Người dịch: Whistle
Hàng năm đều có vô số chiến sĩ Bạch Ngân và Hoàng Kim bỏ mạng trong Ma Thú sơn mạch, ngay cả Đại Địa kỵ sĩ và Thiên Không kỵ sĩ cũng sẽ trở thành miếng mồi trong miệng của Ma thú nếu như không may, càng đừng nói đến một tên Đại kỵ sĩ dựa vào tài nguyên chồng chất mà thành như ông ta.
"Tốt!"
Vào lúc trước, chỉ cần tìm được một con Ma thú cấp thấp làm thú cưỡi đã đủ cho ông ta khoe khoang với bạn bè trong rất nhiều năm rồi, nhưng tình huống hiện giờ thì khác.
Nhìn vào sự đầu tư của các thế lực lớn dành cho căn cứ sinh sản Ma thú là biết, Ma thú trở thành tiêu chuẩn thấp nhất của Kỵ sĩ chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Đến lúc đó, Ma thú cấp thấp đã không còn đủ tư cách nữa, nếu muốn nở mày nở mặt thì ít nhất cũng phải sở hữu một con Ma thú trung cấp.
Mặc dù Redman vẫn luôn lăn lộn trong vòng tròn tiểu quý tộc, nhưng điều này không hề ảnh hưởng gì đến việc ông ta có yêu cầu như một đại quý tộc.
Sau khi chần chờ một chút, Redman quan tâm hỏi: "Hudson, nếu cứ phân phát ấu thú ra ngoài như vậy, bọn họ nuôi nổi không?"
Nuôi Ma thú là một việc rất tốn tiền. Khẩu phần thịt mỗi bữa chỉ là vấn đề nhỏ, quan trọng là loại dược tề thúc đẩy quá trình sinh trưởng rất đắt!
Loại dược tề thúc đẩy quá trình sinh trưởng rẻ nhất trên thị trường cũng đã cần mấy chục kim tệ rồi, hơn nữa còn chưa đủ liều lượng trong một tháng. Nếu dựa theo hình thức nuôi nấng này, toàn bộ chi tiêu trong một năm sợ là sẽ cần hơn ngàn kim tệ.
Còn về chi phí luyện chế dược tề thì ngay cả 1/10 cũng không tới. Thường thì khi dược tề được luyện chế ra đều sẽ tiến hành pha loãng rồi mới mang ra tiêu thụ.
Thoạt nhìn thì giống như đang tạo cơ hội cho mọi người, nhưng trên thực tế lại là một thủ đoạn để làm suy yếu nguồn tài chính của các tiểu quý tộc. Nếu như có người thật sự không biết sống chết mà đâm đầu vào, nhất định sẽ bị mất hết vốn liếng.
Rõ ràng chuyện này cũng là một sự ăn ý của các đại quý tộc. Một khi tiểu quý tộc bước lên con đường này, vậy thì tài lực của bọn họ đều sẽ được đầu tư lên người của đại quý tộc.
Đặc biệt là với những gia tộc có nhân khẩu thịnh vượng giống như gia tộc Koslow, chỉ tính riêng việc bồi dưỡng con cháu trong gia tộc thôi đã tiêu hao hết toàn bộ tài chính trong lãnh địa rồi, nên cũng mất luôn khả năng tiếp tục phát triển quân đội.
Chỉ cần dẫn đạo dư luận một chút, để cho loại hình thức này biến thành trào lưu, thì các tiểu quý tộc sẽ biến thành một đám mãng phu chỉ biết xông pha chiến đấu trong tương lai.
Mang binh đánh giặc sẽ không còn tồn tại nữa, vì các tiểu lãnh chúa có sở hữu quân đội của riêng mình hay không cũng còn là một ẩn số, càng không cần phải nói đến chuyện rèn luyện năng lực chỉ huy.
Các cuộc chiến tranh sau này sẽ ngày càng không liên quan gì đến người bình thường, mà sẽ biến thành những cuộc tranh phong giữa các quân đoàn Kỵ sĩ. Địa vị của Đại quý tộc thì không thay đổi, nhưng tiểu quý tộc lại từ sĩ quan biến thành binh sĩ.
Điều bi thảm hơn chính là rất nhiều người dù có muốn trở thành binh sĩ cũng không được. Sau khi mô hình chiến tranh thay đổi toàn diện, sự độc quyền sẽ ngày càng gia tăng, ngay cả những người có tiền cũng không mua được dược tề.
Ngưỡng cửa được nâng cao sẽ trở thành một hào nước mạnh nhất để ngăn đám đối thủ cạnh tranh ở bên ngoài, và tiếp tục duy trì quyền thế phú quý của bản thân.
Dù có thấy rõ mọi người thì cũng chẳng thay đổi được cái gì. Sự xuất hiện của hệ thống thống trị mới này không phải do một cá nhân hay tổ chức nào đó thúc đẩy, mà là bắt nguồn từ từ bản năng tự vệ của tập đoàn thống trị.
"Đương nhiên là không nuôi nổi! Với tiền lương trước mắt của bọn họ, số người có thể nuôi nổi Ma thú trong lãnh địa có thể đếm được trên đầu ngón tay.”
“Ngay cả khi không sử dụng dược tề, chỉ tính tiền ăn của con non Ma thú thôi là đã không có bao nhiêu người có thể gánh vác được rồi.”
“Nhưng chỉ cần gia nhập quân đội, vĩnh viễn tiếp nhận chinh chiêu, thì lãnh địa sẽ thay bọn họ bỏ tiền ra nuôi dưỡng Ma thú."
Vì giữ chân nhân tài, Hudson cũng đã vắt hết óc. Vật cưỡi Ma thú chỉ là sự dụ hoặc đầu tiên mà thôi, sau này sẽ còn có càng nhiều thủ đoạn hơn nữa.
Hắn cố tình giới hạn tuổi tác, ngoài việc cân nhắc đến tiềm lực phát triển ra, nguyên nhân quan trọng nhất là vì người trẻ tuổi dễ bị lừa gạt.
Một khi không nhịn được sự cám dỗ mà tiếp nhận con non Ma thú của Hudson lão gia, trừ phi người đó có cơ duyên nghịch thiên phá vỡ quy tắc để trưởng thành, nếu không thì chỉ có thể đi theo Hudson lão gia lăn lộn cả đời.
Trên thực tế, trước mắt chỉ có hai người có đủ cống hiến để sở hữu những con non Ma thú này, phần còn lại đều được ghi nợ.
Thoạt nhìn giống như Hudson đã phân quyền sở hữu con non Ma thú cho thuộc hạ của mình, nhưng thực chất lại là đang trang bị vũ trang cho lãnh địa.
Việc con non Ma thú thuộc về một cá nhân sẽ chỉ làm cho mọi người chăm sóc bọn chúng tốt hơn mà thôi. Dù sao cũng phải mang bọn chúng lên chiến trường. Nếu như không cày max độ thân mật của vật cưỡi Ma thú chính là việc làm không chịu trách nhiệm với mạng nhỏ của bản thân.
"Hừm, trong lòng con có tính toán là được. Ta không bất kỳ kinh nghiệm gì trong những chuyện này để truyền lại cho con. Có lẽ trong một vài gia tộc lớn sẽ có ghi chép tin tức về vấn đề này, lúc nào rảnh con nhớ xem nhiều sách một chút."
Redman thất lạc nói.
Ông ta chỉ mới bước vào hàng ngũ trung niên, còn lâu mới tới độ tuổi dưỡng lão. Nhưng bởi vì năng lực và tầm mắt có hạn, nên Redman chỉ có thể thoái ẩn trước thời hạn.
Đều bị hiện thực ép phải làm vậy. Với thân phận của ông ta, chỉ cần chịu ra ngoài làm việc thì thân phận địa vị nhất định sẽ không thấp. Nhưng việc tiếp tục hoạt động bên ngoài sẽ rất dễ tạo cơ hội cho người khác lợi dụng.