Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 866 - Chương 866 - Huấn Rồng

Chương 866 - Huấn Rồng
Chương 866 - Huấn Rồng

Người dịch: Whistle

Hai năm vừa qua cũng là khoảng thời gian thoải mái nhất của Isabel. Tài nguyên tu luyện muốn cái gì có cái đó, không cần phải lục đục với nhau, không cần lo lắng bị người ta nhòm ngó.

Nhưng mà khi Hudson trở về thì mọi chuyện liền thay đổi.

Làm tù nhân, vậy mà lại có thể sống một cuộc sống giống như nữ chủ nhân, đó là bởi vì người làm chủ nhân là Hudson không ở nhà, mọi người lại không rõ thân phận giữa hai người.

Cộng thêm Isabel vẫn luôn vô cùng an phận, mỗi ngày đều chỉ biết tu luyện, còn không thì đi luyện tập cầm kỳ thư họa, ca múa vân vân.

Cô ta chỉ lấy một chút tài nguyên tu luyện trong phủ lãnh mà thôi, ngay cả Nam tước Redman cũng không nói gì, những người khác thì càng không nhúng tay vào.

Nhưng mà giả thì chung quy vẫn là giả, lừa được những người khác, nhưng làm sao có thể lừa được chính chủ, Isabel không cho rằng Hudson sẽ dễ bị lợi dụng như vậy.

…..

"Tất cả các ngươi lui xuống đi!"

Sau khi đuổi đám hạ nhân đi, trong phòng chỉ còn lại Hudson và Isabel. Nếu như không phải trùng hợp chạm mặt ở đây, hắn đều sắp quên mất trong nhà mình còn có cô nàng này.

Không phải là do trí nhớ của hắn không tốt, thật sự là vì gần đây có quá nhiều chuyện cần suy nghĩ, vốn chẳng có tâm tư để nghĩ đến nữ nhân.

Lúc trước hắn lưu Isabel lại, một mặt là vì nàng ta thật sự có giá trị; mặt khác là vì nàng ta quá đẹp, đẹp đến mức làm cho hắn không đành lòng xuất thủ.

Hudson cũng là đàn ông bình thường, gặp được nữ nhân xinh đẹp, muốn nói không thích là chuyện không thể nào.

Nhưng mà lý trí nói cho hắn biết, nữ nhân trước mắt này chơi đùa thì được, nếu như thật sự động chân tình, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra đại sự.

Hudson không cho rằng mình có mị lực lớn đến mức làm cho một vị nữ từ trưởng thành từ trong gánh hát động chân tình.

Nếu như là chơi trò tình cảm thì vẫn chưa biết mèo nào cắn mỉu nào?

So với hai năm trước, Isabel đã thay đổi rất nhiều. Isabel bây giờ đã không còn tràn đầy dụ hoặc như trước nữa, mà trên người toát ra quý khí của một đại gia khuê tú.

Chỉ có thể nói, hoàn cảnh là thứ có thể làm thay đổi cả con người. Cô ta là ca cơ nổi tiếng trên đại lục, mỗi ngày đều di chuyển trong vòng tròn của những người đàn ông, không dính khí tức phong trần là chuyện không thể nào.

Nhưng ở lại Sơn Địa Lĩnh hai năm, vị trí nữ chủ nhân của lãnh địa bị bỏ trống, đãi ngộ mà Isabel đã được hưởng thụ gần như bằng với nữ chủ nhân, khí chất trên người cũng xảy ra là thuế biến.

"Thế nào, giả mạo tình nhân của ta lâu như vậy, đến bây giờ còn không biết nên làm gì sao?"

Hudson nửa đùa nửa thật trêu đùa nói.

Có một vài thứ nếu như giả mạo lâu rồi thì cũng có thể sẽ biến thành sự thật. Mặc cho dù tình huống có như thế nào, người bên ngoài đã nhận định quan hệ giữa hai người.

Muốn rửa sạch là chuyện không thể nào, thậm chí ngay cả giải thích cũng không thể. Khi cả vòng tròn đều không sạch sẽ, một cá nhân quá thuần khiết sẽ trở thành sai lầm.

Là một nhà quý tộc kiệt xuất, nếu như không có một vài vị tình nhân thì thật sự là vô cùng mất mặt. Đặc biệt là đối với những người tuổi nhỏ thành danh như Hudson.

Nếu không phải có quan hệ với nữ nhân thì sẽ là có quan hệ với nam nhân. Bị sự ghen tị thôi thúc, mọi người sẽ bịa ra những chuyện không thật về hắn.

"Ngài Bá tước đang chuẩn bị sau thu tính sổ sao?

“Người ta đã bị ngài mời vào trong phủ, lúc đó ngài cũng đã âm thầm chấp nhận những lời đồn đãi này. Bây giờ lại tới đây so đo, sợ là không phù hợp với thân phận tôn quý của ngài."

Trong khi nói chuyện, khoảng cách giữa hai người đã rút ngắn. Nói cho đúng là Hudson đã tiến lên trước, Isabel thì đang lùi lại, đến khi cơ thể dựa vào tường, không có đường lui.

"Thật cũng được, giả cũng không sao, bây giờ đã không còn quan trọng nữa.”

“Isabel tiểu thư là người thông minh, ta chắc là tiểu thư biết rõ nên làm gì tiếp theo. Nếu đã lựa chọn diễn kịch, vậy thì xin mời tiểu thư diễn tiếp.”

“Tiện thể thanh toán luôn khoản nợ trong hai năm qua, ta cũng không làm cô, không hỏi mà lấy là tội, phát cô trả gấp mười lần tiền phạt cũng không quá phận, đúng không?

“Nếu không, ta cũng chỉ có thể có thêm một vị tình nhân rồi."

Hudson cũng không tiếp tục nhắc đến chuyện chiêu mộ nữa, bây giờ đã không giống như ngày xưa, dù rằng hiện tại hắn vẫn đang cầu hiền như khát, nhưng cũng không còn thiếu thốn nhân tài nghiêm trọng như trước đó nữa.

Isabel là nhân tài, tiếc là hầu hết bản lĩnh của nàng ta đều nằm ở việc dụ hoặc nam nhân, thiên phú thu thập tình báo chỉ là thứ yếu.

Nên như được lựa chọn, Hudson cũng không muốn để loại vưu vật này nhúng vào việc thu thập tin báo.

Dù sao, nếu như thật sự ở chung trong thời gian dài, hắn không dám cam đoan là mình sẽ có thể chống cự được trước sắc đẹp này.

"Đây là toàn bộ tài liệu có liên quan đến tổ chức thần bí kia mà tôi biết, bao gồm cả quá trình huấn luyện mà tôi đã trải qua.”

“Nếu như không đủ để trả nợ, vậy thì chỉ có thể làm như lời mà ngài đã nói.”

“Dù gì thì chỉ cần đám đàn ông các ngươi muốn, luôn có thể tìm được một cái cớ hợp lý cho bản thân!"

Trong khi nói chuyện, Isabel đã trợn trắng mắt, ngôn hành cử chỉ tràn đầy dụ hoặc vô tận, khí chất của tiểu thư quý tộc đã lập tức biến mất.

"Cô đang đùa với lửa đấy!"

Vừa dứt lời, hai người đã dính vào nhau. Đối mặt với giai nhân trong ngực, Hudson cũng không nhịn được nữa. . .

"Không nên ở chỗ này!"

"Bây giờ nói ra những lời này thì đã muộn!"

. . .

Ánh mặt trời mới lên rọi xuống mặt đất, lại là một ngày mới tốt đẹp. Hudson không nhịn được sự dụ hoặc của giai nhân trong ngực, nơi này lại diễn ra một cuộc chiến đấu điên loan đảo phượng.

Lần đầu tiên trải nghiệm cá nước thân mật, loại cảm giác phiêu phiêu dục tiên này làm cho Hudson dư vị vô tận.

Bình Luận (0)
Comment