Người dịch: Whistle
Giáo Đình là cây gậy quấy phân heo lớn nhất trong nội bộ liên minh nhân tộc. Từ trước đến nay, những việc như chôn bom và đào hố này chính là sở thích lớn nhất của bọn chúng.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là: Bọn họ là một tổ chức tôn giáo, lúc chơi chính trị cũng sẽ luôn gắn liền với tôn giáo, thậm chí có rất nhiều thời điểm còn làm cho dở dở ương ương.
Chỉ trong thoáng chốc liền có mười mấy loại phương án được đề ra. Có thể thấy rằng mọi người vẫn đang rất kiềm chế, đại biểu của đám thế lực nhỏ đều rất có tự hiểu lấy mình mà lựa chọn tắt lửa.
. . .
"Chiến tranh đã kết thúc, tiếp tục duy trì số lượng quân bị khổng lồ như hiện giờ sẽ tạo áp lực rất lớn lên Vương quốc. Sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng, bộ chỉ huy đã quyết định là sẽ giải trừ quân bị trên quy mô lớn.”
“Xét đến việc mối đe dọa Đế quốc Thú Nhân đã biến mất, áp lực quân sự mà Vương quốc phải gánh chịu trong tương lai sẽ giảm đi rất nhiều, do đó, số lượng quân thường trực cũng sẽ bị cắt giảm trên diện rộng.”
“Cá nhân ta cho rằng: Vương quốc chỉ cần duy trì từ 5-8 vạn quân thường trực là có thể đáp ứng được nhu cầu quân sự hiện giờ.”
“Xét thấy hiện giờ vương quốc đang phải chịu áp lực tài chính, cho nên trong thời gian ngắn, số lượng quân thường trực của vương quốc sẽ còn bị áp súc thêm một lần nữa.”
“Tiêu chuẩn cụ thể phải chờ chúng ta tiếp tục nghiên cứu rồi mới quyết định. Việc cấp bách hiện giờ là bãi bỏ những đội quân dư thừa, giảm mức chi tiêu quân phí của vương quốc xuống!"
Trong hội nghị quân sự, Hudson ra sức thuyết trình lý luận —— giải trừ quân bị.
Qua chiến dịch này, Vương quốc Alpha bị trọng thương nguyên khí, phương diện tài chính là bị thiệt hại nghiêm trọng nhất.
Món nợ khổng lồ đã ép tới vương quốc không thể thở nổi. Bãi bỏ quân đội là chuyện bắt buộc phải làm.
Vì để cho mình có thể thoát ra khỏi ván cờ giữa Quốc vương và tập đoàn quý tộc, Hudson quyết định lựa chọn —— giải trừ quân bị.
Chuyện này nằm trong phận sự của người làm thống soái đại quân như hắn. Hắn đứng ra chủ trì công tác giải trừ quân bị vào lúc này liền lập tức có thể giảm bớt áp lực tài chính mà vương quốc đang phải gánh chịu, trung thần bất quá chỉ như thế.
Còn thuận tiện giải quyết hai tai họa ngầm lớn nhất hiện giờ cho Caesar III nữa.
Một khi quân đội quý tộc bị giải tán về nhà, ván cờ tiếp đó sẽ chỉ đơn thuần là cuộc đấu tranh chính trị, không cần phải lo lắng các bên giận quá biến thành cuộc xung đột quân sự.
"Bá tước Hudson tôn kính, chúng tôi không có ý kiến về việc bãi bỏ quân đội sau khi chiến tranh kết thúc. Đây là chuyện nên làm, vấn đề là thời gian sớm hay muộn mà thôi.”
“Nhưng mà số lượng quân thường trực được vương quốc đưa ra thực sự là quá ít.”
“Phải biết rằng trước đây vương quốc thường xuyên duy trì hơn ba mươi vạn quân thường trực, bây giờ đột nhiên cắt giảm nhiều biên chế như vậy thì làm sao có phù hợp với vị thế quốc tế của chúng ta được?”
“Đặc biệt là bây giờ, vương quốc đã thu hồi lại lãnh thổ đã mất, đồng thời còn có thu hoạch không nhỏ. Chúng ta hoàn toàn có khả năng duy trì nhiều quân thường trực hơn, để chứng tỏ vị thế là Vương quốc hùng mạnh thứ ba trên đại lục!"
Bá tước Pierce dẫn đầu phản đối.
Trực giác nói cho lão ta biết, trong kế hoạch của Hudson có âm mưu. Mặc dù lão ta không biết hắn đang có âm mưu gì, nhưng chỉ cần địch nhân ủng hộ, mình cứ phản đối là được.”
Về mặt lý thuyết, đúng là vương quốc sẽ không phải chịu áp lực về mặt quân sự nữa, cắt giảm số lượng quân thường trực là chuyện nên làm. Nhưng trong thâm tâm của Bá tước Pierce lại cảm thấy rất bất an.
Nhìn từ bên ngoài thì vương quốc chỉ cắt giảm quân thường trực trên phạm vị lớn, cũng không hạn chế số lượng tư quân của quý tộc, đối với mọi người mà nói đây là chuyện vô cùng có lợi.
Nhưng đó chỉ là đối với những đại quý tộc có thể bảo toàn được thực lực của mình mà thôi. Những quý tộc bị tổn thất thực lực, hoặc có thể nói là đang trên bờ vực sụp đổ, lúc này bọn họ đang rất cần vòng tay che chở của Vương thất.
Gia tộc Dalton đương nhiên sẽ không sa sút đến mức này, nhưng bị trọng thương nguyên khí lại là một sự thật không thể chối cãi.
Nếu như không sự uy hiếp của đối thủ cạnh tranh, gia tộc Dalton chỉ cần trở về tĩnh dưỡng 8-10 năm là có thể dần khôi phục lại.
Thật đáng tiếc, bên cạnh bọn họ không chỉ có đối thủ cạnh tranh, hơn nữa còn là một đối thủ cạnh tranh rất mạnh.
Thực lực tổng hợp của Gia tộc Dalton có thể nhẹ nhõm áp chế Gia tộc Koslow, nhưng thực lực quân sự hiện giờ của họ lại đang ở vào thế hạ phong.
Từ xưa đến nay, đã vô số án lệ chứng minh: Chỉ có chuyển hóa thực lực thành thực lực quân sự thì mới thật sự là thực lực.
Căn cơ thâm hậu, nội tình cường đại, những thứ này đều cần có một quá trình chuyển hóa. Trước khi chuyển hóa hoàn toàn, hết thảy đều là mộng ảo bọt nước.
"Bá tước Pierce lo quá xa rồi. Từ trước đến nay, số lượng quân thường trực chưa bao giờ có thể đại diện cho sức mạnh của cả một Vương quốc.”
“Ngay cả cường quốc số một đại lục đương thời là Vương quốc Frank cũng chỉ có hơn 20 vạn quân thường trực mà thôi.”
“Từ trong cuộc chiến tranh lần này, chúng ta cũng có thể nhìn thấy được hình thức chiến tranh trước đó đang không ngừng bị phá vỡ.”
“Điều tiếp theo mà chúng ta cần làm chính là: Thích ứng với hình thức chiến tranh mới, bồi dưỡng càng nhiều tinh binh hơn, mà không phải chỉ đổ dồn vào số lượng.”
“Sức chiến đấu mà năm vạn quân siêu phàm có thể bộc phát ra chưa chắc sẽ yếu hơn ba mươi vạn quân thường trực là bao.”
“Hiện giờ vương quốc đang thiếu sức lao động, chúng ta nhất định phải sử dụng ít nhân lực nhất để đổi lấy hiệu quả chiến đấu cao nhất."
Hudson mặt không đổi sắc trả lời.