Người dịch: Whistle
Công tước Kavadia hung hăng trợn mắt liếc nhìn Hudson một cái, hậm hực kiềm chế cơn giận trong lòng. Lý trí nói cho ông ta biết, bây giờ không phải là lúc trở mặt.
Trong thâm tâm, ông ta còn âm thầm giận mắng bản thân mình ngu xuẩn. Ngay cả át chủ bài của địch nhân còn không rõ mà đã đần độn chạy tới ra mặt thay cho đồng minh.
Hiện giờ chủ đề đã bị dời đi rồi, chỉ là ánh mắt của mọi người khi nhìn về phía ông ta cũng đã phát sinh biến hóa. Những ánh mắt trìu mến như đang nhìn một kẻ thiểu năng làm cho ông ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
Không còn nghi ngờ gì nữa, chuyện ngày hôm nay sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của Kavadia.
Sau khi bị mang cho cái mũ "ngu xuẩn", lực hiệu triệu trong giới quý tộc chắc chắn sẽ giảm đi rất nhiều trong tương lai.
Tiếc là, có thể phân tích ra di chứng không có nghĩa là ông ta có thể giải quyết được vấn đề. Thế công được dày công chuẩn bị còn chưa kịp lên men đã bị Hudson hóa giải mất.
Vấn đề sau đó mà mọi người cần suy tính đã không phải còn là có muốn đi hủy diệt chợ đen, đoạt lại số vật tư đã bán trước đó hay không; mà là phải nghĩ biện pháp để những thương nhân trong chợ đen không ngừng cố gắng, gom góp được càng nhiều vật tư chiến lược càng tốt.
Vấn đề giá cả chỉ là thứ yếu. Mấu chốt là phải có đủ vật tư chiến lược trên thị trường, có thể bù đắp lỗ hổng cho bọn hắn.
Muốn moi được vật tư chiến lược từ trong tay liên quân không phải chỉ cần có tiền là được.
Người ta cũng cần phải gánh chịu trách nhiệm khi báo khống chiến tổn. Đặc biệt là trong thời gian ngắn, rui ro sẽ càng nhiều hơn.
Những quý tộc yêu quý thanh danh căn bản sẽ không quan tâm đến bọn hắn. Bởi vì chỉ cần làm loại chuyện này cũng có nghĩa là bại lộ điểm yếu của bản thân.
Hành động thích hợp nhất vẫn là để cho những thương nhân có bối cảnh đi làm người trung gian. Thao tác cụ thể không quan trọng, quan trọng là phải có đủ vật tư chiến lược.
"Nếu như mọi người không có đề nghị nào tốt hơn, vậy thì sau đó chúng ta cứ làm theo đề nghị của Bá tước Hudson đi!”
“Tóm lại, mọi người nhất định phải nhanh chóng bổ sung lỗ thủng xong của bản thân. Đây cũng là ý của Quốc vương bệ hạ.”
“Đoàn thanh tra mà vương quốc phái đi sẽ đến nơi trong khoảng 10 ngày nữa, hi vọng đến lúc đó tất cả mọi người đều sẽ bù đắp được khoản thâm hụt của mình, tránh cho mọi người đều bị mất mặt."
Hầu tước James ở bên cạnh thuận thế nói bổ sung.
…..
"Ngài Bá tước, ngài thật sự rất rộng lượng. Cơ hội tốt như vậy mà cũng có thể bỏ qua cho gia tộc Locknard!"
Nghe được lời này của Hầu tước James, Hudson cười ha ha một tiếng rồi nói: "Ngài Hầu tước, chuyện quan trọng hiện giờ là phải nhanh chóng giải quyết xong khoản thâm hụt này.”
“Hết thảy đều lấy đại cục làm trọng, ân oán cá nhân có thể để sang một bên thì cứ để một bên trước đi."
Nhưng sâu trong lòng hắn thì lại âm thầm mắt trợn trắng. Đại cục làm trọng cái củ cải, nếu như có thể chơi chết gia tộc Locknard thì hắn đã sớm hạ thủ rồi.
Mặc dù đám người kêu gào rất lợi hại trong cuộc họp vừa rồi, nhưng người nào người nấy đều yêu cầu gia tộc Locknard bồi thường tổn thất, mà chẳng có người nào động sát tâm.
Tất cả mọi người đều là người hiểu chuyện, chỉ cần nhìn vào phản ứng của Liên minh nhân tộc thì đám người này đã biết rằng khả năng cao là gia tộc Locknard đã bị người ta hố rồi.
Chỉ cần là người có chút lý trí, dù có muốn tố cáo chủ soái nhà mình cũng sẽ lén lút thực hiện, đâu có ai ngu đến mức công khai chuyện này trước liên minh?
Gia tộc Locknard gặp tai bay vạ gió, dù cho có trách nhiệm thì tội cũng không đáng chết. Đều là người lăn lộn trong một vòng tròn, mọi người đương nhiên sẽ không ép đến bước đường cùng.
Sau khi thấy rõ suy nghĩ của đám quý tộc, Hudson đương nhiên là sẽ không để cho bọn họ toại nguyện.
Nếu như thật sự để họ tiếp tục tạo áp lực, Công tước Pias không chịu nổi nữa mà đồng ý gánh chịu khoản thâm hụt mọi người, lúc đó lão ta sẽ biến thành đại gia, bởi vì thiếu nợ chính là đại gia.
Chỉ cần món nợ kếch xù này chưa được trả xong, đám người này sẽ không đứng yên nhìn xem gia tộc Locknard xảy ra chuyện. Hàng năm chỉ cần trả lại một khoản tiền tượng trưng, gia tộc Locknard sẽ đứng ở thế bất bại.
"Ngài Bá tước, sự rộng lượng của ngài chưa chắc được người ta cảm kích. Đám người Bắc Cương đã quen với thói tham lam rồi, lần này chắc chắn là thâm hụt không ít, dựa theo thao tác bình thường, sợ là bọn họ khó có thể bù đắp được lỗ thủng này.”
“Nếu như sau đó họ bí quá hoá liều, lại gây ra một ít chuyện, sợ là ngài cũng sẽ bị liên lụy."
Hầu tước James lo lắng nói.
Không phải là ông ta đang lo lắng cho Hudson, thực ra nếu như chuyện lần này có thể hạ bệ được Hudson thì ông ta còn cảm thấy vui là đằng khác.
Mặc dù chuyện này là do gia tộc Locknard gây ra, nhưng quý tộc Bắc cương vẫn luôn là một đoàn thể thống nhất, nếu như thật sự truy cứu, Công tước Kavadia cũng khó từ tội lỗi.
Lão đại và lão nhị trong quân đồng thời xảy ra chuyện, kẻ làm lão tam như ông ta đứng ra tiếp nhận chức chủ soái cũng là chuyện đương nhiên.
Tiếc là chuyện này không hề đơn giản như vậy. Chuyện này giấu được những người khác chứ không lừa được Caesar III.
Sau khi biết được liên minh đang nhằm vào vương quốc Alpha, Quốc vương hạ lệnh bắt buộc bọn hắn phải giải quyết xong vấn đề này trước khi đoàn thanh tra đến.
So với hai người có quyền tự chủ cao hơn là Hudson và Công tước Kavadia, James lại không có lực lượng để cự tuyệt. Không chỉ phải giải quyết vấn đề, mà còn nhất định phải giải quyết một cách êm xuôi.
Đúng là trong cuộc họp vừa rồi Hudson đã đưa ra phương án giải quyết vấn đề, nhưng cũng đã lưu lại tai họa ngầm.
Theo cái nhìn của Hầu tước James, không đủ vật tư chiến lược thì sẽ không thể nào ngăn được lỗ hổng, vậy thì cứ đẩy một còn dê lớn ra gánh chịu trách nhiệm là xong.