Người dịch: Whistle
Thông gia chính trị vốn đều là vì lợi ích, còn ý nghĩ của người trong cuộc thì lại không quan trọng lắm. Cho dù lão ta không hề xem trọng Vương tử Caesar, nhưng lão vẫn ủng hộ cuộc thông gia này.
Ngoài những lý do bên ngoài ra, vẫn còn có một nguyên nhân không thể nói thành lời, đó là Tể tướng Herceg đang lo sẽ dẫn sói vào nhà.
Từ trước tới nay, đồng minh không phải cứ càng mạnh thì sẽ càng tốt. Nếu như thật sự mạnh đến mức biến thái, vậy thì sẽ không còn là đồng minh nữa, mà là một mối đe dọa.
Với tình trạng trước mắt của Công quốc Mosey, nếu như lựa chọn kết minh với một cường quốc nào đó, khi George xảy ra bất trắc g vào một ngày tốt lành nào đó, không chừng sẽ bị người ta tu hú chiếm tổ chim khách.
Nhìn từ hướng này, những biểu hiện tồi tệ của Vương tử Caesar liền sẽ được cộng thêm điểm.
"Các ngươi cũng thấy như vậy sao?"
George quan tâm hỏi.
Rất rõ ràng, y cũng đã khuynh hướng đồng ý thông gia. Chỉ là loại ý nghĩ này không được kiên định cho lắm, cần có sự ủng hộ của nhiều người.
"Bệ hạ, Tể tướng nói rất có lý. Có lẽ Vương tử Caesar không phải đối tượng thông gia tốt nhất, nhưng lại là sự lựa chọn thích hợp nhất hiện giờ của Công quốc ta.”
“Ngoài việc không có triển vọng về phương diện quân sự, trong cuộc sống hàng ngày, Vương tử Caesar cũng không lộ ra quá nhiều khuyết điểm.”
“Ngay cả kế hoạch quân đoàn Ma thú hiện giờ, Vương tử Caesar cũng phát huy ra được tác dụng trọng yếu, tương lai khi chấp chưởng Vương quốc Alpha, muốn gìn giữ Vương quốc cũng không phải là khó."
Bá tước Renato nghiêm trang phân tích.
Đối với một quốc gia mà nói, một vị Quốc vương thích hợp nhất mới là tốt nhất. Vừa mới đã trải qua một trận chiến tranh, là thời điểm cần phải trấn an dân tâm, một vị Quốc vương ổn trọng mới là sự lựa chọn tốt nhất.
Vương tử Caesar được đánh giá không hề thấp chút nào. Còn việc y có làm được hay không, đó là chuyện của tương lai, dù sao đến khi đó triều đình đã sớm đổi người rồi.
Một đời Quốc vương một đời thần, Công quốc Mosey cũng đến lúc thay máu triều đình. George không vội vã hành động là vì bị tình thế hiện giờ bức bách.
Chiến tranh để lại một đống cục diện rối rắm, chỉ cần hơi không cẩn thận là sẽ gây ra nhiễu loạn lớn, George không dám tùy tiện thay người vào lúc này.
Y liếc mắt nhìn đám một lần, thấy không có người mở miệng phản đối, bèn khẽ gật đầu, nói: "Vậy liền trả lời với Vương thất Alpha là chúng ta đồng ý thông gia.”
“Chi tiết cụ thể sẽ do Vương thất tham gia thương nghị. Nhiệm vụ hàng đầu hiện giờ của chúng ta là phải khôi phục được sức sản xuất trong Công quốc."
...
Thành Beda, sau khi trở về từ lần viễn chinh Đế quốc thú nhân, tâm trạng của Bá tước Pierce vẫn luôn rất xấu.
Nhìn thấy Sơn Địa Lĩnh xây dựng khí thế ngất trời, tâm tình của lão ta lại càng hỏng bét hơn. Biết rõ Hudson là mối đe dọa cho gia tộc mình, nhưng lão ta lại chẳng làm được gì.
Hudson có rất nhiều nhược điểm, Gia tộc Koslow cũng có rất nhiều sơ hở. Tiếc là những sơ hở này đều không hề nguy hiểm đến tính mạng.
Nếu chỉ vì gây rắc rối cho đối phương mà mù quáng triển khai hành động thì lại không phải là tác phong của lão ta.
"Bá tước đại nhân, nếu như chúng ta không hành động thì bọn họ sẽ hoàn thành cuộc di dân này mất!"
Nghe được lời nói của thuộc hạ, Bá tước Pierce liền nhướng mày. Ngay khi Hudson trao đổi lãnh địa với các nhà quý tộc thì lão ta đã nghĩ được vô số biện pháp rồi, chuẩn bị sẽ gây cản trở trong Hội nghị quý tộc.
Tiếc là Vương quốc đưa ra kế hoạch quân đoàn Ma thú, Hudson liền thuận lợi đạt thành giao dịch với các bên mà không hề gặp phải trở ngại gì.
Bao gồm cả Gia tộc Dalton, vì tham gia vào trong kế hoạch này, cũng bị ép phải bỏ phiếu tán thành trong Hội nghị quý tộc.
Tấm phiếu tán thành này cũng trở thành nguyên nhân cốt lõi thúc đẩy quý tộc các nơi ào ào đáp ứng. Lão đại đều đã đồng ý rồi, các tiểu đệ đương nhiên sẽ không thể nào phản đối.
Kế hoạch gây trở ngại bước đầu đã thất bại, chỉ còn có thể giở trò trong công cuộc di dời nhân khẩu. Trước mắt thì Sơn Địa Lĩnh đang rất thiếu nhân khẩu, nếu như không có mười mấy vạn người này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến quá trình phát triển sau này.
"Chuyện này không dễ làm! Hudson đã phái toàn bộ quân lính trong tay hắn ra ngoài làm hộ vệ, một chút phiền phức sẽ không thể nào đánh tan được bọn hắn.”
“Còn việc kích động di dân gây chuyện, vừa mới bắt đầu thì đã bị trấn áp rồi.”
“Dựa vào uy danh của Hudson, các quý tộc ven đường sẽ không dám ngăn cản, ngược lại còn tạo thuận thiện cho bọn hắn.”
“Hiện giờ hai nhà vẫn còn đang nể mặt nhau, chúng ta không đích thân ra sân chơi với bọn hắn!”
“Nếu như động tác quá rõ ràng, bị đối phương bắt được sơ hở, lúc đó sẽ rất phiền phức."
Không phải là Bá tước Pierce lo trước lo sau, thật sự là vì tình huống trước mắt không thích hợp để trở mặt với Gia tộc Koslow. Lén lút ngáng chân trong bóng tối thì được, nhưng một khi công khai đối đầu, hơi không cẩn thận sẽ bộc phát một trận nội chiến.
Lão ta không cho rằng một vị niên thiếu khí thịnh như Hudson sẽ lựa chọn nhẫn nại khi gặp được phiền phức.
Không nói đến những chuyện phiền phức bên phía Vương quốc, một khi thật sự đánh nhau, Gia tộc Dalton cũng chưa nắm chắc phần thắng!
Nhìn vào thế cục nội bộ trong tỉnh Đông Nam liền biết, Gia tộc Dalton thâm căn cố đế, lực ảnh hưởng trải rộng khắp các quận; Gia tộc Koslow có nhiều thân thích, khắp nơi đều có người một nhà.
Một khi hai nhà này chơi xáp lá cà, không ai biết được những quý tộc bên dưới sẽ đi theo phe nào.
"Bá tước đại nhân, chúng ta không tiện xuất thủ, nhưng các thế lực khác thì lại có thể!”
“Bá tước Hudson trèo lên tới bước này cũng đã đắc tội với không ít người. Những người này sẽ không có nhiều vấn đề cần phải lo nghĩ như chúng ta.”