Người dịch: Whistle
Lấy bạo chế bạo không phải là biện pháp tốt, nhưng lại là biện pháp hữu hiệu nhất.
Là nhân vật chính trong kế hoạch long chủng, địa vị của Maxim hiện giờ vô cùng đặc thù. Cho dù có hạ thủ nặng một chút, mọi người cũng sẽ không dám nói cái gì, cùng lắm là sinh thêm một vài còn Á Long thú bồi thường cho họ mà thôi.
"Chủ ý này không sai, trước hết cứ để cho Maxim xuất thủ đánh cho lũ người chuyên gây chuyện kia một chầu đi, sau đó khi thương lượng với các thế lực lớn sẽ thuận tiện hơn nhiều.”
“Việc này cứ làm như vậy đi, mặt khác, phải tăng thêm tốc độ về việc ấu thú ấp trứng và xây dựng nơi ở cho bọn chúng.”
“Phái người thông báo cho các thế lực lớn là Maxim đã bước đầu tiến vào thời kỳ động dục rồi, kêu bọn họ an bài mẫu thú rồi lần lượt đưa tới thụ thai."
Đây không phải là nói dối, ba con trâu được đưa tới cho Maxim ngày hôm qua, nó chỉ ăn hai con, con bò cái còn lại thì bị người bên dưới mang ra ngoài.
Vì nghiệm chứng chuyện này, Hudson lại lần lượt đưa thêm mấy con bò cái, heo mẹ, thằn lằn cái... vào đó, con nào con nấy đều có vết tích giao phối, không có ngoại lệ.
Nhiều giống loài như vậy mà cũng có thể nuốt trôi, Hudson cũng cảm thấy cạn lời với tính thẩm mỹ của Cự Long trong thời kỳ động dục.
Nhưng động dục thì động dục, Maxim vẫn rất chú trọng mặt mũi. Ít nhất là khi có người làm chủ nhân như hắn ở hiện giờ thì nó sẽ duy trì được lý tính của bản thân.
Đương nhiên, đây cũng có có thể là tác dụng của la bàn thần bí. Từ khi ký kết khế ước, la bàn thần bí liền thành lập một mối liên hệ với Maxim.
Cộng thêm việc ngày thường nó cũng tu luyện nhờ vào lực lượng ở bên trong la bàn, nên nếu la bàn có thể gây ra ảnh hưởng với Maxim cũng không phải là chuyện lạ gì.
Xét thấy tình huống đặc biệt hiện giờ, Hudson đã hạ lệnh cấm toàn bộ nữ tính trong lãnh địa tới gần long sào, nhằm tránh xảy ra những hình ảnh không được đẹp mắt cho lắm.
Vì phòng ngừa Maxim chạy ra ngoài kiếm chuyện sau khi động dục, hầu hết thời gian Hudson đều để nó ở lại bên cạnh mình, thậm chí còn cố ý dặn dò Belersden nhìn chằm chằm nó.
...
Công quốc Mosey, từ khi nhận được ý đồ thông gia mà Vương quốc Alpha đưa ra, Quốc vương George liền lâm vào trầm tư.
Có muốn kết thông gia lần này để tiếp tục gia tăng mối quan hệ đồng minh với Vương quốc Alpha hay không, đây là một vấn đề làm người ta đau đầu.
Nếu như là vào thời điểm trước khi thú nhân xâm lược, hoặc là hai nước không bị trọng thương nguyên khí trong cuộc chiến, thì lần thông gia này tuyệt đối đáng giá.
Nhưng tình hình hiện giờ đã khác, dù là Công quốc Mosey hay là Vương quốc Alpha cũng đều đang trong tình trạng không hề tốt đẹp gì.
Một số Vương quốc ở trung bộ đã bắt đầu cảm thấy hứng thú với bắc bộ. Tam cường phương bắc lúc đầu đã biến thành ba miếng thịt mỡ trong mắt của người ta hiện giờ.
Các nước trung bộ chưa triển khai hành động là bởi vì bọn họ vừa mới đánh xong một trận chiến với Đế quốc Thú Nhân. Nếu như hạ thủ với ba nước phương bắc vào lúc này thì quá không đạo nghĩa, rất dễ khiến cho các quốc gia khác trên đại lục can thiệp vào.
Một nước thì là miếng thịt mỡ trong mắt của người ngoài, nhưng nếu hai nước đoàn kết lại, không chừng sẽ biến thành một miếng thịt mỡ lớn hơn.
George đã tự động bỏ qua Vương quốc Warhammer đang xảy ra nội loạn. Mặc cho người ta có giày vò như thế nào thì cũng không thể thay đổi được sự thật là họ có vị trí địa lý rất tốt!
Thoạt nhìn thì vị trí của Vương quốc này có vẻ hơi xa xôi một chút, nhưng nếu xét theo tình huống hiện tại thì loại xa xôi này chính là một sự bảo vệ tốt nhất.
Hiện giờ, ngoài Công quốc Mosey ra Vương quốc Warhammer chỉ còn giáp ranh với một số nước nhỏ của nhân tộc, và Thượng Cổ Di tộc trong thế giới băng tuyết.
Nếu các đại quốc nhân tộc ở trung nam bộ muốn nhúng tay vào Vương quốc Warhammer thì phải giải quyết được những quốc gia nhỏ này trước đã.
Cũng chính bởi vì không có mối đe dọa từ bên ngoài nên đám quý tộc Đông bộ và Tây bộ mới dám tiến hành nội đấu. Nếu không, nội chiến căn bản không thể nào xảy ra.
"Bệ hạ, cuộc thông gia này có thể chấp nhận được. Thoạt nhìn thì Vương quốc Alpha đã bị trọng thương nguyên khí, nhưng mà nội tình của bọn họ rất dày, lại kiên cường và mạnh mẽ.”
“Chỉ cần tham khảo các trận xâm lược điển hình trước đó của thú nhân là biết, vào thời khắc mấu chốt, năng lực động viên của bọn hắn vô cùng biến thái. Ngay cả khi thực lực không còn ở trạng thái đỉnh phong, thì họ vẫn là một cường quốc.”
“Xét theo tình trạng hiện giờ, bọn họ chỉ cần tĩnh dưỡng mười mấy năm liền có thể khôi phục lại.”
“Cho dù một vài quốc gia ở trung bộ có ý đồ với họ thì cũng không thể nào động thủ trong mấy năm gần đây được. Chỉ cần kéo dài một chút thời gian, bọn hắn sẽ có thể khôi phục được 7-8 phần thực lực, nguy cơ sẽ không còn tồn tại nữa.”
“So ra mà nói, tình huống của chúng ta lại càng phiền phức hơn. Mặc dù Vương quốc Alpha giúp chúng ta tách rời một số đại quốc, ở phía nam cũng có một số tiểu quốc làm khu vực giảm xóc, nhưng chúng ta đã bị tổn thất vô cùng thảm trọng trong cuộc chiến tranh vừa qua.”
“So với trước cuộc chiến, nhân khẩu của chúng ta đã bị tổn thất hết một nửa. Có thể không chút khách khí mà nói, trong vòng 10 năm tới, thực lực quân sự của chúng ta sẽ dậm chân tại chỗ.”
“Muốn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, tình trạng lý tưởng nhất cũng cần phải nghỉ ngơi hai mươi ba mươi năm nữa.”
“Trong lúc đó, chúng ta cần có sự ủng hộ của đồng minh. Có lẽ Vương quốc Alpha không đủ mạnh, nhưng bọn họ lại rất đáng tin!"
Tể tướng Herceg cố gắng khuyên.