Người dịch: Whistle
Đáng tiếc là tình trạng sức khỏe của ông ta đã không bằng lúc trước, cũng không còn nhiều thời gian như vậy để từ từ bồi dưỡng Vương tử Caesar, chuyện này sợ là không thể giải quyết dễ dàng như vậy. Chuyện lần này xảy ra quá đột ngột, ngay cả những dấu hiệu trước đó đều rất mịt mờ.
Chỉ cần hơi không chú ý là cũng sẽ bị xem nhẹ. Dấu vết có người đứng phía sau màn thao túng quá rõ ràng.
Đột nhiên làm khó dễ vào lúc này, khả năng cao là có chuẩn bị mà đến. Cho dù có triệu tập bọn họ tới đây cũng chưa chắc sẽ chịu nể mặt.
Dù gì thì theo pháp lệnh của Vương quốc, bọn họ chỉ cần vận chuyển tiền thuế tới vương đô rồi nộp vào quốc khố là đã được tính là hoàn thành nghĩa vụ.
Dù cho Caesar III có cường thế như thế nào, nhưng khi đối mặt với đám quý tộc trong Vương quốc thì quan hệ giữa đôi bên cũng là đại cổ đông và trung tiểu cổ đông.
Mọi chuyện đều phải được tiến hành trong phạm vi quy tắc. Nếu có người dám vượt qua ranh giới đó thì sẽ phải gánh chịu quy tắc phản phệ.
Bây giờ người ta đã hoàn thành nghĩa vụ năm nay rồi, nếu như đám đại quý tộc trong Vương quốc không chịu nể mặt, Caesar III cũng không làm gì được bọn hắn.
"Tể tướng đừng lo. Ta biết bọn hắn muốn cái gì!”
“Không có vị đại quý tộc nào muốn nhìn thấy Vương quốc sụp đổ, kế hoạch quân đoàn Ma Thú chỉ vừa mới bắt đầu áp dụng mà đã gây ra động tĩnh lớn như vậy, bọn họ muốn làm gì, không cần nói cũng biết.”
“Chỉ cần tính một chút số lượng trái phiếu chiến tranh mà bọn họ dùng để nộp thuế là biết, nó hoàn toàn trùng khớp với ngân sách quân sự hàng năm của chúng ta, các ngươi nói xem, trên đời này có chuyện trùng hợp như vậy sao?"
Caesar III khinh thường giễu cợt nói.
Ám chỉ trần trụi như vậy, nếu như không có nhìn ra được thì ông ta cũng không cần phải chơi chính trị nữa.
Nhưng mà có thể nhìn ra không có nghĩa là có thể nói ra.
Caesar III là Quốc vương, ông ta châm chọc dăm ba câu thì không sao không sao, nhưng nếu như người khác mà dám phát ngôn bừa bãi, một khi truyền ra ngoài, người đó sẽ lập tức đến nếm trải nắm đấm của các đại quý tộc.
"Bệ hạ, nếu như bọn hắn thật sự là hướng về phía con non Ma thú, vậy chúng ta cần phải thỏa hiệp sao?"
Đại công tước Alfiero không cam lòng hỏi.
Ai cũng muốn tăng cường thực lực trong tay mình. Dựa theo ước định trước mắt, những con non Ma thú mà Vương quốc Alpha bồi dưỡng ra sẽ được chia 5:5 cho quân đội của Vương quốc và những quý tộc tham dự hợp tác vào dự án này.
Rất rõ ràng, trong tình huống mà cái bánh gato không thể làm lớn được, các quý tộc đã không bằng lòng với tỷ lệ phân phối này nữa, bọn họ muốn có càng nhiều hơn.
Dù gì thì cũng không còn mối đe dọa thú nhân nữa, theo cái nhìn của đám quý tộc các lão, Vương quốc đã không còn tất yếu giữ lại một đội quân thường trực mạnh mẽ như vậy nữa.
Mặc dù từ trước tới nay quân thường trực đều do các đại quý tộc gián tiếp khống chế, sau khi quân đội lấy được những con non Ma thú này, có một số cũng sẽ thuộc quyền sở hữu của các tộc nhân đang phục dịch trong quân đội của bọn hắn.
Nhưng mà một lực lượng được khống chế gián tiếp thì dù sao cũng sẽ kém hơn là khống chế trực tiếp. Vô số quý tộc nhét chung một chỗ, mọi người đều đang kiềm chế lẫn nhau, quân đội vẫn luôn bị Caesar III nắm trong tay.
Dù cho cuộc chiến tranh lần này đã làm suy yếu lực chưởng khống của quân đội của Quốc vương, nhưng Caesar III vẫn là người có quyền nói chuyện mạnh mẽ nhất.
"Vậy thì phải xem quyết tâm của bọn hắn rồi. Nếu như thật sự quyết tâm phải suy yếu quân đội và tăng cường lực lượng quân sự trong tay mình, không ai có thể ngăn được bọn hắn!"
Đang khi nói chuyện, trên hai đầu lông mày của Caesar III đã xuất hiện vẻ cô đơn. Không phải ông ta không muốn tiếp tục duy trì sự cường thế của mình, chỉ là tình trạng sức khỏe không cho phép.
Nguyên nhân quan trọng nhất mà ông ta có thể cường thế khi còn tại vị là vì Caesar III có cống hiến lớn đối với Vương quốc, có uy vọng rất cao ở trong nước.
Nhưng đợi khi Vương tử Caesar thượng vị, tình hình này sẽ xảy ra biến hóa, đến lúc đó sẽ thiếu không được một trận phân tranh.
Có lẽ là sau mười năm, hai mươi năm nữa, khi Vương tử Caesar thành thục các thủ đoạn chính trị thì có thể thử vật tay với đám đại quý tộc trong nước, nhưng hiện giờ thì y còn kém rất rất xa.
Trong một thời gian dài sau này, mô hình chính trị "Vương quyền suy sụp, quý tộc lớn mạnh" gần như đã được định hình, Caesar III cũng không thể làm được gì.
Nhưng mà có được những nội tình mà ông ta để lại, lực lượng của vương thất vẫn đang tăng trưởng mạnh mẽ, dù cho vương quyền có suy sụp thì cũng sẽ không suy sụp quá nhiều.
Đợi khi Vương tử Caesar trưởng thành về cả trí tuệ lẫn chính trị thì có thể từ từ lấy lại những quyền nói tiếng đã bị vứt bỏ ở giai đoạn trước.
Mỗi lần thay đổi triều đại đều sẽ xảy ra ván cờ tranh giành quyền lực này, Caesar III đã từng chứng kiến quá nhiều chuyện lên lên xuống xuống như vậy.
Ông ta vốn cho rằng mình có thể thản nhiên đối mặt, nhưng không ngờ là sau khi chuyện này xảy ra trên người mình thì ông ta lại cảm thấy không cam tâm.
. . .
Cửa thành bốc cháy, họa tới cá trong ao.
Cũng đều là đang phải đối mặt với khủng hoảng kinh tế, nhưng thế cục ở Công quốc Mosey lại nghiêm trọng hơn rất nhiều. Không phải là vì các quý tộc trong nội bộ Công quốc Mosey đấu đá càng ác liệt hơn, mà chủ yếu là vì bọn họ đã mất đi quá nhiều thứ ở trong chiến tranh.
Một vùng đất rộng lớn ở phía bắc Vương đô đã gần như bị đánh thành một mảnh đất trống. Chẳng còn lại bao nhiêu thành lũy quý tộc có thể tồn tại.
Các tỉnh lớn ở phía nam Vương đô cũng bị đánh trọng thương nguyên khí. Có thể nói là nhà nhà để tang, người người khóc rống.
Chiến tranh không chỉ làm kiệt quệ tài chính của Công quốc, mà ngay cả túi tiền của giới quý tộc cũng bị đánh cho sạch sẽ.