Người dịch: Whistle
Đây là thói quen mấy trăm năm nay, hiện giờ mọi người đều đang dựa bản năng tiềm thức để hạ lệnh, không thể sửa được loại thói quen tốt này trong lúc nhất thời.
Hudson còn đang nghi ngờ rằng đến khi Vương quốc Alpha hoàn thành tập kết quân đội mà Người Hessen vẫn còn đang thảo luận xem có muốn phát động chiến tranh hay không.
"Bệ hạ, có lẽ tình hình vẫn chưa tồi tệ đến mức này. Người Hessen chỉ có chừng 20.000 - 30.000 quân thường trực mà thôi, chỉ một nửa trong số đó là có thể được phái ra chiến trường.”
“Dù cho quân đội của bọn chúng có tinh nhuệ đến cỡ nào thì cũng chỉ có chút binh lực ít ỏi đó, chỉ cần các quý tộc thủ vững cứ điểm thành lũy, sợ là bọn chúng còn chẳng công phá được hai tỉnh Covacia và Oberla.”
“Nếu như bọn chúng thật sự muốn xâm lược Vương quốc ta thì chắc chắn sẽ điều động lực lượng toàn quốc.”
“Hay là chúng ta cứ chờ xem công tác điều động nhân lực của bọn chúng như thế nào trước rồi mới quyết định xem có nên huy động toàn bộ nhân lực hay không?”
“Vương quốc ta đang trong thời kỳ dưỡng bệnh, không thích hợp phát động một cuộc chiến quy mô lớn, có thể không đánh thì tốt nhất là không đánh."
Hudson mở miệng khuyên.
Nhưng mà càng nói thì hắn lại càng phát cảm thấy không thích hợp, rốt cuộc thì ai mới là người đại diện cho phái chủ chiến trong Vương quốc vậy!
Tại sao một nhân vật cầm đầu đại diện cho phái chủ chiến như hắn lại biến thành người dẫn đầu của phái phản chiến chứ?
"Bệ hạ, Bá tước Hudson nói rất đúng. Người Hessen không thể nào hiếu chiến bằng thú nhân được, trong hơn 80 năm qua, bọn chúng chưa từng phát động một cuộc chiến nào có quy mô 20.000 người trở lên cả.”
“Có lẽ việc điều động binh lực hiện giờ chỉ là một cuộc thăm dò mà thôi, sứ thần của bọn hắn còn chưa rút lui nữa mà!"
Hầu tước Delgado vội vàng phụ họa.
Bộ Tài chính mới là kẻ cầm đầu phái phản chiến trong Vương quốc Alpha. Nhưng bị giới hạn bởi tài năng quân sự có hạn, cho nên Hầu tước Delgado không dám tùy tiện đưa ra kết luận.
Hiện giờ có một bậc thầy quân sự là Hudson mở miệng, Hầu tước Delgado lập tức liền yên tâm.
Có thể không đánh thì nhất định không thể đánh. Nếu như Vương quốc phản ứng quá khích, thắp lên chiến hỏa, vậy thì Bộ Tài chính liền sẽ xong đời.
Đương nhiên, nếu như giành được thắng lợi thì sẽ là một câu chuyện khác.
Nhưng sau khi suy xét đến thực lực ở bên ngoài của hai bên thì mọi người lại cảm thấy không chắc chắn lắm.
Nhìn bề ngoài thì số lượng quân thường trực của hai nước đều không kém cạnh bao nhiêu, nhưng quân đoàn kỵ binh ma thú của Vương quốc Hessen đã thành hệ thống, vũ khí trang bị cũng tiên tiến hơn.
Thực lực chênh lệch giữa quân đội tư nhân của quý tộc hai nước lại còn lớn hơn, đa số quân tinh nhuệ của quý tộc Vương quốc Alpha đều đã bị chôn vùi trong cuộc chiến với thú nhân rồi, lúc này chỉ mới qua hơn một năm, chỉ đủ thời gian để bổ sung đầy biên chế.
Sức chiến đấu ra sao thì lại không biết. Dù gì thì các quý tộc lão gia có mặt ở đây đều chẳng có niềm tin gì.
Ngược lại, quân đội tư nhân của quý tộc Vương quốc Hessen, bất kể là số lượng hay là chất lượng, đều mạnh hơn Vương quốc Alpha một bậc.
Sự chênh lệch thực lực của quân chủng siêu phàm lại càng lớn hơn. Trong Vương quốc Hessen, nếu như nhà ai không có hơn trăm tên kỵ binh Ma thú thì đều sẽ cảm thấy ngại thì tự xưng mình là đại quý tộc.
Ngoài ra còn có các đoàn pháp sư lớn nhỏ khác, thực lực cụ thể thì không rõ, nhưng đoàn pháp sư yếu nhất cũng có thể dễ dàng bỏ túi đoàn pháp sư của Hudson.
Đương nhiên, Vương quốc Alpha cũng không phải không có ưu thế. Tốc độ điều động nhanh là một mặt, quan trọng nhất là hơn 99% quý tộc trong Vương quốc đều là những chiến binh dày dặn kinh nghiệm sa trường.
Mặc dù thực lực cá nhân của các đội quân trong nước nhìn chung không bằng Vương quốc Hessen, nhưng những người này đều là cựu binh mới từ chiến trường trở về.
Đây mới là nguyên nhân mà Hudson dám khẳng định, trong tình huống thủ thành, Vương quốc Hessen sẽ không có đủ thực lực công phá hai tỉnh thành này chỉ bằng vào một chút binh lực ít ỏi này.
Không thể giành được thắng lợi trong thời gian ngắn thì sẽ rơi vào bế tắc về mặt chiến lược. Chỉ cần phát động chiến thuật biển người, ưu thế tinh binh của Vương quốc Hessen liền sẽ không còn.
Đại lục Aslante không hề thái bình, nhân tộc không thể bị tiêu hao thực lực của mình một cách vô hạn trong các cuộc nội chiến được, đến lúc đó sẽ có quốc gia nhảy ra giảng hòa.
Nếu như không phải đang cần một khoảng thời gian hòa bình để phát triển, ổn định căn cơ của mình, Hudson cũng không ngại thuận nước đẩy thuyền, đánh một trận với Vương quốc Hessen.
Suy cho cùng, một cuộc chiến tranh với nước ngoài sẽ có thể chuyển hướng xung đột trong nước. Thay vì để các quý tộc trong vương quốc không ngừng đấu đá với nhau, chẳng thà mang theo mọi người ra ngoài đánh một trận.
Thắng thua không quan trọng, với cách chơi hiện giờ, các cuộc nội chiến của nhân tộc chủ yếu là vì khuếch trương và từ từ xâm chiếm, chưa từng xảy ra trận chiến tiêu diệt cả một quốc gia nào.
"Hầu tước Delgado, Vương quốc Hessen đã triệu tập các đại quý tộc đến Vương đô họp bàn rồi, đây chính là dấu hiệu phát động chiến tranh.”
“Có câu nói là lo trước khỏi hoạ, Vương quốc ta nhất định phải chuẩn bị trước chiến tranh, không thể bởi vì nhất thời lơ là sơ suất mà bị địch nhân đánh lén..."
Sau khi nói sắp xong, Bá tước Martinez mới nhận ra không thích hợp. Dường như trong các cuộc chiến giữa các quốc gia trong nội bộ nhân tộc chưa hề có tiền lệ đánh lén.
Nhưng ngoài mặt thì ông ta vẫn phải duy trì vẻ trấn định. Tiền lệ là thứ mà chỉ cần muốn là có thể mở.
Trước khi chiến tranh thực sự nổ ra, không ai biết trước được địch nhân có tuân thủ quy củ hay không. Dự đoán một chuyện còn chưa xảy ra thì đương nhiên không thể định nghĩa được đúng hay sai.