Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 937 - Chương 937 - Xưởng Đóng Tàu (3)

Chương 937 - Xưởng Đóng Tàu (3)
Chương 937 - Xưởng Đóng Tàu (3)

Người dịch: Whistle

Theo Hudson thì giá tiền này đã là rất tốt rồi, thậm chí có thể nói là hậu đãi. Cái xưởng đóng tàu mà Vương tử Caesar vừa nhắc tới chính là xưởng đóng tàu Berkshire đại danh đỉnh đỉnh tại tỉnh Đông Nam.

Vào thời kỳ đỉnh phong, nó đã từng là một trong ba xưởng đóng tàu lớn nhất Vương quốc. Nhưng mà khi chiến lược của chuyển chuyển sang đại lục thì tầm quan trọng việc phòng thủ bờ biển đã bị giảm xuống, sau khi các đơn đặt hàng hải quân biến mất, vương quốc chỉ đành chuyển sang thị trường dân sự.

Tiếc là trong mấy chục năm gần đây, sự nghiệp hàng hải của Gia tộc Dalton đột nhiên tăng mạnh, dần dần lũng đoạn hơn phân nửa hoạt động buôn bán với nước ngoài tại tỉnh Đông Nam, cũng thuận tiện lập ra xưởng đóng tàu của riêng mình.

Việc mất đi một lượng lớn đơn đặt hàng đã làm cho tình trạng của xưởng đóng tàu Berkshire càng ngày càng tệ. Nếu như không nhờ có lực lượng của vương thất chấn nhiếp thì nó đã sớm bị Gia tộc Dalton chèn ép đến phá sản rồi.

Bởi vì chỉ dựa vào những đơn đặt hàng rải rác để sống tiếp nên kết quả hoạt động của xưởng đóng tàu Berkshire vô cùng thê thảm.

Từ đỉnh phong thời kỳ lợi nhuận mười mấy vạn kim tệ một năm giảm mạnh xuống còn một hai vạn kim tệ một năm như bây giờ, nếu như gặp phải những năm kinh tế đình trệ thì sẽ còn xảy ra tình trạng lỗ vốn.

Nếu như tình hình này tiếp tục kéo dài, xưởng đóng tàu Berkshire phá sản chỉ còn là vấn đề thời gian.

Vương thất bán cho Hudson vào thời điểm này, ngoài việc giao dịch chính trị ra, cũng có lo ngại là tân vương sẽ không thể chấn nhiếp được các quý tộc địa phương trong quá trình chuyển giao vương vị, nên đành xử lý tài sản rủi ro trước.

"Vậy thì cứ dựa theo giá mà điện hạ đưa ra!”

“Nhưng mà số tiền trong vụ giao dịch này quá lớn, ta không bỏ ra được nhiều tiền như vậy trong khoảng thời gian ngắn, không biết Vương thất có tiếp nhận trả bằng vật thật không?"

Nếu đã quyết định diễn kịch thì đương nhiên là phải diễn nguyên bộ. Chân trước vừa mới thả ra tín hiệu thiếu tiền, chân sau liền thu mua một xưởng đóng tàu lớn, ai cũng biết là có vấn đề.

Vào thời khắc mấu chốt này, Hudson cũng không muốn phạm bất kỳ sai lầm nào.

Gia tộc Dalton cho rằng tài chính của Sơn Địa Lĩnh đã xảy ra vấn đề, vậy thì cứ để cho bọn hắn tiếp tục cho rằng như vậy đi, tránh cho bọn hắn ở sau lưng kiếm chuyện, phá hư vụ giao dịch này.

"Bá tước các hạ cứ yên tâm, vương thất không phải không thông tình đạt lý. Từ trước tới giờ, vương thất đều rất chiếu cố người một nhà.”

“Nếu như các hạ thực sự có khó khăn về tài chính, đương nhiên là có thể dùng hiện vật để chi trả. Nhưng mà những vật phẩm này nhất định phải là thứ mà vương thất cần!"

Giao dịch đạt thành, hội nghị cũng kết thúc, Hudson chỉ có thể áp chế nỗi mừng thầm xuống tận đáy lòng, lộ ra vẻ mặt đắng cay ở trước mặt mọi người rồi bước lên hành trình hồi hương.

Nhìn thấy dáng vẻ hăng hái không ngừng chỉ điểm giang sơn trên đường của Bá tước Pierce, Hudson không khỏi muốn đập cho lão ta một trận.

Sắc mặt của Hudson không tốt lắm, tâm tình của các tiểu đệ dưới trướng lại càng không cần phải nói. Bởi vì tỉnh Đông Nam đã phải nhận nhiệm vụ lớn nhất trong vụ phân chia "thuế trả nợ" này.

Trải qua nhiều phiên thương nghị, ngoài việc Bá tước Pierce đưa ra đề xuất trả nợ 6 triệu tiền vốn ra, phần lãi trái phiếu mà bộ tài chính còn thiếu sẽ được chia đều vào trong khoản thuế trả nợ.

Tổng số tiền "thuế trả nợ" cuối cùng được ấn định là 9,37 triệu kim tệ. Tỉnh Đông Nam được phân tổng cộng 1,3 triệu kim tệ, chiếm gần 14% tổng kim ngạch.

Tỷ lệ trả nợ cao như vậy, chỉ còn kém một bước là đã khắc lên trên đầu 4 chữ —— "Kẻ ngốc lắm tiền"!

Hiển nhiên, ở bất kỳ thế giới nào, kẻ ngốc lắm tiền đều không dễ làm. Số tiền thuế 1,3 triệu kim tệ mà tỉnh Đông Nam phải trả sau này sẽ được chia ra cho các quý tộc trong 15 quận cùng nhau gánh vác.

Ngoài đám tiểu đệ dòng chính của Bá tước Pierce là còn có thể nở nụ cười ra, sắc mặt của những người khác đều không được tốt lắm.

Đặc biệt là đám tiểu quý tộc vốn đang khó khăn về tài chính, sắc mặt hiện giờ càng âm trầm đến đáng sợ, giống như chết cha chết mẹ vậy.

Đám người có tâm tình tốt thì tụ hợp lại một chỗ nói chuyện trời đất, còn đám người có tâm trạng kém cũng tập hợp một chỗ kể khổ với nhau, đội ngũ này nhanh chóng chia ra làm 2 phe phái.

Khi thấy có một vài nhà quý tộc bậc trung trong tỉnh đang lần lượt gia nhập vào đội ngũ của Bá tước Pierce, Hudson liền lập tức nhận ra không ổn.

Thế cục hết sức rõ ràng, hiển nhiên là Bá tước Pierce cũng ý thức được cách làm của mình đã gây thù chuốc oán nhiều cỡ nào, nên lão ta đã xuất thủ lôi kéo những quý tộc có thực lực trong tỉnh về đội của mình.

Các quý tộc uy tín lâu năm không cần phải bỏ một cái giá thật lớn ra xây dựng các hạng mục công trình như những đại quý tộc mới nổi, bọn họ chỉ cần vận hành đất phong là được, nên không có nhu cầu gì lớn về mặt tài chính.

Ngay cả khi hiện giờ phải bỏ ra nhiều tiền như vậy để nộp thuế cũng không hề ảnh hưởng gì nhiều đến bọn họ, đơn giản chỉ là trong lòng cảm thấy có chút không thoải mái mà thôi.

Dựa vào sức ảnh hưởng của Gia tộc Dalton, muốn trấn an tâm tình của mọi người là chuyện cực kỳ đơn giản. Có lẽ bọn họ không chỉ có không lỗ, mà còn có cơ hội kiếm được một mớ tiền.

Ví dụ như: Ngầm đồng ý một số hành vi nhỏ.

Mọi người đều cùng nhau chịu thiệt hại về kinh tế, kẻ thảm nhất đương nhiên là đám tiểu quý tộc ở tầng dưới chót. Có lẽ sẽ có một đám kẻ xui xẻo sẽ bởi vì tài chính phá sản mà bị suy sụp.

Đây chính là cơ hội!

Bình Luận (0)
Comment