thoát khỏi tội danh không giám sát tốt. Cũng không phải là hắn hoàn toàn không có chuẩn bị gì từ trước.
Đặc biệt là sau khi Công tước Kavadia lộ ra dã tâm, đại đa số những công việc bẩn thỉu mệt nhọc trong nhiệm vụ vận chuyển đều ập xuống đầu của quý tộc Bắc Cương.
Đây cũng là nguyên nhân trực tiếp làm cho tỷ lệ hao hụt vật tư vận chuyển của bọn họ là cao nhất.
Một khi đoàn điều tra tới, người bị hao hụt nhiều vật tư nhất là đám quý tộc Bắc Cương sẽ trở thành đối tượng điều tra trọng điểm.
Hudson con cho rằng mình có thể hạn chế bọn họ bằng sự ràng buộc này, không nghĩ tới cuối cùng vẫn xảy ra vấn đề.
Đây là đấu pháp điển hình của câu nói "Giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm". Nếu như thật sự muốn điều tra chuyên sâu, Hudson sẽ không có ngày lành, nhưng đám quý tộc Bắc Cương cũng sẽ không thể tránh thoát.
Cho dù năm vị Công tước không làm như vậy, nhưng ai có thể cam đoan là tộc nhân và tiểu đệ của bọn họ cũng sẽ không nhúng tay vào?
"Hudson, ngươi có chắc là không có vấn đề gì không?"
Tử tước Aurane quan tâm hỏi.
Ông ta biết rất rõ là Hudson đã lén lút bán tháo không ít vật tư chiến lược trong những ngày gần đây, kiếm được một vố lớn.
Mặc dù thương hội là thế lực chấp hành cụ thể, nhưng lại không thể gạt được con mắt của đám quý tộc.
"Ngài Tử tước cứ việc yên tâm, số vật tư chiến lược được bán ra ngoài, một phần là do ta từ hậu phương vận chuyển tới, một phần là do ta chiến lợi phẩm của liên quân mà ta mua được từ trước đó.”
“Ngay cả bằng chứng giao dịch có liên quan đều đang nằm trong tay ta. Mặc cho đoàn thanh tra có điều tra như thế nào thì cũng không hề nhúng tay vào vật tư chiến lược của liên quân!"
Hudson bình tĩnh nói.
Hiển nhiên, những lời này không chỉ là đang nói cho Tử tước Aurane nghe, mà cũng đang nói cho đám đại quý tộc trong quân nghe.
Đầu cơ trục lợi vật tư chiến lược là sự thật, nhưng nguồn gốc của vật tư lại có một lời giải thích hợp lý.
Dù sao, tội tham ô đầu cơ trục lợi vật tư chiến lược cũng không nhẹ, Hudson không muốn mình phải mang nỗi oan không thấu này.
Nhiều khi, dưới tác động của dư luận cũng có thể lẫn lộn thật giả. Hắn cũng cần có người nói đỡ cho mình, chứng minh đây là chuyện bịa đặt.