Người dịch: Whistle
Và vấn đề này đương nhiên là sẽ không lừa được một người đa mưu túc trí như Caesar III. Ngay vào đêm qua, một vị khách không mời đột nhiên tìm đến Hudson, làm cho hắn vốn đã chuẩn bị lười biếng bỗng nhiên thay đổi chủ ý.
Một đội tàu gần biển, một xưởng đóng tàu cỡ lớn, cộng thêm đội thủy thủ và thợ đóng tàu, đây chính là cái giá mà Caesar III đưa ra.
Đương nhiên, những thứ này cũng không phải cho không. Tất cả nhân viên và trang thiết bị đều phải tự bỏ tiền ra mua.
Khác với thời đại tư bản thịnh hành, bất kỳ thương phẩm gì cũng có thể mua được. Nếu như không mua được, nhất định là vì tiền không đủ nhiều.
Tại trên đại lục Aslante lấy quý tộc làm trung tâm này, tư liệu sản xuất quan trọng nhất đều là hàng không bán.
Toàn bộ Vương quốc Alpha cũng chẳng mấy gia tộc có được những thứ này, mà vương thất chính là một trong số đó.
Sau khi cân nhắc thiệt hơn, Hudson vẫn lựa chọn hợp tác . Còn về phe liên minh quý tộc, trước đó lại không đi tìm gặp hắn, vậy thì hắn chỉ cần coi như không biết là được.
Vì thiếu gây thù chuốc oán, Hudson vừa tới liền giả bộ hồ đồ, không hề đề cập tới chuyện mọi người lấy trái phiếu chiến tranh để nộp thuế, mà chỉ tập trung thảo luận về vấn đề ngân sách quân sự.
Là người phát ngôn của quân đội, Hudson không yêu cầu nâng cao ngân sách quân phí đã được xem như lấy đại cục làm trọng rồi, đừng có hy vọng là hắn sẽ đề nghị cắt giảm quân thường trực.
"Hudson, ngươi đừng có nói hươu nói vượn! Bắc Cương ta..."
Không đợi Công tước Thorsten đang thẹn quá thành giận nói tiếp, Công tước Rodrigues ở bên cạnh đã vội vàng kéo gã ta lại.
Nếu như cứ nói tiếp như vậy thì sẽ bị trúng kế.
Những chuyện có liên quan đến việc kéo bè kéo lũ hay bí mật biển thủ người khác nói thì không sao, nhưng nếu như bản thân nói thẳng ra ngoài thì sẽ thật sự bị Hudson đổ hết trách nhiệm lên người.
Dù có nhắc tới cống hiến của quý tộc Bắc Cương cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, ai bảo bọn hắn lật xe vào thời khắc cuối cùng chứ?
Hiện giờ tất cả mọi người chỉ nhớ rõ khuyết điểm đầu cơ trục lợi vật liệu quân nhu của bọn hắn, còn về những công lao thủ Vệ Vương quốc trước đây thì đã bị xóa sạch.
Có lẽ là đã nhận ra tình cảnh sắp mất khống chế, Caesar III liền thuận thế mở miệng nói: "Được rồi, vấn đề chính cần thương lượng ngày hôm nay chính là sự phát triển của Vương quốc trong tương lai, mà không phải là giải quyết ân oán cá nhân.”
“Nếu có tranh chấp về quan điểm chính trị thì chỉ cần bỏ phiếu biểu quyết là được, không cần phải làm căng thẳng thêm."
Thoạt nhìn như đang cảnh cáo hai bên, nhưng trên thực tế, chỉ cần nhìn vào vẻ mặt âm trầm của Công tước Thorsten cũng biết là Caesar III đang nghiêng về bên nào rồi.
Nếu như đồng bọn không kịp thời kéo gã ta lại, có lẽ hôm nay gã đã bị rớt xuống một cái hố to. Không đến mức vạn kiếp bất phục, nhưng ít nhất cũng sẽ làm cho mình đầy bụi đất.
Nếu không phải thực lực không đủ, gã ta đã sớm nhảy ra đòi quyết đấu Hudson. Thật sự là quá âm hiểm, ngay cả trong hội nghị cũng không quên đào hố cho gã.
"Bệ hạ nói đúng!"
"Công tước Thorsten tôn kính, thật sự là rất xin lỗi. Vừa rồi là do ta quá kích động, xin hãy tha thứ cho sự thất lễ của ta!"
Hudson ra vẻ chân thành nói.
Nếu như không có vụ đào hố vừa nãy, có lẽ mọi người sẽ thật sự tin hắn đang thành tâm xin lỗi. Phong thái của quý tộc chính là như thế.
Dù cho là trong lòng đang hận đối phương đến chết, nhưng trên mặt thì phải giả bộ như không có chuyện gì. Đặc biệt là trong một cuộc hội nghị có cấp bậc cao như lúc này, càng phải thể hiện ra phong thái của quý tộc.
"Không sao, ai cũng có lúc trẻ tuổi mà. Nếu bệ hạ đã lên tiếng, vậy thì chúng ta cứ biểu quyết theo quy định về vấn đề quân phí!"
Sau khi tỉnh táo lại, Công tước Thorsten cố nén cơn giận trả lời.
Nhưng trong thâm tâm, Thorsten không ngừng an ủi bản thân: Thất bại trong cuộc đấu võ mồm cũng không sao, quan trọng là phải xem kết quả bỏ phiếu cuối cùng, mình cũng đâu phải dựa vào khua môi múa mép để ăn cơm!
"Kiến nghị của Công tước Thorsten không tệ, vậy liền cứ làm theo quy trình đi, lần này coi như hai chúng ta liên hợp khởi xướng đề án."
Hudson cười ha hả nói.
Mặc kệ Công tước Thorsten nghĩ như thế nào, dù gì thì tâm trạng hiện giờ của Hudson cũng rất không tệ. Bị hắn quấy rầy như vậy, thế cục đã phát sinh biến hóa.
Những gia tộc có tỷ trọng cao trong vấn đề thương mại quốc tế đã lập tức muốn phản chiến, phần còn lại phải xem thủ đoạn của Caesar III rồi.
Quốc vương có thể thu mua hắn thì đương nhiên cũng có thể thu mua người khác. Hudson không tin là Caesar III sẽ đặt hết hy vọng lên người hắn.
Đẩy hắn ra ra làm chim đầu đàn chẳng qua chỉ vì thân phận của hắn thích hợp. Dù cho không có Hudson thì cũng sẽ có quý tộc khác ra mặt, chắc chắn là Caesar III sẽ không thể nào đích thân ra sân tranh luận với mọi người.
Tể tướng Đại công tước Newfoundland liếc mắt nhìn hai người một cái, thấy Công tước Thorsten không phản đối, lão ta liền chậm rãi đứng dậy, ung dung nói: "Hai vị đại biểu đã cùng nhau khởi xướng đề án, nội dung của đề án sẽ có hiệu lực.”
“Việc này có liên quan đến tương lai của Vương quốc, xin mọi người thận trọng lựa chọn. Vẫn là quy củ cũ, tổng cộng có ba sự lựa chọn: Ủng hộ, phản đối, và bỏ phiếu trắng.”
“Hiện giờ bắt đầu biểu quyết: Những đại biểu ủng hộ đề nghị của Bá tước Hudson, xin mời giơ tay lên."
Vừa dứt lời, Hudson liền dẫn đầu giơ tay. Vào những lúc như thế này thì không thể khiêm nhượng được, là một trong những đại biểu trong hội nghị, hắn cũng có quyền bỏ phiếu.
Ngay sau đó, có hơn ba mươi cánh tay đồng loạt giơ lên trong hiện trường, nhìn vào số lượng người ủng hộ thì cũng đã vượt qua một nửa nhân số, tiếc là giữa tay và tay cũng có sự chênh lệch.