Người dịch: Whistle
“Công tác thu thập tình báo của chúng ta đang rất lạc hậu, không nắm rõ được tình hình ở Vương đô và lập trường của đám đại quý tộc trong nước, nếu như mạo muội tham gia vào, chỉ làm cho chúng ta gặp nguy hiểm mà thôi.”
“Không bằng ở yên tại chỗ bất động, chậm rãi đợi thế cục phát triển. Đợi tình hình chính trị trở nên rõ ràng hơn rồi mới quyết định kế hoạch kế tiếp!"
Lời nói của Cairne làm cho Hudson cảm thấy rất thất vọng. Nhìn như lão thành mưu quốc, nhưng trên thực tế lại đang để vuột mất thời cơ tốt.
Làm một nhà quý tộc mới nổi, chắc chắn là hắn sẽ không thể nào có được lực lượng vững mạnh như những quý tộc uy tín lâu năm. Vào thời khắc mẫn cảm như chuyển giao vương quyền này, không phải Hudson muốn tránh là có thể tránh thoát được.
Cuộc phong ba lần này không chỉ giới hạn ở trong nước, mà còn có thể liên lụy đến một vài thế lực lớn ở trên trường quốc tế.
Hudson quét mắt nhìn đám người rồi dừng lại trên thân của tài vụ quan đang rất kích động, hắn trực tiếp nói: "Rudolf, ngươi cũng nói ra ý nghĩ của mình đi!"
"Bá tước đại nhân, cục diện bây giờ có chút không ổn! Thời điểm mà bệ hạ qua đời thật sự là quá nhạy cảm, rất có thể sẽ xảy ra đại sự.”
“Đặc biệt là trong tỉnh Đông Nam chúng ta vốn đã huyên náo xôn xao về vấn đề thuế trả nợ. Có một lượng lớn tiểu quý tộc đang tụ tập trước cửa phủ tổng đốc khóc than.”
“Lúc đầu, nếu muốn thu được toàn bộ khoản thuế này là chuyện vô cùng khó khăn, bây giờ bệ hạ đã qua đời, tất cả mọi người đều vội vàng chạy về chịu tang, vấn đề thu thuế sợ rằng chỉ có thể dời lại.”
“Chúng ta có thể chậm được, nhưng tài chính của Vương quốc lại không chậm được. Nếu như không thể thu được khoản thuế này thì chắc chắn sẽ làm ảnh hưởng đến việc trả lãi kỳ tiếp theo.”
“Dù cho Bộ tài chính có thể vay mượn khắp nơi rồi tạm thời bù đắp lỗ hổng trong thời gian ngắn thì sau này cũng sẽ xảy ra vấn đề.”
“Dù gì thì trong giai đoạn chuyển giao vương quyền này sẽ có thể xảy ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn.”
“Bao gồm cả vấn đề thuế trả nợ trước mắt, rất có thể sẽ là năm nay thu được, nhưng năm sau thì không.”
“Tôi không nghĩ rằng sau khi tân quân kế vị sẽ thuyết phục được đám quý tộc trong nước tiếp tục chấp nhận nộp thuế cao trong thời gian ngắn.”
“Không chỉ là khoản thuế này, mà các loại thuế khác cũng sẽ khó đảm bảo có thể thu được đầy đủ trong thời kỳ tới. Tài chính của Vương quốc có thể sẽ bị món nợ khổng lồ này làm cho sụp đổ..."
Nghe xong lời phân tích của Rudolf, Hudson không khỏi cảm thán: Không hổ là người làm tài vụ, thị giác phân tích vấn đề thật là khác biệt.
So sánh tình thế hỗn loạn trong chính trị, cuộc khủng hoảng tài chính này mới là nan đề mà Vương quốc Alpha cần phải nhanh chóng giải quyết hiện giờ.
Dựa theo kế hoạch ban đầu của Caesar III, chỉ cần có thể thu được khoản "thuế trả nợ" lần đầu thì chuyện này sẽ trở thành một thông lệ.
Có thời kỳ thích ứng này rồi, mọi người cũng sẽ không còn có quá mâu thuẫn đối với việc thu thuế sau này.
Chỉ cần mọi người cùng nhau cắn răng vượt qua mấy năm khổ cực này, Vương quốc Alpha sẽ thoát khỏi cuộc khủng hoảng nợ nần.
Dù sao, khoản thuế này không chỉ dùng để trả tiền lãi, mà còn dùng để trả một phần tiền gốc, càng về sau thì số tiền lãi mà Vương quốc cần thanh toán sẽ càng ít.
Tiếc là kế hoạch không theo kịp biến hóa, Caesar III đột nhiên qua đời đã lập tức phá vỡ kế hoạch này.
"Thuế trả nợ" còn chưa kịp thu thì đã bị gián đoạn. Còn việc sau này có thể thu được hay không thì phải xem liêm sỉ của các quý tộc rồi.
Nếu là thiếu đi khoản thu nhập lớn này, dù cho Bộ tài chính có giỏi phá tường đông, bổ tây tường như thế nào cũng không thể lấp đầy lỗ hổng được.
"Phân tích không sai, đúng là tài chính của Vương quốc có khả năng xảy ra nguy cơ. Nhưng không toàn diện, ngoài các vấn đề trong nước ra, còn sẽ bị ảnh hưởng bởi thế cục quốc tế.”
“Nếu như có thừa cơ bỏ đá xuống giếng, rất có thể sẽ gây ra tình trạng ép trả tiền mặt trái phiếu trước khi chúng đáo hạn.”
“Quốc khố đã sớm trống rỗng, Bộ tài chính đi vay mượn khắp nơi cũng chỉ có thể ứng phó được một chút phiền toái nhỏ, đã không còn thực lực để trả tiền mặt trái phiếu nữa.”
“Mặc dù về mặt lý thuyết thì chúng ta có thể cự tuyệt loại yêu cầu vô lý như trả tiền mắt trước kỳ hạn này, nhưng trong hành động thực tế thì lại không thể nào làm vậy.”
“Người ta không cần tiền lãi, cho chúng ta mượn tiền lâu như vậy mà chẳng được gì, bây giờ lại còn không chịu trả tiền mặt cho người ta, nếu như truyền ra ngoài, danh tiếng của Vương quốc sẽ hủy hoại.”
“Chỉ có một phần người nắm giữ trái phiếu là tìm tới cửa ép chúng ta trả tiền mặt, nhưng nếu như mất đi danh tiếng thì toàn bộ chủ nợ sẽ tìm tới cửa.”
“Không chừng còn có thể xảy ra tình trạng dùng vũ trang để đòi nợ, ép những quý tộc như chúng ta móc tiền ra để lấp cái hố này!"
Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng sâu trong nội tâm Hudson lại hiểu rất rõ, nếu như thật sự xảy ra tình trạng dùng vũ trang để đòi nợ, vậy thì thứ mà người ta muốn đã không phải là tiền nữa.
Mặc dù Vương quốc Alpha đang thiếu rất nhiều tiền, nhưng mà chủ nợ cũng nhiều nha, nếu như chia khoản nợ cho số chủ nợ thì một người cùng lắm chỉ nợ 1,2 triệu kim tệ mà thôi.
Nếu như thật sự phát động một trận chiến với quy mô lớn, ngần ấy tiền nhiều nhất cũng chỉ đủ cho một đợt huấn luyện vũ trang.
Phân tích ra vấn đề không có nghĩa là có thể giải quyết được vấn đề.
Hudson biết rất rõ bản thân có bao nhiêu cân lượng, thực lực đã quyết định hắn chỉ có thể đi theo xu hướng trong những thay đổi tiếp theo của tình hình trong và ngoài nước.