Người dịch: Whistle
Đương nhiên, đến khi hành động cụ thể thì nhất định sẽ không thiếu khâu thay đổi đất phong.
Mặc dù trên lý thuyết thì không được phép làm như vậy, nhưng Hudson là thống soái của đại quân, chỉ cần hắn không làm quá mức, ngay cả Quốc vương cũng sẽ nể mặt.
Liên tưởng đến việc Hudson kết giao ân tình với các quý tộc trong các tỉnh khác trước đó, Tử tước Aurane lập tức hiểu rõ toan tính của hắn.
Có món nợ nhân tình này thì chắc chắn sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho hắn hợp nhất và thay đổi đất phong.
Ngay cả khi các quý tộc vừa và nhỏ trong tỉnh không muốn nhìn thấy Gia tộc Koslow phát triển lớn mạnh, nhưng vì đang bị nợ ân tình, nên bọn họ cũng không thể nhảy ra phản đối.
Trở ngại duy nhất có lẽ là Gia tộc Dalton và Quốc vương. Với sự hiểu biết của ông ta với Caesar III, dù cho Quốc vương có phản đối thì cũng sẽ không đích thân ra tay.
Dù gì thì Hudson vẫn còn có giá trị với vương thất. Đối mặt với các thế lực đang nhăm nhe phân chia lợi ích trong nước, Quốc vương vẫn cần Hudson đứng ra hòa giải mâu thuẫn của các bên.
Chỉ có một mình Gia tộc Dalton đứng ra phản đối là sẽ không thể ngăn trở được quyết tâm của Hudson.
Nghĩ tới nơi này, Tử tước Aurane càng kiên định với sự lựa chọn của mình hơn. Tỉnh Đông Nam đã bước vào cách cục lưỡng cường đối lập, làm gì còn chỗ cho Gia tộc Holliser phát triển nữa?
Lúc đầu là gia tộc số hai trong tỉnh, nhưng hiện giờ đã bị giáng cấp xuống thành gia tộc số ba. Nếu như không chủ động rời đi, đợi sau này lão đại và lão nhị đấm nhau, lỡ tay đánh chết lão tam thì sẽ rất bi kịch.
"Xin ngài Tử tước yên tâm. Sau khi Gia tộc Holliser di dời trọng tâm chiến lược về phía bắc, căn cơ tại quận Arbor của các vị sẽ không bị ảnh hưởng gì.”
“Nhỡ đâu kinh doanh phương bắc thất bại, quận Arbor sẽ là đường lui của các vị. Nhưng mà đây là chuyện lớn, ta đề nghị ngài nên thận trọng cân nhắc.”
“Đúng là sự cạnh tranh hiện giờ ở tỉnh Phong Vân đang rất kịch liệt, nhưng chỉ cần Gia tộc Holliser nguyện ý buông tay đánh cược một lần, thì vẫn còn ⅓ cơ hội."
Đây đều là lời thật lòng, nếu như đổi Hudson ngồi lên vị trí của Tử tước Aurane, hắn sẽ không quyết định di dời trọng tâm lên phương bắc dời.
Dù là sự canh tranh trong tỉnh Phong Vân rất kịch liệt, nhưng lợi ích trong này cũng rất lớn! Một khi phát triển được sẽ có giá trị hơn nhiều so với mảnh đất ở phương bắc.
Ngay cả khi không thể cướp được quyền khống chế tỉnh thành, thì việc giành giật một quận hoặc là nửa quận cũng là một sự lựa chọn tốt.
Chỉ có thể nói, khẩu vị của Gia tộc Holliser quá lớn, bọn họ muốn bước vào ngưỡng cửa đại quý tộc chỉ trong một lần hành động, số đất phong mới được tăng thêm đã không thể thỏa mãn được khẩu vị của họ.
Loại chuyện này chỉ có thể tự mình quyết định. Làm minh hữu, Hudson chỉ có thể ủng hộ.
"Hudson, sau này làm phiền cậu rồi. Chúng tôi sẽ nghĩ cách kết giao quan hệ với các phương, nhưng bên phía vương đô vẫn cần cậu đứng ra nói chuyện."
Tử tước Aurane ra vẻ nghiêm túc nói.
Không nhắc đến mục tiêu cụ thể, hiển nhiên là Gia tộc Holliser không nắm chắc tất thắng trong hành động lần này. Vì gia tăng xác suất thành công, họ liền dứt khoát chơi trò giăng lưới.
Đối với Hudson mà nói, đây là một chuyện tốt. Sẽ rất rắc rối nếu mục tiêu của gia tộc Holliser trùng với mục tiêu của các quý tộc khác.
Giống như bây giờ rất tốt, mặc dù có thể xảy ra cách cục một vài nhà trung đẳng quý tộc cùng nhau chúa tể một tỉnh, nhưng sẽ tránh khỏi việc chọn trùng nhau và thất bại, rồi trực tiếp bị đào thải, bị loại.
Suy cho cùng vẫn là vì không đủ thực lực. Cho dù nội tình có thâm hậu như thế nào, muốn chuyển hóa thành thực lực trong tay cũng cần phải có một quá trình dài dằng dặc.
Nếu nhìn theo hướng này, Bá tước Pierce cũng đã làm một chuyện tốt. Nếu như ông ta không mang đám quý tộc tỉnh Đông Nam nhảy xuống khe cống ngầm thì Gia tộc Holliser sẽ không ra đi dứt khoát như vậy.
Khi mà mọi người ở chung một chỗ phát triển, cho dù quan hệ giữa đôi bên có tốt như thế nào, sớm muộn cũng sẽ có ngày trở mặt.
Gia tộc Holliser chủ động rời đi đối với Hudson cũng là một chuyện tốt. Điều này có nghĩa là hai bên sẽ không thể trở thành kẻ thù vì xung đột chiến lược.
"Xin ngài Tử tước cứ yên tâm, Bắc Cương nhất định sẽ có một mảnh đất dành cho ngài, diện tích sẽ rộng hơn quận Arbor chứ không ít hơn!"
Hudson hào khí cam kết.
Là thống soái đại quân, hắn có quyền nói chuyện rất lớn trong việc phân chia đất phong.
Hắn không có năng lực giúp Gia tộc Holliser nhảy lên trở thành đại quý tộc, nhưng chỉ để cho họ vào Bắc Cương kiếm một chén canh thì lại không khó.
Sau đó phải xem sự phát triển của bản thân rồi. Nhà nào phát triển tốt nhất, và trở nên nổi bật trước đám đối thủ cạnh tranh thì sẽ có thể bước qua ngưỡng cửa đại quý tộc.
Ván cờ sau lưng chuyện này không chỉ liên quan đến nội bộ vương quốc, mà còn có cả những thế lực bên ngoài vương quốc tham gia vào.
Theo Hudson được biết, tổ tiên của rất nhiều đại quý tộc trong cảnh nội Vương quốc Alpha đều bắt nguồn từ các quốc gia ở phía nam và trung tâm của đại lục.
Theo thời gian đổi dời, loại quan hệ này liền trở nên rất nhạt, nhưng khi các thế lực lớn của nhân tộc chia cắt đại thảo nguyên thú nhân thì mối quan hệ này đã dần ấm lại.
Dù gì thì việc phát triển đại thảo nguyên thú nhân sau này cũng cần phải có được sự ủng hộ của người hàng xóm Vương quốc Alpha.
Đã có quan hệ nhân mạch thì tự nhiên là phải liên lạc. Cho dù phần quan hệ này có xa xôi đến đâu thì cũng còn chút tình hương hỏa.
Ngay cả bản thân Hudson cũng đã cảm nhận được. Đã có người của các chi mạch của Gia tộc Koslow mở rộng ra bên ngoài tới bái phỏng nối lại liên lạc với hắn.
Tiếc là những chi mạch này cũng giống như những chi mạch khác trong nước, lăn lộn chẳng ra làm sao cả. Ngay cả khi phe họ cắn được một miếng bánh lớn, tới phiên bọn họ cũng chỉ có thể cầm được một mảnh Nam tước lĩnh hoặc là Kỵ sĩ lĩnh.