Người dịch: Whistle
Trưởng tử kế thừa gia nghiệp, thứ tử cũng phải an bài đến một nơi tốt đẹp. Có khả năng thừa cơ bành trướng ra bên ngoài thì sẽ không có người nào nguyện ý chia tách lãnh địa vốn có của nhà mình.
Lợi ích của tất cả mọi thứ đều đan xen vào nhau, giống như đay rối vậy, cắt không đứt, còn vấn vương.
Làm thế nào mới có thể thỏa mãn được lợi ích của tất cả các bên và cân bằng cách cục chính trị sau cuộc chiến ở tỉnh Đông Nam này chính là vấn đề mà Bá tước Vlado đang phải giải quyết.
Cuộc chiến ở thành Dadir đã kết thúc, những phần tử còn sót lại của Khô Lâu Hội của nhao nhao bỏ trốn, chuyển sang hoạt động trong bóng tối, hai quận Ryton và Wright hai quận cũng không còn sức mạnh nào có thể ngăn cản liên quân được nữa.
Theo Bá tước Pierce ra lệnh một tiếng, cuộc chiến thu hồi lại đất đai bị mất cũng diễn ra có đầu có đuôi không lộn xộn, có thể nói là thế cục rất tốt đẹp.
Chiến tranh đi đến hồi cuối, chủ đề chia tang vật cũng dần dần trở thành chủ lưu. Những chiến lợi phẩm bình thường thì còn dễ xử lý, nhưng khi đến khâu phân chia địa bàn, có thể thu hoạch được bao nhiêu đều nhờ hết vào vận khí.
Chỉ cần dính đến “Lãnh địa” thì tình hình sẽ trở nên vô cùng phức tạp. Tỉnh Đông Nam không giống với những nơi hoang sơ nằm ở biên thùy của vương quốc, khu vực này là vùng có đất đai màu mỡ nhất đẳng, ai cũng không muốn bỏ qua một nơi như vậy.
Có nhiều còn hơn là bị thiếu, nhất định sẽ có người không được chia phần. Chuyện này cũng sẽ liên lụy đến ván cờ của các gia tộc ở sau lưng, không riêng gì chiến công, còn phải dựa vào thế lực và mạng lưới nhân mạch.
Đám quý tộc còn sống sót của quân đoàn số 5 đều rất may mắn. Nhờ vào chuyện “phản Giáo Đình” có liên quan đến chính trị nên không có người nào dám cắt xén quân công của bọn hắn.
Công lao của bọn hắn được quyết định nhanh nhất, mặc dù không có tuyên bố kết quả, nhưng dù là nhà kém nhất cũng có thể mò được một tòa Kỵ sĩ lĩnh, cũng có không ít người tấn thăng Nam tước.
Hudson là người giết Kỵ binh của Giáo Đình nhiều nhất, cộng thêm những công lao khác, hắn được liệt vào hàng ngũ công thần đứng đầu, gần với chiến công đánh giết phân thân Tà Thần.
Kết quả cuối cùng thế nào thì không biết, nhưng căn cứ vào những tin tức nghe được, khả năng cao sẽ được phong Nam tước đất phong.
Kết quả này còn tốt hơn trong dự liệu của Hudson, hắn còn nghĩ là nếu không đủ chiến công thì sẽ dựa vào quan hệ nhân mạch để dàn xếp, nghĩ biện pháp kế thừa đất phong của một vị thân thích xui xẻo nào đó, tiếc là thực lực không cho phép hắn đi đường tắt.
Giang sơn do tự tay mình đánh hạ đương nhiên là sẽ tốt hơn, không cần phải tranh chấp quyền kế loạn thất bát tao kia, đảm bảo một trăm phần trăm hợp pháp, khi ra ngoài giao tiếp cũng càng có sức mạnh.
Mọi chuyện đều đã kết thúc, thư cầu viện của Hudson cũng đã tới được trong tay Nam tước Redman. Chẳng qua hiện giờ hắn không đòi viện binh, mà là kêu “ông già” nhà hắn phát động quan hệ nhân mạch của gia tộc để giúp “con trai cưng” giành lấy một miếng đất phong giàu có và đông đúc.
Nam tước Redman liên tục hỏi đi hỏi lại binh sĩ, sau khi xác nhận tin tức này là chính xác không sai thì ông ta vẫn không dám tin tưởng đây là sự thực.
Mặc dù ông ta cho rằng Hudson có tài năng quân sự, nhưng phần này tài năng này thật sự là có chút quá xuất chúng. Người khác không biết tư quân của gia tộc Koslow là mặt hàng gì, chẳng lẽ ông ta còn có thể không biết sao?
Để Hudson mang binh xuất chinh chủ yếu là vì bảo tồn thực lực của gia tộc, thuận tiện rèn luyện năng lực chỉ huy quân sự của con trai mình một chút.
Redman tuyệt đối không ngờ là cây bài nát nhừ của mình cuối cùng lại có thể tới nhất.
Có lẽ là vì Nam tước Redman xem quá nhập thần, đến lúc ăn cơm đều dùng sai dao nĩa, Nam tước phu nhân cảm thấy không thích hợp nên liền tràn đầy mong đợi hỏi: “Lão gia, có phải là tiền tuyến đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi không?”
Trong lòng bà ta đã bắt đầu cầu nguyện Hudson đi gặp Thần Hi chi chủ. Không có biện pháp, là mẹ của ba đứa con, nàng chỉ có ngần ấy độ lượng.
Trưởng tử của bà ta đã bị Hudson hủy hoại, bà ta lại không có can đảm sử dụng kế hoạch trả thù của Lesul dưới mắt của Nam tước Redman, chỉ có thể vụng trộm cầu nguyện Hudson đi gặp Thần Hi chi chủ càng sớm càng tốt.
“Không có việc gì!”
“Không đúng, cái này nên tính là chuyện tốt, hơn nữa còn là chuyện tốt của toàn bộ gia tộc Koslow.”
“Ta muốn ra ngoài một chuyến, chắc là sẽ phải mất mấy ngày. Chuyện trong nhà thì xin nhờ phu nhân quán xuyến.” Nam tước Redman cười ha hả nói.
Rõ ràng là Nam tước Redman vẫn còn chưa bị vui đến choáng váng. Ông ta biết là vì chuyện của Lesul mà quan hệ giữa phu nhân nhà mình và Hudson không hợp nhau, cho nên không nói trực tiếp là đã xảy ra chuyện gì.
Là một vị quý tộc hợp cách, khi ông ta biết được bất cứ chuyện gì, trước khi mọi chuyện kết thúc thì đều sẽ không đắc chí.
Tuy nói là chiến công của Hudson sẽ không mất được, nhưng vị trí lãnh địa cụ thể ra sao còn chưa xác định nha!
Nam tước lĩnh thì cũng có đủ loại mà. Vị trí càng tốt, đất đai càng phì nhiêu, cũng mang ý nghĩa là thu nhập tương lai sẽ càng cao.
Lãnh địa có thu nhập càng cao thì mới có khả năng bỏ càng nhiều tiền vào trong quân sự, lúc đó thực lực quân sự cũng sẽ càng mạnh.
Thực lực quân sự càng mạnh không chỉ có thể đảm bảo cho an nguy của gia tộc, mà còn có căn bản để tương lai có thể tiến thêm một bước.
Gia tộc Koslow đã tồn tại hơn ngàn năm, nội tình tích lũy được không nhiều, nhưng dựa vào năng lực sinh sản cực kỳ mạnh, cho nên nhân khẩu cũng không phải là ít.