Người dịch: Whistle
"Dùng đến 4,5 triệu kim tệ trái phiếu chiến tranh để nộp thuế, bọn hắn bị điên rồi sao?"
Caesar III gần như đagn gào thét nói.
Trong những ngày gần đây, sức khỏe của ông ta không được tốt lắm, rất nhiều chuyện chính vụ đều được giao lại cho con trai ông ta giải quyết, nên cũng không hề để tâm lắm đến những hành động lén lút của các đại quý tộc.
Nhưng chỉ trong thời gian ông ta chợp mắt một cái, người bên dưới đã gây ra chuyện lớn như vậy.
Theo lý mà nói, việc dùng trái phiếu chiến tranh do Vương quốc phát hành để nộp thuế là chuyện hoàn toàn có thể được. Dù sao đây cũng là sớm trả tiền mặt, Vương quốc chỉ bỏ ra tiền vốn liền có thể lấy luôn cả phần lãi.
Thường thì chỉ có những quý tộc nhỏ với nguồn tài chính eo hẹp với làm như vậy. Chỉ cần không phải sử dụng trái phiếu để nộp thuế cùng một lúc, đối với Vương quốc thì đây cũng là một loại giải thoát.
Để vận hành tài chính của Vương quốc một cách có trật tự và kiếm lãi từ trái phiếu. Các đại quý tộc nắm giữ số lượng lớn trái phiếu vương quốc đã đạt được thỏa thuận ngầm là sẽ nắm giữ trái phiếu chiến tranh trong một thời gian dài.
Theo tình huống bình thường, chỉ cần uy tín của Vương quốc không mất, sẽ có rất ít quý tộc dùng trái phiếu để nộp thuế.
Cùng lắm cũng chỉ có mấy chục vạn kim tệ, sẽ không vượt quá 10% tổng số thuế phải nộp. Bộ tài chính chỉ cần cắn răng chịu đựng là có thể trả trước được khoản tiền mặt này.
Nhưng tình huống hiện giờ thì khác. Bị ảnh hưởng bởi chiến tranh, Vương quốc Alpha đã thu được tổng cộng 7 triệu kim tệ trong năm nay, trong đó có hơn 4,5 triệu đều là trái phiếu chiến tranh.
Hiển nhiên là có một số đại quý tộc đã phá vỡ hiệp nghị ngầm, cố tình ném hết trái phiếu chiến tranh trong tay ra ngoài, nếu không thì tổng số thuế mà các quý tộc nhỏ cống hiến cũng sẽ không nhiều như vậy.
"Bệ hạ, việc này có thể liên quan đến tình hình kinh tế bất ổn trong nước. Bước sang nửa cuối năm, thị trường sản phẩm sắt đã xuất hiện vấn đề, vào tháng 11, giá sản phẩm sắt liền bắt đầu sụt giảm mạnh.”
“Dẫn đến phản ứng dây chuyền, đến tháng 12, cuộc khủng hoảng đã lan sang các chuỗi công nghiệp thượng nguồn và hạ nguồn, sau đó ảnh hưởng đến nhiều ngành công nghiệp.”
“Có không ít quý tộc bị tổn thất nặng nề trong cuộc khủng hoảng này. Trong tình huống bị cảm xúc sợ hãi điều khiển, tất cả mọi người đều muốn giữ lại càng nhiều tiền mặt trong tay, cho nên mới xảy ra tình trạng này."
Hầu tước Delgado kiên trì giải thích.
Là bộ trưởng bộ tài chính vừa mới thượng nhiệm không được bao lâu thì gặp ngay thú nhân xâm lược, nghĩ thôi cũng cảm thấy bi đát rồi.
Đúng là Delgado đang nắm giữ quyền cao chức trọng, nhưng mà mỗi ngày đều phải lo nghĩ về tiền bạc, muốn ngủ một giấc ngon cũng khó.
"Tại sao lại không báo cáo chuyện này trước với ta?"
Caesar III chất vấn.
Tin tức quan trọng như vậy, nếu như thông báo cho ông ta từ trước thì có lẽ bây giờ đã nghĩ ra được biện pháp giải quyết, thế cục cũng sẽ không phát triển được tới nước này.
Trước khi khoản thuế này được thu lại thì vẫn còn chỗ trống để thay đổi. Bây giờ chỉ cần nhìn thấy đống trái phiếu để trong quốc khố thì ông ta lại cảm thấy rất sầu.
Năm sau liền phải bắt đầu trả tiền lãi rồi, đám chủ nợ ở bên ngoài chỉ cần kim tệ, bọn họ sẽ không nhận một đống trái phiếu làm tiền lãi.
Nếu như không thể trả tiền lãi một cách bình thường, uy tín của Vương quốc Alpha sẽ sụp đổ, lúc đó sẽ phiền phức lớn.
Không có người trả lời, nhưng theo ánh mắt của đại đa số người đều đang đổ dồn về phía Vương tử Caesar cũng biết là chuyện này có liên quan đến con trai bảo bối của ông ta.
"Tiểu Caesar, ngươi là giám quốc, chẳng lẽ không nên cho ta một lời giải thích sao?"
Caesar III có chút thất vọng nói.
Dù là lý do gì, làm cho chuyện này rối ren như vậy chính là một vết nhơ chính trị.
Nếu không thể đưa ra lời giải thích hợp lý, tương lai của Vương tử Caesar sẽ trở nên khó khăn hơn.
"Phụ thân, lúc đó người đang hôn mê bất tỉnh, con không dám để những chuyện phiền lòng này quấy rầy người dưỡng bệnh, cho nên. . . Cho nên liền tự tác chủ trương giải quyết.”
“Vì để cho mọi người có thể lấy đại cục làm trọng, con đã tự tay viết thư cho đám đại quý tộc trong Vương quốc, nêu rõ lợi và hại.”
“Vốn cho rằng bọn hắn sẽ nể mặt, nào ngờ người nào người nấy đều làm quá phận như vậy, rõ ràng là không để Vương thất chúng ta vào mắt!"
Vương tử Caesar tức giận bất bình nói.
Từng người đều đã hứa hẹn với y là sẽ lấy đại cục làm trọng. Không ngờ chỉ trong nháy mắt liền dùng một đống trái phiếu để nộp thuế.
Cảm giác bị bọn thuộc hạ lừa gạt thật sự là rất khó chịu. Nếu như không phải vẫn chưa thượng vị, có lẽ y đã ra tay trả thù rồi!
"Đủ rồi!"
"Ta mặc kệ con ủy khuất như thế nào, nhưng hiện giờ đã xảy ra loại chuyện này, thân là người giám quốc, đây là do con thất trách.”
“Tiểu Caesar, con cũng không còn là con nít nữa, tại sao có thể dễ dàng tin tưởng những lời người khác nói như vậy?”
“Quay về đọc kỹ lại thư trả lời của họ đi, xem thử có ai cam đoan với con là sẽ không dùng trái phiếu chiến tranh để nộp thuế không?”
“Lấy đại cục làm trọng chẳng qua là một lời nói khách sáo. Cái mà bọn phải quan tâm chính là bọn họ đang làm cái gì, mà không phải là nghe bọn họ nói cái gì!”
“Thôi, bây giờ nói những điều này cũng vô dụng. Thời gian đại hôn của con đã không còn xa nữa, dứt khoát liền lấy lý do là cử hành hôn lễ để mời bọn họ đến Vương đô thương lượng đi."
Caesar III thở dài một hơi rồi nói.
Con trai ông ta đúng là rất hiếu thảo, nhưng lại thiếu lịch luyện về phương diện chính trị. Nếu như cơ thể ông ta không xảy ra vấn đề, chỉ cần có thể tôi luyện chừng 8 - 10 năm nữa là sẽ vượt qua trình độ trung bình của một quân vương.