Người dịch: Whistle
Gia tộc khác bước lên trước một bước thì sẽ không chịu được áp lực của các phương, nhưng gia tộc Koslow thì khác. Dựa vào hô bằng gọi hữu tụ họp người trong nhà liền có thể có được thực lực sánh vai với trung đẳng quý tộc, đủ để trải qua thời kỳ suy yếu ban đầu.
Không biết có phải là vì may mắn của gia tộc đều đã tiêu hết trên phương diện sinh con hay không mà trong mấy trăm năm nay, con cháu của gia tộc Koslow đều có trình độ rất bình thường.
Đừng nói là dẫn dắt gia tộc tiến thêm một bước, chỉ cần là mạch nào có khả năng tăng thêm một mảnh Kỵ sĩ lĩnh đều đáng giá toàn tộc cùng nhau chúc mừng.
Nếu như không vì thiếu nhân tài kiệt xuất, không lấy được vé vào cửa để tiến thêm một bước, một gia tộc đã hoàn thành tích lũy ban đầu như Koslow đã sớm bước lên hàng ngũ trung đẳng quý tộc rồi.
Chiến tích kinh người của Hudson cũng tạo cho Nam tước Redman một niềm tin mãnh liệt. Mới ra đời mà đã lợi hại như vậy rồi, nếu như lắng đọng mười mấy, hai mươi năm thì chẳng phải sẽ trở thành danh tướng của vương quốc.
Đại lục Aslante chưa bao giờ thiếu chiến tranh, lấy tuổi tác hiện giờ của Hudson, cho dù là ngồi chờ thì cũng có thể chờ được một cuộc đại chiến.
Trên chiến trường tích lũy đủ quân công, thu được một khối lãnh địa càng lớn hơn, lại thêm tất cả nhân mạch ủng hộ, hoàn toàn có khả năng làm cho gia tộc Koslow bước lên hàng ngũ trung đẳng quý tộc.
Người khác sẽ không thể nào hiểu được những gì mà một người cha mong đợi ở đứa con trai của mình. Dưới con mắt đau lòng của Nam tước phu nhân, Nam tước Redman mở cửa phủ khố, lấy ra tích lũy của gia tộc, bước ra bước đầu tiên của cuộc hành trình tặng quà.
......
Hudson còn không biết là cha mình đã bỏ ra tất cả tiền vốn, hắn đang trả lại nông nô binh cho những quý tộc khác với vẻ mặt bất đắc dĩ. Nguyên bản hắn còn nghĩ sẽ bỏ tiền mua lại những binh lính này, đáng tiếc là tất cả mọi người đều không kẻ ngu.
Tuy nói là nông nô binh, nhưng mà sau khi liên tục trải qua các chiến dịch, bây giờ đám nông nô binh này đã thoát thai hoán cốt. Từ lúc đầu chỉ là bia đỡ đạn, lột xác trở thành lão binh.
Đối với một đám quý tộc tư quân bị tổn thương nguyên khí nặng nề mà nói, những nông nô binh này chính là nguồn lực bổ sung tuyệt vời của gia tộc. Thậm chí một vài quý tộc thực sự thiếu người còn trực tiếp bổ sung những lão binh này vào trong đội hộ vệ.
Ngay cả một chút gia thuộc của những quý tộc đã chết trận cũng chạy tới muốn người, khiến cho Hudson binh lực trong tay co rút lại, bốn ngàn, ba ngàn, hai ngàn, một ngàn, tám trăm......
Ngoại trừ mấy gã quý tộc tuyệt tự và những người không có khổ chủ tìm tới cửa, số nông nô binh còn lại đều đã vật quy nguyên chủ.
Hudson còn cho là mình chiếm tiện nghi, không nghĩ chơi tới chơi lui cuối cùng lại là luyện binh giùm người khác.
Khó trách trước đó mọi người vẫn luôn không nhắc tới chuyện trả lại nông nô binh, thì ra là bởi vì hắn thanh danh tại ngoại nên để cho hắn hỗ trợ luyện binh miễn phí.
Không trả là không được, muốn lăn lộn trong giới quý tộc thì nhất định phải tuân thủ quy tắc trò chơi.
Không chỉ phải trả, mà còn phải trả một cách gọn gàng dứt khoát. Người là nhất định không lưu được, nhưng ân tình thì sẽ còn lưu lại.
Hudson cười ha hả đưa tiễn mỗi một vị quý tộc, sau đó nhìn về phía sáu trăm nông nô binh còn lại, trong lòng đang rỉ máu.
Không có cách nào, hai quận Wright và Ryton đều đã bị đánh cho phế. Nhân khẩu chưa đến mức mười không còn một, nhưng thanh niên trai tráng lại thật sự là mười không còn một.
Không quan tâm lãnh địa của hắn ở đâu, trong một khoảng thời gian rất dài sau này đều sẽ gặp phải khốn cảnh thiếu sức lao động. Người đều không có, mở rộng trang bị chính là một chuyện cười.
Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể lựa chọn hố cha. Lãnh địa của phụ thân nhà hắn có hơn vạn người, chắc là sẽ không kém mấy trăm tên thanh niên trai tráng này, tạm mượn mười mấy, hai mươi năm thì chắc là vấn đề không lớn.
Hudson nhìn đống vật liệu chất đống như núi này liền bắt đầu kiểm kê thu hoạch.
Đáng giá nhất chắc chắn là Huyết Nguyệt Kèn Lệnh, tiếc là Hudson vẫn chưa nghĩ được cách nào thoát khỏi sổ đen săn giết của Giáo Đình, cho nên cũng không thể nào lấy ra.
Hai rương kim tệ, mười sáu rương ngân tệ, ba mươi ba rương đồng tệ, tổng giá trị cũng sẽ không thấp hơn bốn ngàn kim tệ.
Mười xe vải, hai xe lá trà, năm xe muối, một xe hương liệu, 200,000 pound lương thực, hai rương châu báu, 185 thớt ngựa chạy chậm, 78 con trâu, 430 con dê......
23 thớt chiến mã, 93 bộ áo giáp, 212 thanh đại đao, 136 cây cự phủ, 43 cây cung tên, 26 thanh thiết chùy......
16 viên Ma hạch cấp 1, 5 viên Ma hạch cấp 2, 1 viên Ma hạch cấp 3, 96 viên Ma tinh hạch, một cây Ma pháp trượng , ba bộ trang bị ma pháp bị tổ nhại......
Giá trị của toàn bộ đống vật phẩm này sẽ không kém hơn 1 vạn kim tệ. Mị lực của chiến tranh chính là lớn như vậy đấy.
........
Thành Dadir, bộ chỉ huy liên quân.
Vì vụ phân phối lợi ích sau cuộc chiến mà hiện giờ hai vị Bá tước đang tranh đến mặt đỏ tới mang tai, không còn dáng vẻ ôn tồn lễ độ của lúc trước.
Ở trước mặt lợi ích đều là thân bất do kỷ.
Bá tước Pierce là dê đầu đàn của quý tộc tỉnh Đông Nam, ông ta không chỉ phải tranh thủ lợi ích cho gia tộc Dalton, đồng thời còn phải tranh thủ lợi ích cho những quý tộc trong tỉnh, ít nhất là ở mặt ngoài phải cố gắng một chút.
Hai quận Ryton và Wright đã sớm bị các địa đầu xà coi là vật trong lòng bàn tay, nên đương nhiên là không muốn có thế lực ngoại lai tới chia bánh ngọt.
Mời thần dễ dàng tiễn thần khó, thế cục ở tỉnh Đông Nam này đã đủ phức tạp rồi, nếu như trung tiểu quý tộc bước vào thì không sao, nhưng bây giờ muốn nhúng một tay vào vũng nước này toàn là các thế lực lớn của vương quốc.