Người dịch: Whistle
Chels khẽ gật đầu, lấy ra một viên đạn tín hiệu Ma pháp rồi trực tiếp bắn lên không trung. Một đóa pháo hoa cực lớn nở rộ trên bầu trời, kéo dài chừng hai ba phút mới tán đi.
Đây là phương thức liên lạc mà liên quân đã ước định trước đó, chỉ cần có phát hiện trọng đại liền sẽ phát tín hiệu, binh sĩ liên quân ở gần đó nhận được tin tức sẽ lập tức chạy tới tiếp viện.
Trước đây khi binh sĩ liên quân phát hiện ra tế đàn của phản quân thì trên bầu trời cũng xuất hiện qua một viên đạn tín hiệu này. Chỉ là đám quý tộc của quân đoàn số 5 đều rất ăn ý giả vờ như không nhìn thấy.
Bây giờ thế cục nghịch chuyển, đến phiên bọn hắn phát tín hiệu cầu viện, có thể có bao nhiêu viện binh kịp thời chạy đến còn là một ẩn số.
Chuyện đáng được ăn mừng duy nhất chính là Huyết Nguyệt Kèn Lệnh vẫn chưa bại lộ, người của Giáo Đình căn bản không biết món đồ kia đã bị Hudson ném đi, còn chưa tới lúc cần giết người diệt khẩu.
Sự thật chứng minh Hudson đã suy nghĩ nhiều. Nhìn thấy đạn tín hiệu bay lên không trung, viện binh của liên quân còn chưa kịp chạy đến, Callis đã quyết định hạ lệnh.
“Rút!”
Không đi không được, một khi bị liên quân chặn lại trong thành này, bọn hắn sẽ không thể giải thích được gì.
Đưa mắt nhìn Phi Long kỵ binh rời đi, đám người của quân đoàn số 5 đều thở dài một hơi. Đúng là bọn họ rất chán ghét Giáo Đình, nhưng không phải ai cũng muốn lao lên PK với bọn chúng.
Không lấy được “Huyết Nguyệt Kèn Lệnh”, chứng cứ chứng minh Giáo Đình ủng hộ tà giáo, cùng lắm thì vương quốc Alpha phải chịu thiệt ngầm mà thôi.
Đối với đám tiểu quý tộc này mà nói, sinh tồn sẽ luôn luôn được đặt lên hàng đầu. Đúng là vương quốc phải chịu thiệt không nhỏ, nhưng đám quý tộc ở đây lại là người được lợi, chân chính khổ chủ cỏ ở mộ phần cũng đã cao ba thước rồi.
“Người của giáo đình đã rời đi, Huyết Nguyệt Kèn Lệnh đã bị bọn chúng đồng thơi mang đi rồi sao?”
Một giọng nói lạnh lùng vang lên, cũng kéo Hudson trở về thực tại, người tới chính là đặc sứ của Quốc vương Bá tước Vlado.
Chỉ là sắc mặt hiện giờ của ông ta âm trầm đáng sợ, không còn chút cảm giác thân thiết nào như khi ở trong hội nghị quân sự ngày đó, giống như tất cả mọi người đều đang thiếu kim tệ của ông ta không trả vậy.
“Bá tước các hạ, Phi Long kỵ binh của Giáo Đình chỉ dừng lại ở chỗ này một chút rồi bay về hướng đông nam.”
“Về phần Huyết Nguyệt Kèn Lệnh đã rơi vào trong tay giáo đình, hay là vẫn đang ở trong tay phản quân, tạm thời còn không thể xác định.”
“Bất quá trước khi bọn chúng đến đây chúng tôi đã lùng sục hết mấy con phố gần đây mà cũng không phát hiện ra dấu vết của Huyết Nguyệt Kèn Lệnh.” Kỵ sĩ Chels nghiêm túc hồi đáp.
Bá tước Vlado liếc mắt nhìn đám người ở hiện trường nhưng không hề phát hiện ra bất kỳ dị thường nào, ông ta chỉ đành bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Vlado không cho rằng quân đoàn số 5 đã từng đánh chết Kỵ binh của Giáo Đình sẽ nói dối về chuyện này.
Không thể đoạt được Huyết Nguyệt Kèn Lệnh từ trong tay phản quân nên Vlado đã không còn ôm hy vọng gì về chuyện này, ông ta đang bắt đầu cân nhắc đến cách giải quyết hậu quả của vấn đề.
Là đặc sứ được Quốc vương phái ra, ngoài chuyện “Huyết Nguyệt Kèn Lệnh” ra, ông ta cũng ôm đồm luôn việc xử lý những vấn đề sau chiến tranh.
Đất đai ở tỉnh Đông Nam rất phì nhiêu, dân cư đông đúc, là một trong số ít tỉnh giàu có trong vương quốc. Một nơi tốt như vậy đương nhiên là không thể để cho một nhà quý tộc độc chiếm, nếu không rất dễ xuất hiện cục diện đuôi to khó vẫy.
Gia tộc Dalton là một trong mười hai vị Bá tước đại đất phong của Quốc vương, thực lực đã vô cùng khổng lồ, trong cuộc chiến tranh lần này cũng chỉ mới thể hiện ra sức mạnh ở ngoài sáng.
Tiềm lực chân chính sẽ không phải đơn giản giống như những gì đã lộ ra ở mặt ngoài. Bao gồm cả đám quý tộc tham chiến kia, ngoại trừ một số ít nội tình nông cạn đã dốc toàn bộ lực lượng ra, số đông còn lại đều bảo lưu dư lực.
Đương nhiên, không phải là bọn hắn không muốn xuất toàn lực để tranh đoạt đất phong, chủ yếu là con cháu đang mạo hiểm bên ngoài đều đã phân bố khắp trời nam biển bắc, không có cách nào triệu tập lại trong một chốc được.
Hai quận Wright và Ryton đã thối nát, trực tiếp làm cho chính trị trật tự lúc đầu bị phá vỡ. Đám quý tộc ở tỉnh Đông Nam đã bình định cuộc phản loạn này rõ ràng là muốn lấy đi phần bánh gatô lớn nhất.
Mà trong những quý tộc xui xẻo ở hai quận này, ngoại trừ một ít gia tộc có nội tình thâm hậu có thể giữ được lãnh địa ra, số còn lại đều bị xoá tên.
Đây là vấn đề được quyết định bởi thực lực. Cho dù là người thừa kế có huyết mạch trực hệ cũng rất khó có thể giữ vững được lãnh địa nhà mình nếu không có đầy đủ thực lực.
Đương nhiên, dựa theo quy tắc trò chơi giữa các quý tộc, mọi người cũng sẽ không làm ác như vậy.
Chỉ cần là người thừa kế biết làm người, dựa vào quan hệ nhân mạch mà bậc cha chú tích lũy được thì còn có thể tiếp tục cầm cự được một hai đời. Trên lý luận thì lúc này bọn họ vẫn còn có hy vọng trở mình.
Chỉ khi nào gia tộc đó xuất hiện bại gia tử, hay là đen đến mức vừa lên chiến trường liền ngủm, thiên phú tu luyện của con cháu không tốt, ngay cả Kỵ sĩ cũng không thành, vậy thì liền sẽ hết cơ hội.
Ở một nơi mà giai cấp bị cố hóa nghiêm trọng như lục địa Aslante này, muốn thôn tính, sát nhập lãnh địa với quy mô lớn, hoặc là các đại gia tộc suy sụp, bình thường đều sẽ kéo dài đến mấy đời người.
Bất kể có nói thế nào, lãnh địa ở tỉnh Đông Nam càng tập trung lại với nhau hơn, hiệu ứng người mạnh thì sẽ luôn mạnh, mở rộng thêm đã là kết quả tất yếu.
Ngoại trừ những địa đầu xà này, một số đại quý tộc ở trong vương đô cũng muốn thò tay vào.