Người dịch: Whistle
Raquel đã trở thành đại diện của Công quốc Mosey, cũng là một ví dụ điển hình về chuyện chiến tranh thay đổi vận mệnh. Trải qua một trận chiến, Y đã thành công trở thành người thừa kế tước vị.
Sự thật lại một lần nữa chứng minh, người thắng không nhất định là người lợi hại nhất, nhưng nhất định là người có thể sống lâu nhất.
Bởi vì Raquel đã từng hợp tác rất tốt với Hudson, cho nên nhiệm vụ cực kỳ quan trọng lần này cũng được giao cho y.
Công quốc Mosey đưa ra lời đề nghị này không phải là vì muốn gây chuyện, mà là không muốn làm cho kế hoạch quân đoàn Ma thú gặp thêm khó khăn trắc trở.
Vừa dứt lời, hiện trường liền trở nên vô cùng náo nhiệt. Đám đại biểu đến từ các thế lực lớn lập tức nghị luận.
Có người ủng hộ, cũng có người phản đối. Nhưng về mặt tổng thể thì số người ủng hộ vẫn chiếm đa số.
Không cần biết là dùng phương pháp nào để phân chia, chỉ cần tỉ lệ đã ước định trước đó không bị thay đổi, lợi ích cốt lõi của mọi người không bị ảnh hưởng là được.
Dù gì thì tự mình quyết định vận mệnh cũng tốt hơn là để cho người khác quyết định. Những người có thể đến được nơi đây đều là thiên chi kiêu tử của các thế lực lớn, trong lòng không tránh khỏi mang theo ngạo khí tự cho mình là siêu phàm.
Nhìn thấy vẻ mặt kích động của đám người này, Hudson liền biết có người đã bị lão già Robert kia lừa rồi.
Không sử dụng ma pháp dược tề, ấp trứng một cách tự nhìn, thoạt nhìn chuyện này có vô hạn khả năng, nhưng cũng phải gánh chịu rủi ro tương tự.
Nếu như vì nâng cao đẳng cấp tọa kỵ cho quý tộc lão gia, tiềm lực của Á Long Thú đương nhiên là càng lớn càng tốt. Nhưng nếu như muốn thành lập một quân đoàn Ma thú, vậy thì phải từ bỏ những tâm tư này sớm đi!
Có lẽ những con Á Long Thú có phẩm chất cao này còn chưa kịp trưởng thành thì người khác đã tạo ra một quân đoàn Ma thú có sức chiến đấu rồi.
Biết thì biết vậy, nhưng Hudson vẫn không có định nhắc nhở. Có lẽ có rất nhiều quý tộc ở chỗ này đều có suy nghĩ tương tự, có thể lừa được một người thì tính một người.
Nếu như có thể hố chết một tên ngu xuẩn nào đó thì còn có thể giảm bớt một đối thủ cạnh tranh tiềm ẩn. Từ trước tới nay, cuộc cạnh tranh giữa các quý tộc đều là giản dị tự nhiên như vậy đấy.
Trong những ngày kế tiếp, những con mấu thú khác cũng lần lượt sinh sản.
Vấn đề duy nhất chính là sản lượng ít đi khá nhiều so với dự đoán ban đầu, ngay cả loại Ma thú có năng suất cao như Griffin cũng chỉ có thể đẻ ra bốn quả trứng trong một lần sinh sản, nếu như đen thì cũng chỉ có một quả.
"Cái gì, Hắc Sơn Báo đẻ trứng?"
Hudson kinh ngạc hỏi.
Không trách hắn bất ngờ như vậy. Bởi vì Hắc Sơn Báo là động vật có vú, trước giờ bọn chúng vẫn luôn sinh con, lần này lại đổi sang đẻ trứng!
Đẻ trứng cũng không có gì gọi là, dù sao Cự Long cũng được ấp từ trong trứng mà ra. Dưới tình huống gene Cự Long chiếm quyền chủ đạo, thay đổi thuộc tính sinh sản một lần cũng có thể hiểu được.
Nhưng vấn đề là Hắc Sơn Báo là động vật có vú, nó biết ấp trứng không vậy?
Báo mẹ không ấp trứng, con cặn bã long như Maxim lại càng không biết ấp trứng. Cả cha và mẹ đều không biết ấp trứng, chẳng lẽ phải đi tìm con chim xui xẻo nào đó làm hiệp sĩ đổ vỏ sao?
Hoặc là trực tiếp trực tiếp sử dụng công nghệ ma pháp để giúp báo mẹ ấp trứng?
Loại chuyện này chắc chắn không phải là trường hợp cá biệt. Trong quá trình sinh sản sẽ còn có càng nhiều loài Ma thú có vú đẻ trứng.
May mà mình còn kéo thêm một đám đồng bọn để hợp tác, nếu không khi gặp phải loại tình huống đặc biệt này thì chỉ có thể trợn tròn mắt.
"Đúng vậy, Bá tước đại nhân. Hắc Sơn Báo vừa đẻ trứng liền thu hút sự chú ý của các Ma pháp sư, hiện giờ họ đang nghiên cứu hai quả trứng đó!"
Tom hưng phấn nói.
Hiển nhiên là hai quả trứng đặc biệt này cũng có sức hấp dẫn rất lớn đối với y.
….
Hudson cũng đi theo tham gia náo nhiệt với mọi người. Mặc dù bên ngoài hắn cũng là một vị Ma đạo sĩ, nhưng hắn lại chẳng giúp được gì trong chuyện này.
Dù cho hắn đã bù lại hàng loạt tri thức ma pháp, nhưng mà thời gian học tập vẫn là quá ngắn, chưa kịp dung hội quán thông.
Báo đẻ trứng dù là chuyện hiếm thấy, nhưng lại không quan trọng bằng bức thư trong tay Hudson.
Cuộc khủng hoảng nợ nần của Công quốc Mosey đang hết sức căng thẳng, bằng hữu cũ là Quốc vương George đã viết thư để kể khổ với hắn.
Trong thư không hề đề cập đến chữ tiền nào, nhưng thông tin lộ ra giữa các câu từ lại đều là do thiếu tiền.
Viết thư cho Hudson vào lúc này tưởng chừng như là một cuộc giao lưu giữa những người bạn cũ, nhưng kỳ thực là đang xin lời khuyên từ hắn.
Đúng là ý tưởng phát hành trái phiếu là do Hudson đưa ra, đồng thời khi đưa ra đề nghị này thì hắn đã tận tình nhắc nhở Người Mosey là phải chú ý kiểm soát quy mô nợ nần.
Đáng tiếc là: Nợ là một thứ đồ chơi tràn đầy ma tính, một khi bước lên con đường không lối về này liền sẽ không còn khả năng quay đầu lại.
Sau khi chiến tranh kết thúc, Hudson đã quan tâm mật thiết đến tình hình của Công quốc Mosey, chờ đợi món nợ của bọn họ có thể nổ tung bất kỳ lúc nào.
George có thể trì hoãn cuộc khủng hoảng nợ đến bây giờ bằng phương pháp phá tường đông bổ tường tây đã đủ để chứng minh đủ chứng minh rằng y là một vị Quốc vương đủ tư cách.
Hơn nữa, George còn lợi cơ hội muốn thoát thân của đám đại quý tộc đã tham dự vào trong chuyện này để phát huy chiêu số mượn mới trả cũ đến cực hạn, ngay cả Hudson cũng phải nói một tiếng bội phục.
Đáng tiếc, cho dù có trì hoãn như thế nào thì cuộc khủng hoảng nợ vẫn luôn tồn tại, không có khả năng biến mất.