Người dịch: Whistle
"Lần này triệu tập mọi người tới đây, chủ yếu là vì thương lượng tương lai phát triển của Bá tước lĩnh.”
“Các vị đều là nhân viên quản lý quan trọng trong lãnh địa, trước khi chế định kế hoạch phát triển, ta muốn được nghe ý kiến của các vị trước."
Nghe được lời nói của Hudson, thần sắc của đám người đều có chút kích động.
Người có tư cách tham gia vào việc chế định kế hoạch phát triển lãnh địa trong tương lai đều đã bước vào hàng ngũ quyết sách trong lãnh địa, chuyện này nói rõ Hudson đã xem bọn họ như "người một nhà" .
Phải đưa ra quyết định như vậy, Hudson cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ. Lôi kéo nhân tâm chỉ là phụ, mấu chốt là nếu phát triển lãnh địa ở hiện tại, hắn nhất định phải trọng dụng những người ở đây.
Còn về vấn đề trung thành, chỉ cần bây giờ có thể hiệu lực cho lãnh địa, không lập tức phản bội, vậy thì cứ tạm tính bọn họ là trung thần đi.
Cho dù thỉnh thoảng có tiết lộ một chút tình báo ra bên ngoài thì Hudson cũng có thể mở một con mắt, nhắm một con mắt.
Con đường phát triển lãnh địa của hắn quá rõ ràng, căn bản không thể lừa được những lão hồ ly có kinh nghiệm phong phú. Nếu đã không thể giữ bí mật được thì cũng không cần giữ nữa.
Sơn Địa Lĩnh lúc trước là một chiếc thuyền con, còn Sơn Địa Lĩnh hiện giờ chính là một chiếc tàu thủy xa hoa. Cả hai đều đang rẽ sóng trên biển rộng, nhưng năng lực che mưa che gió đã tiến bộ rất nhiều.
Một chút sóng gió, Hudson vẫn còn có thể chịu đựng được. Dù cho ngoại giới biết rõ kế hoạch phát triển lãnh địa của hắn thì cũng rất khó có thể làm được gì.
"Ngài Bá tước, lãnh địa của chúng ta nằm rải rác khắp nơi, muốn chế định được một kế hoạch phát triển hợp lý thì phải căn cứ vào tình hình thực tế của mỗi khu vực.”
“Xét thấy tài nguyên của lãnh địa có hạn, không thể bao hàm nhiều phương diện, lựa chọn tốt nhất chính là thay đổi đất đai với các lãnh chúa ở phụ cận, cố gắng hết sức tập trung lãnh địa lại một chút."
Andrea dẫn đầu đề nghị.
Trước đó y là người phụ trách tổ chức tình báo, nhưng sau khi điều chỉnh nhân sự liền bị Hudson bổ nhiệm làm thành chủ của thành Tuyết Nguyệt.
Thoạt nhìn có vẻ y đã được trọng dụng, nhưng cũng đã rời xa trung tâm quyền lực. Nhưng y lại không thể nói được cái gì, dù sao khi tổ chức tình báo ở trong tay thì y cũng chỉ có thể hoàn thành được một bộ khung cơ sở, không có hiệu suất gì cả.
Đến cả những tin tình báo có hiệu quả thực tế mà cũng không thể lấy được ngay lập tức, vậy thì tổ chức này cũng đã mất ý nghĩa vốn có.
Tổ chức tình báo lạc hậu không phải là trách nhiệm của Andrea. Dù cho muốn cài gián điệp vào thì cũng không phải hoàn thành trong một sớm một chiều.
Quan trọng nhất là, trong tay Hudson không có nhiều nhân tài như vậy để đi làm tình báo. Hầu hết những người được phái ra ngoài thu thập tình báo đều không có năng lực quản lý.
Kém hơn hẳn 1 cấp bậc so với những giáp điệp được các quý tộc khác cài vào trong lãnh địa.
Đừng nói là tiến vào hàng ngũ quyết sách cao tầng, có thể trà trộn vào trong trận doanh của những đại quý tộc uy tín lâu năm cũng đều lác đác không có mấy.
Hầu hết thời gian, nhiệm vụ của bọn họ chỉ là thu thập tin tức về những đại sự xảy ra ở khắp nơi. Toàn là những tin tức ở trên bề mặt, còn những tin tình báo sâu hơn, ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.
Không thể làm ra thành quả, đương nhiên là sẽ không có quyền nói chuyện. Có thể bị phái ra ngoài và có được một địa vị cao đã được xem là may mắn rồi.
Nhưng dù cho thành Tuyết Nguyệt có tốt như thế nào thì cũng không thể thay đổi được sự thật là nó cách xa phủ lãnh chúa. Không chỉ là xa bình thường thôi đâu, mà là trực tiếp nằm ngoài tỉnh Đông Nam.
Hết cách rồi, một cái củ cải một cái hố. mặc dù hầu hết lãnh địa của Hudson đều nằm trong tỉnh Đông Nam, nhưng vẫn khó tránh khỏi có một vài lãnh địa nằm ở bên ngoài.
Người ngoài thường rất khó lăn lộn, nếu không phải danh tiếng của hắn đang rất lớn, có lẽ đã bị đủ loại âm mưu tập kích rồi.
Có thể hoàn thành giao tiếp lãnh địa ổn định là vì đám địa đầu xà kia sợ hắn lén lút chạy tới đây đánh mình. Những chuyện tương tự cũng thường xuyên xảy ra trong giới quý tộc.
Chỉ cần nhìn thấy tên quý tộc nào không vừa mắt, hoặc là có thù oán với gã quý tộc nào đó, là sẽ lén lút mang người qua đánh cho tên đó một trận.
Chỉ cần không gây ra mạng người, cho dù bị người ta phát hiện rồi trả thù, cùng lắm thì bị người ta đánh lại mà thôi.
Thủ đoạn này quả thật có chút bất nhập lưu, nhưng đây cũng là một phần trong cuộc đấu tranh của các quý tộc. Có câu nói là đấu tranh càng cao cấp thì thủ đoạn sẽ càng đơn giản.
"Ừm, việc này ta đã có sắp xếp, nhưng cần một khoảng thời gian tương đối dài. Trong thời gian ngắn, mọi người vẫn phải phát triển lãnh địa cho tốt.”
“Ngay cả khi đổi được lãnh địa, giá của một lãnh địa phồn hoa và một lãnh địa tiêu điều đều không cùng cấp bậc.”
“Trước mắt chúng ta cần chế định một kế hoạch phát triển ngắn hạn, thời gian chu kỳ có thể căn cứ vào tình hình thực tế ở các nơi để quyết định, không cần phải đồng bộ.”
“Điều kiện tiên quyết chỉ có hai cái, theo thứ tự là:
Một, đối với những thuộc địa nằm xa Sơn Địa Lĩnh, cố gắng phát triển lãnh địa trong thời gian ngắn nhất; điều cốt lõi của lãnh địa là theo đuổi sự phát triển lâu dài;
“Hai, kiểm soát ngân sách đầu vào. Kế hoạch phải căn cứ vào tình hình thực tế của từng nơi mà tiến hành, không thể rời xa thực tế, kinh phí đầu tư không nên quá nhiều.”
Hudson thẳng thắn nói.
Việc hắn muốn đổi đất phong vốn chẳng phải là bí mật gì trong vương quốc, cho nên không cần phải giấu diếm.
Đây đều là một phần trong vụ giao dịch long chủng, ác quan hệ công chúng chính trị sau đó chỉ là hình thức.
Các đại quý tộc chủ yếu trong Vương quốc bên đã không phản đối, những người còn lại sẽ chẳng gây ra được sóng gió gì. Kẻ thực sự cần được trao đổi chính là các bên tham gia trao đổi lãnh địa.
Đây cũng không phải là vấn đề lớn gì, chỉ cần khi đổi chỗ cho bọn họ chiếm chút lợi nhỏ, rồi phụ cấp thêm một chút phí dọn nhà, chuyện này về mặt cơ bản thì đã được giải quyết xong.