Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 91 - Chương 91 - Thỏa Hiệp (2)

Chương 91 - Thỏa Hiệp (2)
Chương 91 - Thỏa Hiệp (2)

Người dịch: Whistle

Một khi để cho những tên nằm cắm được đinh xuống hai quận thì địa vị bá chủ của gia tộc Dalton sẽ bị xung kích.

Nếu như không nhân lúc phân phối lợi ích như hiện giờ liên hợp các tiểu đệ để ngăn cản những con cường long này ở bên ngoài, vậy thì sau này có muốn đuổi ra cũng sẽ muôn vàn khó khăn.

Đúng là gia tộc Dalton rất mạnh, phóng tầm mắt khắp toàn bộ vương quốc Alpha, thế lực có thể sánh vai với bọn họ cũng chỉ có mười mấy nhà.

Có lẽ diện tích đất phong của gia tộc Dalton không phải rộng nhất trong hàng ngũ các thế lực lớn, nhưng trình độ giàu có của lãnh địa thì lại là số một số hai, mọi người đã thèm cái vùng đất màu mỡ ở tỉnh Đông Nam này cũng không phải chỉ mới ngày một ngày hai.

Đứng trên lập trường của Quốc vương, làm cho những thế lực lớn này tranh đấu lẫn nhau, duy trì lực lượng chính trị trong quốc nội ở thế cân bằng mới là có lợi nhất.

Cách cục chính trị của tỉnh Đông Nam đã bị phá vỡ, nếu như không có ngoại lực tham dự, vậy thì sớm muộn gì đại bộ phận địa bàn của quận Ryton và Wright sẽ rơi vào trong tay của gia tộc Dalton hết.

Dù là bây giờ Bá tước Pierce rất rộng lượng mà biểu thị nguyện ý chia đại bộ phận chiến lợi phẩm cho trung tiểu quý tộc, nhưng từ trước tới giờ, những chuyện như sát nhập và thôn tính đều không phải là chuyện một sớm một chiều.

Thời gian càng dài thì sẽ phát hiện, sau khi rất nhiều trung tiểu quý tộc thu được đất phong, trong vòng mấy chục năm sau đó đều sẽ bởi vì đủ loại nguyên nhân mà lần lượt mất đi.

Chỉ khi nào vượt qua được giai đoạn đầu suy yếu và có nội tình tích lũy qua nhiều thế hệ thì mới được xem như chân chính đứng vững gót chân.

Mà các đại quý tộc thì khác. Thịt đã nuốt vào liền có khả năng tiêu hóa hết. Mặc dù mỗi lần ăn không tính là nhiều, nhưng tích lũy lại cũng là một con số lớn.

Cho dù là vì chú ý tướng ăn mà không tận lực sát nhập và thôn tính lãnh địa, nhưng dưới hiệu ứng người mạnh sẽ càng mạnh, địa bàn mà các đại quý tộc khống chế sẽ không ngừng bành trướng.

Khi thấy các đại thế lực ở quốc nội đều chạy tới tỉnh Đông Nam để kiếm một chén canh, xuất phát từ chính trị cân bằng, cho nên Quốc vương đương nhiên sẽ thuận nước đẩy thuyền.

Bá tước Vlado là người chấp hành chuyện này, cũng là người đại diện cho Quốc vương, đồng thời cũng đại diện cho các đại thế lực muốn cắm một cây đinh ở tỉnh Đông Nam này.

Bá tước Pierce xoa trán rồi nghĩa chính ngôn từ nói: “Vinh quang của quý tộc là thứ không thể bị khinh nhờn, công bằng chính là gốc rễ lập quốc của vương quốc, chúng ta nhất định phải ưu tiên đảm bảo cho lợi ích của những công thần đã bình định cuộc phản loạn lần này!”

Thay vì bị ép chia lãnh địa cho những con quá giang long này, Bá tước Pierce tình nguyện để lại cho tiểu đệ nhà mình.

Mặc dù đám quý tộc ở tỉnh Đông Nam đều không hề an phận, nhưng so với những kẻ săn mồi tham lam kia thì dễ thương hơn nhiều lắm.

Giữa hai cái hại lấy cái nhẹ hơn.

Cho dù các tiểu đệ có dã tâm lớn đến đâu thì cũng không có thực lực để hoàn thành cái dã tâm đó, những lãnh địa này chỉ là tạm thời gửi trong tay bọn họ, sớm muộn cũng sẽ có ngày bị gia tộc Dalton đòi lại.

Nhưng những con quá giang long này thì khác, tất cả mọi người là kẻ săn mồi đứng trên đỉnh kim tự tháp, sau khi ăn rồi thì rất hiếm sẽ nhổ ra. Một khi để cho bọn họ vào đây, vậy thì sẽ có thêm một đám người giành ăn.

“Đương nhiên là phải đảm bảo lợi ích của công thần, nhưng chúng ta cũng không thể không cân nhắc đến thiện ý mà các phương thả ra.”

“Tổng đốc các hạ, vương quốc Alpha là một tập thể đoàn kết. Chúng ta không thể chỉ hạn chế ánh mắt ở trong cái Đông Nam này, mà còn phải cân nhắc đến vấn đề toàn cục khác.” Bá tước Vlado trực tiếp ám chỉ nói.

Tiếc là Bá tước Pierce lại không có hứng thú với loại cành ô liu này, thậm chí còn bài xích.

Các đại thế lực trong vương quốc Alpha đều tuân theo quy tắc là mạnh ai người nấy chơi, rất hiếm khi xảy ra những hành vi quá giới hạn. Nhưng mà từ khi Caesar III kế vị thì tình huống này liền phát sinh biến hóa.

Quốc vương cố gắng khuyến khichs các đại thế lực vươn tay ra ngoài, lúc đầu thì mọi người còn có thể chống cự dụ hoặc, tuân thủ quy tắc trò chơi, chỉ chơi ở một phần ba mẫu đất của nhà mình, nhưng rất nhanh liền có người không thể khống chế được sự tham lam mà bước ra bước đầu tiên.

Có người dẫn đầu ăn được thịt, rất nhanh liền xuất hiện những kẻ đến sau. Chỉ là những chuyện như sát nhập, thôn tính, đại phát triển trong dự đoán lại không xảy ra, ngược lại còn bởi vì tranh giành lợi ích với nhau mà ra tay kéo chân sau.

Dựa vào thủ đoạn chính trị tá lực đả lực, mấy nhà đại quý tộc có dấu hiệu đuôi to khó vẫy đều bị Caesar III tìm cơ hội lần lượt gõ một lần, không còn dám kiêu căng phách lối nữa.

Mới chính trị lại trở về thế cân bằng, vương quyền vốn đã ngày càng suy sụp nay lại được Caesar III làm cho dục hỏa trùng sinh giốnhg như kỳ tích.

Nếu không phải vì vương thất đã mất đi rất nhiều thực lực và địa bàn trong cuộc chiến lục địa lần trước thì Caesar III có thể đã trở thành một đời hùng chủ.

Gặp được một vị lão đại như vậy, Bá tước Pierce tự hiểu là mình chơi không lại, cho nên vẫn luôn biểu hiện ra rất an phận. Dù là mồi nhử có lớn đến đâu thì ông ta cũng rất khắc chế.

Đáng tiếc là chỉ có một mình ông ta khắc chế, những đồng liêu khác thì không. Dù sao tỉnh Đông Nam là nơi rất giàu có, là một vị đại địa chủ hạnh phúc, ông ta cảm thấy những lãnh địa nát bên ngoài không đáng giá để mình ra tay cướp đoạt.

Nhưng những đại quý tộc khác thì không nghĩ vậy, nhất là đám người ở phía bắc kia, đất đai của họ vốn đã cằn cỗi, còn thường xuyên bị thú nhân quấy rối, sức sản xuất bị ảnh hưởng rất lớn.

Vì chống cự thú nhân xâm lấn, mỗi người đều cực kì hiếu chiến, tài chính lại thiếu hụt rất nhiều, đều nhờ vào vương quốc phụ cấp mới có thể cầm cự.

Bình Luận (0)
Comment