Người dịch: Whistle
Lẽ ra chuyện này còn có thể tiến thêm một bước, nhưng Hudson quan tâm đến danh tiếng của mình, không muốn làm quá tuyệt.
Quan trọng nhất là những quý tộc hiện giờ rất ít bị xã hội đánh đập, tâm lý và năng lực chịu đựng còn chưa được rèn luyện.
Nếu như đem giá Ma thú làm thành một hợp đồng tương lai, mặc cho thị trường làm chủ điều tiết khống chế tăng giảm, sợ là trái tim mong manh của mọi người sẽ nhanh chóng vỡ nát.
Hudson không muốn ngày nào cũng bị người ta mắng thất đức, nên liền dứt khoát dựa theo quy tắc của thời đại, khóa cứng giá giao dịch Ma thú.
Nhìn bề ngoài, bất kể vụ giao dịch này có thành công hay không, kim tệ của mọi người đều không bị tổn thất gì.
Nếu như sau này giá Ma thú tăng vọt, mọi người liền kiếm được một món hời; Nếu là giá giảm mạnh, có thể đợi hoàn tiền rồi mới mua.
Đại đa số quý tộc đều chưa được kiến thức cách chơi của nhà tư bản, bọn họ không biết rằng, chỉ một vào một ra này, bản thân đã tổn thất bao nhiêu lợi ích.
...
Trong phòng cưới, nhìn thấy Melissa đang không ngừng gõ bàn tính, Hudson liền cảm thấy buồn cười.
Từ khi nhìn thấy loại bàn tính mà hắn làm ra ở trong Sơn Địa Lĩnh, nó liền trở thành món đồ chơi mới của Melissa.
Hiện giờ nàng đang bề bộn đẩy các hạt châu, thẩm tra đối chiếu trương mục đồ cưới, và các loại lễ vật nhận được trong tiệc cưới.
Nữ chủ nhân mà, đây đều là công tác ắt không thể thiếu. Đặc biệt là những lễ vật trên danh sách này đều phải trả lại trong tương lai.
"Không sai biệt lắm là được, số liệu trên những sổ sách này đều đã được nàng thẩm tra đối chiếu bốn lần rồi!"
Hudson ra sức thuyết phục, nhưng trả lời hắn chỉ là một cái trợn mắt của Melissa.
Mặc dù trước đây ở trong nhà nàng cũng từng được tiếp xúc với sổ sách rồi, nhưng đó cũng chỉ là tiếp xúc mà thôi, còn chưa tới lượt Melissa làm chủ.
Hiện giờ nàng đã trở thành nữ chủ nhân trong phủ, cũng là thời điểm có nhiều hứng thú nhất, Melissa không muốn vì sự lơ là sơ suất nhất thời của mình mà gây ra chuyện cười.
"Đang bận, chàng đi chơi với tình nhân của mình đi!"
Ngoài miệng thì cự tuyệt, nhưng thân thể lại rất thành thật, mặc cho hai tay của Hudson tùy ý làm loạn.
"Nàng đang ghen à!"
Hudson cười ha hả nói.
Tu La tràng như trong dự đoán của hắn lại không hề xảy ra. Có lẽ là vì Melissa đã thấy nhiều về vấn đề nuôi tình nhân rồi, cho nên biểu hiện của nàng ta còn rộng lượng hơn Hudson.
Đương nhiên, chuyện này cũng có liên quan đến vấn đề thể lực nữa. Đối mặt với một Hudson tràn đầy tinh lực, nữ Ma pháp sư quả thực có chút không chịu nổi.
Có lần nàng không chịu nổi, còn gọi thị nữ tham gia vào cuộc chiến. Tiếc là thị nữ không phải gu của Hudson, nên hắn liền quyết đoán cự tuyệt.
Cuộc sống hài hòa sau đám cưới đã làm cho quan hệ của hai người nhanh chóng ấm lên. Melissa càng rộng lượng trong vấn đề này thì Hudson lại càng cảm thấy xấu hổ.
May mà da mặt hắn đủ dày, trước giờ chưa từng dây dưa ở vấn đề này.
"Ai rảnh mà ghen với chàng, thiếp đang bận! Chàng ở nơi này quấy rối, nếu như tính sai chỗ nào đó, đắc tội với người ta thì đó chính là trách nhiệm của chàng."
Từ trong giọng nói nũng nịu cũng có thể nghe ra được Melissa không thật sự tức giận, ngược lại càng giống như đang cổ vũ Hudson tiếp tục.
"Được, là trách nhiệm của ta! Nào, cho ta nhìn thử sổ sách mà phu nhân đã đích thân tính toán đi."
Nói là xem sổ sách, nhưng trên thực tế, Hudson cũng chỉ nhìn lướt qua tổng số rồi cười ha hả nói: "Nhìn không ra, phu nhân còn là một tiểu phú bà, nhạc phụ mỗi lần xuất thủ đều rất hào phóng nha!"
Của hồi môn đúng là phong phú không tưởng tượng nổi, vượt qua trình độ bình thường. So sánh đại hôn bình thường, của hồi môn lần này có càng nhiều kim tệ và vật phẩm, cũng có càng nhiều cổ phần của các loại sản nghiệp.
Nguyên nhân vô cùng hiện thực, gia tộc Holliser hiện giờ cũng không sung túc. Chiến lược trọng tâm đã di dời tới phương bắc, cần tiêu hao rất nhiều tài phú.
Sau khi di dời đại bản doanh, chắc chắn sẽ có rất nhiều sản nghiệp trong tộc không được chiếu cố. Bán phá giá thì lại có chút không cam tâm.
Dưới bối cảnh này, lấy danh là đồ cưới để tặng cổ phần của một số sản nghiệp này cho Hudson, nhờ vào uy danh của hắn để chấn nhiếp kẻ nhìn lén, đây chính là lựa chọn tốt nhất.
"Hudson, chàng không tức giận sao?"
Melissa yếu ớt hỏi.
Là một người đã gả ra ngoài mà vẫn còn đang giúp nhà mẹ đẻ chiếu cố sản nghiệp, chuyện này rõ ràng không phù hợp với giá trị quan chủ lưu hiện giờ.
Nhưng mà, Melissa không còn lựa chọn nào khác, gia tộc nuôi dưỡng nàng nhiều năm như vậy, ít nhiều gì cũng phải hồi báo.
Nếu như không lấy danh nghĩa đồ cưới để mang những sản nghiệp này tới đây, tương lai có muốn dùng tên tuổi của Gia tộc Koslow để chấn nhiếp đám quý tộc trong tỉnh cũng phải trả một cái giá rất lớn.
"Tại sao phải tức giận, chẳng lẽ gia tộc Holliser không chia hoa hồng cho nàng hàng năm sao?"
Hudson cười hỏi ngược lại.
Quan niệm logic của hắn vô cùng đơn giản, được chia chỗ tốt cũng tương đương với nhận phí bảo hộ, mượn một chút lực lượng cũng hắn cũng chẳng sao.
Nếu như là mượn không, vậy thì sẽ phải suy tính là phương thức hợp tác giữa hai nhà. Quý tộc mà, hiện thực là đương nhiên.
"Đương nhiên là có, nếu như thiếp đến đây với hai tay trống không, truyền ra ngoài thì hai nhà làm gì còn mặt mũi nào nữa?"
Có lẽ là vì thấy Hudson thật sự không tức giận, Melissa liền dứt khoát không còn lo lắng nữa.
"Vậy chẳng phải xong rồi sao. Dựa theo tư liệu trên này, hàng năm đều có thể được nhân ít nhất là mấy vạn kim tệ tiền hoa hồng, tại sao ta phải so đo chứ!”
“Nhưng mà những chuyện như vậy ít nhiều gì cũng phải nói với ta một tiếng! Nàng không nói cho ta biết mà đã tự tác chủ trương đáp ứng thì phải bị phạt!"
Hudson nhéo nhéo khuôn mặt của Melissa, đùa giỡn nói.