Người dịch: Whistle
“Một khi thanh thế được tạo dựng, những quý tộc có gia sản giàu có đều sẽ chuẩn bị từ trước.”
“Hậu duệ của Cự Long, cho dù mẫu thú chỉ là Ma thú cấp 1, cũng có thể trưởng thành đến cấp 3. Một con Ma thú tương đương với một vị kỵ sĩ cao cấp trung thành tuyệt đối.”
“Nếu như may mắn hơn, huyết mạch phát sinh biến dị, không chừng còn có thể bồi dưỡng được Ma thú cấp trung và cấp cao. Đây chính là một thú truyền mười đời, người không còn, thú vẫn tồn tại.”
“Đối với hầu hết quý tộc mà nói, vào hoang dã bắt giữ Ma thú là chuyện quá nguy hiểm, mua Ma thú được nhân công sinh sản mới là lựa chọn tốt nhất."
Hudson vừa dứt lời, Nelson liền giật mình kêu lên. Một khi tiêu chuẩn kỵ sĩ được đề cao, cũng tương đương với việc phá vỡ trật tự hiện hữu.
"Hudson, em đừng có làm anh sợ! Nếu như tiêu chuẩn thấp nhất của kỵ sĩ chính là phải có vật cưỡi Ma thú, vậy còn đám tiểu quý tộc ở trong Vương quốc thì sao?”
“Đặc biệt là những gia tộc có nhân khẩu thịnh vượng, có bao nhiêu kỵ sĩ, thì phải phối trí bao nhiêu tọa kỵ, sợ rằng sẽ khiến cho mọi người phát điên!"
Nhìn thấy cảnh này, Hudson lập tức lắc đầu, tức giận nói: "Nelson, anh la hét cái gì?”
“Trời sập xuống cũng không tới lượt anh chống đỡ. Cho dù có đề cao ngưỡng cửa kỵ sĩ thêm một bước thì cũng không ảnh hưởng gì đến ích lợi của chúng ta.”
“Huống chi, Quốc vương cũng không phải người ngu, làm sao có thể không triển khai phương án đối phó được?”
“Nếu như bệ hạ thật sự hoàn toàn bỏ mặc không quan tâm, sợ rằng không tới hai mươi năm nữa, ⅓ tiểu quý tộc trong Vương quốc đều sẽ bị loại.”
“Nếu như kéo thêm năm mươi năm nữa, sợ rằng có hơn một gia tộc quý tộc đều sẽ biến mất ở trong dòng sông lịch sử.”
“Vô số tiểu quý tộc biến mất chắc chắn sẽ sẽ đẩy mạnh việc sáp nhập và thôn tính lãnh địa trong Vương quốc, cuối cùng hình thành mô hình độc quyền của các quý tộc lớn.”
“Vấn đề mà chúng ta cũng có thể thấy rõ, chẳng lẽ bệ hạ sẽ không nghĩ tới sao?”
“Muốn tránh tình huống bết bát nhất xảy ra thì còn có rất nhiều biện pháp có thể chọn lựa, ví dụ như: Vương quốc sẽ cung cấp vật cưỡi Ma thú cho kỵ sĩ.”
“Lại ví dụ như: Trắng trợn chiêu tiểu quý tộc vào trong quân thường trực của Vương quốc, trực tiếp phân phối vật cưỡi Ma thú cho toàn quân làm trang bị thường ngày, tái thiết định thời hạn phục dịch....”
“Tóm lại, có rất nhiều biện pháp có thể lựa chọn. Hiện giờ chúng ta chỉ cần lợi dụng cảm xúc khủng hoảng của mọi người để kiếm một vố là được."
"Nhưng mà trong tay chúng ta không có Ma thú! Toàn bộ Gia tộc Koslow, chỉ có một mình em có được một con rồng một con gấu, những người khác ngay cả bóng dáng của Ma thú cũng chưa sờ qua.”
“Cho dù sau đó sẽ có rất nhiều mẫu thú tới lai giống, nhưng đại đa số ấu thú đều là của các thế lực lớn, số lượng mà chúng ta có thể giữ lại cũng không nhiều.”
“Nếu như hứa đưa ra ngoài quá nhiều, đến lúc đó không thực hiện được, sợ là sẽ ảnh hưởng đến danh dự của em!"
Nelson nghiêm túc nhắc nhở.
Kiếm tiền đúng là rất quan trọng, nhưng còn kém xa danh vọng cá nhân của Hudson. Là nhân vật có mặt mũi duy nhất hiện giờ của Gia tộc Koslow, tuyệt đối không thể làm ra những chuyện gây ảnh hưởng đến danh tiếng của Hudson được.
"Yên tâm đi, em cũng không nói rõ thời gian hứa hẹn cụ thể. Về bản chất thì cái mà em đang bán hiện giờ chính là kỳ vọng, ba năm chưa trả xong thì năm năm, năm năm không được thì mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm…”
“Chỉ cần kéo dài chu kỳ ra, những chuyện này đều không phải là vấn đề. Nhưng phải nói rõ vấn đề này, chắc là bọn họ cũng sẽ hiểu thôi.”
“Vì để cho mọi người an tâm, chúng ta có thể hoàn lại tiền bất kỳ lúc nào trước khi giao hàng mà không tính phí."
Hudson bình tĩnh nói.
Thoạt nhìn là đang buôn bán Ma thú, nhưng trên thực tế lại là đang bán hợp đồng tương lai.
Bắt đầu từ lúc quyết định sinh sản Ma thú nhân tạo thì giá trị của Ma thú hiện tại và Ma thú nhất định sẽ không cùng đẳng cấp..
Nhân tố duy nhất không xác định được chính là —— thị trường bị các đại quý tộc độc quyền.
Với tư cách là người trong nhóm lợi ích được hưởng lợi, việc đặt ra một ngưỡng cửa cho kẻ đến sau là một loại bản năng ý thức tự bảo vệ.
Vì duy trì ưu thế độc quyền, loại tài nguyên chiến lược giống như vật cưỡi Ma thú bị định giá trên trời cũng là điều bình thường.
"Hudson, kéo dài chu kỳ thì được, nhưng cũng không cần phải hoàn lại tiền bất kỳ lúc nào!”
“Lỡ như nửa đường phát sinh biến cố, toàn bộ rủi ro đều rơi xuống đầu chúng ta, tổn thất sẽ vô cùng lớn."
Nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Nelson, Hudson biết rằng cách chơi cao cấp này lại đang thay đổi nhận biết của y.
"Ha ha..."
"Rủi ro quá lớn, Nelson, anh vẫn còn quá non!”
“Anh phải nhớ một câu: Rủi ro luôn thuộc về người bị quy tắc ước thúc, chứ không phải là người chế định quy tắc.”
“Hoàn tiền bất kỳ lúc nào cũng phải có điều kiện tiên quyết, không phải là vừa giao tiền liền có thể lập tức trả lại tiền, đây không phải là đang đùa chúng ta sao?”
“Chúng ta hoàn toàn có thể thiết định một thời hạn hoàn tiền, ví dụ như: Đưa ra thỉnh cầu trước một tháng.”
“Hoặc là thiết định trong thời gian một năm hoặc hai năm sẽ cấm không được hoàn tiền.”
“Chỉ cần thỏa mãn điều kiện tiên quyết, bọn hắn muốn hoàn tiền thì cứ trả lại cho bọn hắn là được. Cho dù tất cả mọi người đều lựa chọn hoàn tiền, thì tiền của bọn hắn cũng đã được chúng ta sử dụng trong một khoản thời gian.”
“Anh chỉ cần so sánh với tiền lãi trái phiếu mà Vương quốc phát hành là được, lợi nhuận trong này lớn đến nhường nào.”
“Cho dù là những đơn đặt hàng ma thú này có thể được giao thành công trong tương lai hay, chúng ta đều thu được một số lượng lớn kinh phí để phát triển."