Người dịch: Whistle
"Giám mục Kaveh, không thể nói như thế. Biểu hiện của Vương quốc Alpha trong cuộc chiến lần này vẫn rất không tệ, cho dù có người tham ô đầu cơ trục lợi vật tư quân nhu thì cũng chỉ là do một số tiểu quý tộc gây ra.”
“Trước khi chưa điều tra rõ chuyện này, chúng ta không cần phải vội vàng định tội bọn họ.”
“Cứ chờ thêm một chút đi, liên quan vụ án Hỏa Long đốt kho này, bọn hắn nhất định phải cho liên minh một lời giải thích! Đợi khi có kết quả rồi mới quyết định nên làm gì tiếp theo cũng không muộn."
Hầu tước Jerome ném đá giấu tay nói.
Chèn ép Vương quốc Alpha là vì lợi ích, nhưng chuyện này không có nghĩa là lão ta nguyện ý làm mất lòng người khác.
Vương quốc Frank và Vương quốc Alpha một nam một bắc, cạnh tranh là có, nhưng còn chưa tới tình trạng thủy hỏa bất dung.
Giữa hai nước vẫn còn đang hợp tác ở rất nhiều phương diện. Loại chuyện gây thù chuốc oán này giao cho Giáo Đình làm là được.
Dù sao Giáo Đình và Vương quốc Alpha đã có xích mích từ lâu, lão ta không lo Giám mục Kaveh không chịu kiếm chuyện.
"Chỉ hi vọng là vậy!"
Giám mục Kaveh mặt không đổi sắc nói.
. . .
Trong đại doanh, Hudson đã trở về doanh trại từ trước, lúc này hắn đang buồn rầu nhìn chằm chằm con Hồng Long đang bị mê mang.
Hình thể của nó quá lớn, cho dù hắn có muốn tìm một cái lồng giam cũng không có. Nhà tù bình thường là sẽ không thể nào nhốt được một con Cự Long.
Sau khi quấn quanh người Hồng Long hết sợi xích đặc chế này đến sợi xích đặc chế khác, Hudson vẫn còn ngại không đủ.
"Belersden, lát nữa sau khi ta đánh thức con rồng ngu xuẩn này, ngươi nhớ nhìn chằm chằm nó, đừng để nó gây chuyện!"
Hudson căn dặn.
Hắn muốn không thận trọng cũng không được. Tiếp xúc gần với Cự Long chính là chuyện có liên quan đến tính mạng, chỉ cần hơi không cẩn thận là có tiệc để ăn luôn.
"Yên tâm đi, Hudson! Ta sẽ nhìn chằm chằm nó.”
“Ma pháp trận phong ấn ở trên người của con rồng ngu xuẩn này cũng không dễ bị phá như vậy, hiện giờ nó sẽ không thể phóng thích được ma pháp long ngữ.”
“Vả lại nó còn đang bị thương, cơ thể đang ở trong trạng thái suy yếu nhất, lại còn bị nhiều sợi xích như vậy trói chặt, nó sẽ chẳng gây ra được chuyện gì đâu!"
Sau khi nghe được những lời cam đoan của Belersden, Hudson mới chậm rãi lấy thuốc giải Túy Long Hương ra. Một mùi hương gay mũi và buồn nôn lập tức tỏa ra khắp doanh trại.
Một người một gấu lập tức nín thở, để cho con Hồng Long này một mình hưởng dụng mùi hương đặc biệt này.
"Thối quá, thối quá! Con Đại Địa Chi Hùng chết tiệt, lũ nhân loại bò sát khốn kiếp, đây là thứ, Long đại gia sắp bị buồn nôn chết rồi!"
Sau khi Maxim tỉnh lại, những sợi xích sắt đang quấn quanh người nó cũng rung động theo, dường như có thể bị phá tan bất kỳ lúc nào.
Tiếc là hành động vượt ngục này chỉ vừa bắt đầu diễn ra liền bị Lĩnh vực trọng lực của Belersden ép xuống, con Hồng Long đang dãy dụa lập tức bị đè xuống mặt đất.
"Khốn nạn! Các ngươi đều là lũ khốn kiếp!”
“Thân là Đại Địa Chi Hùng, vậy mà lại đi theo nhân loại lăn lộn, quả thực là làm cho tộc Đại Địa Chi Hùng mất hết mặt mũi! . . ."
Thấy Hồng Long không ngừng kêu gào, Belersden liền vả cho nó một cái tát rồi cười hì hì nói: "Con rồng vô tri, ngươi đang ghen tị với cuộc sống của Belersden đại gia đúng chứ?”
“Uổng cho ngươi có hình thể to lớn như vậy mà chỉ là một con rồng lởm. Hiện giờ ta đang cảm thấy rất hiếu kì, rốt cuộc là quá trình dậy thì của ngươi xảy ra vấn đề, hay do ngươi là giống loài tạp giao mới của Long tộc?"
Nếu xét về công phu mắng chửi người, Belersden đã đạt tới cảnh giới đăng phong đạo cực, Hudson ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này đều trợn mắt hốc mồm.
Từ khi nào thì con gấu nhà mình lại trở nên lưu manh như vậy. Hóa ra công tác giáo dục thường ngày của hắn dành cho gấu con đều là uổng phí.
"Ngươi mới là tạp chủng! Cả nhà ngươi đều là tạp. . ."
Chữ "chủng" còn chưa nói ra miệng thì lại có một bàn tay gấu to lớn lao tới, đánh cho Maxim đầu váng mắt hoa.
Thấy Belersden đã đánh gậy không sai biệt lắm, Hudson biết rằng đến lúc mình nên lên sân khấu rồi.
"Maxim tiên sinh, ta thận trọng nhắc nhở tiên sinh, tình huống hiện giờ của tiên sinh đang vô cùng nguy hiểm, xin tiên sinh hãy giữ bình tĩnh.”
“Nếu như cuộc trò chuyện tiếp theo của chúng ta không thuận lợi, vảy rồng của ngươi sẽ biến thành khôi giáp của chúng ta, máu rồng sẽ biến thành vật tư tu luyện, móng rồng sẽ bị gia công thành vũ khí, da rồng liền biến thành vật dẫn cho quyển trục ma pháp.”
“Ngay cả xương rồng cũng sẽ được giao lại cho Vong Linh pháp sư để chế tác thành Vong Linh Long. Đương nhiên, trong đó còn có cả linh hồn của ngươi nữa.”
“Cự Long chính là vật rất hiếm có, toàn bộ luyện kim thuật sĩ, Áo Thuật sư, ma pháp sư trên đại lục đều đang mong chờ vào sự cống hiến của ngươi cho công cuộc nghiên cứu của họ!"
Nghe được lời uy hiếp của Hudson, Maxim hỏi với giọng điệu khó tin: "Ngươi dám đồ long, chẳng lẽ ngươi không sợ Long tộc ta trả thù sao?"
"Maxim tiên sinh, xem ra ngươi vẫn còn không có tình trạng của mình. Trong tình huống bình thường, mọi người đương nhiên là sẽ nể mặt của Long tộc, không chủ động đi đồ long.”
“Thế nhưng tình huống lần này thì khác, chuyện lần này là do ngươi gây ra. Vô cớ tập kích hậu cần của liên quân nhân tộc, phóng hỏa đốt cháy nhà kho của bọn ta.”
“Long tộc của ngươi cần sĩ diện, chẳng lẽ nhân tộc ta không cần mặt mũi sao? Đừng có quên, đại lục Aslante hiện giờ chính là thời đại của nhân tộc ta.”
“Đúng là thực lực của Long tộc rất mạnh, nhưng nhân khẩu của các ngươi lại quá thưa thớt.”
“Ta không cho rằng Long tộc sẽ vì một con rồng chuyên đi gây hoạ như người mà chạy tới khai chiến với nhân tộc. Nếu như hai bên thực sự đánh nhau, vậy thì sẽ không chỉ có một con rồng vẫn lạc, mà là hàng trăm hàng ngàn con Cự Long, máu tươi của Long tộc sẽ nhuộm đỏ mặt đất."
Hudson cố gắng lừa dối nói.