Người dịch: Whistle
Cho dù biết rõ phán đoán của mình quá chủ quan thì ông ta cũng nhất định phải kiên trì, đây là đạo sinh tồn của các quý tộc biên giới.
Dù là bất kỳ ai ngồi trên vị trí của ông ta cũng đều sẽ yêu cầu Vương quốc chuẩn bị chiến tranh toàn diện, tránh việc sau khi xảy ra chiến tranh sẽ chịu thiệt thòi.
Tốt nhất là ngay khi chiến tranh vừa nổ ra liền phát động một cuộc phản công lớn, đặt chiến trường vào trong biên giới của địch nhân.
"Bá tước Martinez, chuyện này còn chưa tồi tệ đến mức đó. Bây giờ các vị chỉ cần giữ vững cứ điểm là được, dù cho địch nhân có đánh lén thì cũng không thể giành được phần thắng.”
“Chỉ là vài tòa thành trì mà phải đánh mất uy tín của cả quốc gia, Người Hessen còn chưa điên cuồng đến mức đó.”
“Đừng quên, quan hệ của chúng ta và Vương quốc Hessen cũng chỉ mới chuyển biến xấu trong một năm gần đây mà thôi, giữa hai bên cũng không có mối thù khó giải nào.”
“Ngay cả khi bọn hắn thật sự không kìm nén được nữa, muốn phát động chiến tranh, thì chúng ta cũng có thể đẩy sang nước khác.”
“Cùng lắm là chúng ta sẽ ngầm đồng ý cho Vương quốc Hessen xâm lược một vài nước nhỏ phương bắc, đám cỏ đầu tường kia cũng là một sự lựa chọn không sai. Nếu bọn chúng đã muốn dựa dẫm vào các đại quốc trung bộ thì chúng ta cứ tác thành bọn chúng là được."
Nghe xong lời nói của Tể tướng đại công tước Newfoundland, trong tâm thâm Hudson đang không ngừng khen khá lắm, đây chẳng phải là Chính sách nhượng bộ sao?
Nếu như Vương quốc Alpha chơi như vậy thì sẽ khơi nguồn cho thảm họa. Đợi khi dã tâm của Người Hessen bị kích phát ra rồi, hai nước sẽ thật sự không thể nào tránh khỏi một cuộc chiến tranh toàn diện.
Biết thì biết vậy, nhưng Hudson lại không hề nhảy ra phản đối. Sự chết sống của mấy nước nhỏ phía bắc kia thì liền quan gì đến hắn?
Dựa theo cách chơi của đại lục Aslante, dù là Vương quốc Alpha chịu bỏ mặc cho Vương quốc Hessen khuếch trương sang Bắc đại lục thì bước tiến của bọn họ cũng chẳng nhanh được đến đâu.
Muốn chiếm đoạt được một quốc gia, cho dù là quốc gia nhỏ nhất, thì cũng phải đi hết toàn bộ quy trình từ chính trị, quân sự và thủ đoạn ngoại giao, còn phải đứng trước sự can thiệp của đám cường quốc nữa.
Chỉ cần thủ đoạn có hơi quá khích là sẽ bị người ta bao vây đánh hội đồng, ngay cả cha mẹ cũng nhận không ra.
"Tể tướng nói không sai, tình hình quốc tế hiện giờ đang thay thôi, chính sách đối ngoại của chúng ta cũng phải thay đổi theo.”
“Trước mắt thì các nước lớn trung bộ đều đang muốn tiến vào phương bắc, với tình trạng trước mắt của Vương quốc, chúng ta rất khó có thể ngăn cản được bọn chúng.”
“Tốt hơn hết là nên nhượng bộ một cách thích hợp, hi sinh lợi ích của đám cỏ đầu tường kia tạm thời ổn định bọn hắn. Tranh thủ đầy đủ thời gian cho Vương quốc khôi phục nguyên khí."
Lời nói của Hầu tước Zuel càng làm rõ hơn chính sách nhượng bộ. Hết thảy đều bắt nguồn từ lợi ích, các tỉnh Đông Nam đang phải chịu áp lực quốc phòng, các tỉnh Tây Nam cũng chẳng dễ chịu gì.
Tất cả mọi người đều đang vội vàng khôi phục thực lực, đám quý tộc trong Vương quốc đều không muốn phát động chiến tranh vào lúc này.
Ngay cả Bá tước Calles và Bá tước Martinez vốn rất hăng say đòi chiến cũng trở nên yên lặng vào lúc này. Hiển nhiên là bọn họ cũng không muốn phát động chiến tranh với Vương quốc Hessen vào thời điểm này.
Có cơ hội dẫn dụ địch nhân ra ngoài thì ai muốn để cho địa bàn nhà mình biến thành chiến trường chứ?
"Hầu tước Zuel, dã tâm của địch nhân không phải chỉ cần một chút lợi ích nhỏ nhoi là đủ. Chúng ta càng nhân nhượng thì dã tâm của bọn hắn sẽ càng lớn, sớm muộn cũng có ngày sẽ phản phệ lên người chúng ta.”
“Đến lúc đó, có lẽ địch nhân của chúng ta đã không còn là một Vương quốc Hessen, mà là những Vương quốc trung bộ đang bị dục vọng che mắt.”
“Lựa chọn tốt nhất là phát động chiến tranh ngay lập tức, dùng sắt và lửa để dập tắt dã tâm của địch nhân, mà không phải là dẫn dụ bọn chúng đi chiếm đoạt những nước nhỏ khác!"
Công tước Hero vội vàng phản đối nói.
Phái chủ chiến bị đánh bại quá nhanh, ngay cả giãy dụa cũng chẳng muốn, gã ta chỉ có thể ra mặt.
Nếu như chính sách nhượng bộ được thông qua, vậy thì chiến tranh sẽ không thể được phát động trong một thời gian ngắn.
Chỉ cần là Người Hessen không ngu ngốc thì cũng sẽ chạy tới bắt nạt những nước láng giềng nhỏ, mà không phải chạy tới liều chết với tấm sắt Vương quốc Alpha này.
Tình thế phát triển như thế này đều đúng với tâm ý của đám quý tộc trong nước, nhưng chỉ có các quý tộc phương bắc là ngược lại.
Nếu như đám người này đều từ từ phát triển trong thời kỳ hòa bình, vậy thì ưu thế về mặt quân sự mà quý tộc phương bắc đang nắm giữ sẽ sớm bị mọi người đuổi kịp và san bằng.
Thậm chí một vài đại quý tộc giàu có còn có thể dựa vào tài lực hùng hậu của bản thân để vượt mặt bọn hắn về quân sự.
"Công tước Hero, nếu như ngươi có thể giải quyết được vấn đề tài chính của Vương quốc, rồi lại nghĩ cách thu hẹp khoảng cách về thực lực quân sự giữa hai bên, ta cảm thấy đề nghị này cũng không tệ.”
“Nếu như không làm được, ta cảm thấy đề nghị của ngươi là không khả thi.”
“Đừng quên, chiến tranh rất chú trọng đến công tác hậu cần. Với tài lực hiện giờ của Vương quốc, sợ là chiến tranh chỉ vừa xảy ra được một nửa thì chúng ta đã hết sạch tiền rồi.”
“Địch nhân lần này không phải là dị tộc, nên đừng trông cậy vào Liên minh nhân tộc sẽ chịu đứng ra tài trợ cho chúng ta.”
“Nếu như ngươi có thể cam đoan rằng mình có thể tiếp tục chinh chiến cho Vương quốc ngay cả trong tình huống không có đầy đủ vật tư hận cầu, vậy thì cứ xem như ta không nói gì!"
Lời nói của Hầu tước Delgado đã trực tiếp chặn họng Công tước Hero, tứ đại Công tước khác cũng bị tức đến xanh cả mặt mày.