Người dịch: Whistle
Nội dung bên trên là những lời công kích, phản đối và khiển trách. Từ ngữ mãnh liệt, ngữ khí nghiêm túc, mắng y cẩu huyết lâm đầu.
Nhưng mà, trong số rất nhiều công hàm này lại chẳng có cái này biểu thị muốn xuất binh can thiệp cả!
Không có hành động thực tế, mà dừng lại ở những lời khiển trách bằng miệng, Caesar IV hoàn toàn không cảm nhận được áp lực.
"Bộ Ngoại vụ đã thương lượng với Vương quốc Hessen đến đâu rồi?"
Caesar IV quan tâm hỏi.
Trả giá lớn như vậy, nếu không kiếm được đủ chỗ tốt thì há có thể cam tâm chứ?
Đặc biệt là với một vị tân vương, căn cơ còn chưa vững chắc như Caesar IV thì càng phải giao một phần bài thi làm cho mọi người cảm thấy hài lòng.
Uy vọng quân chủ là cái gì?
Không phải là những lời hứa hư vô mờ mịt, cũng không phải là sát phạt quả quyết, mà là có thể mang đến cho mọi người những lợi ích thiết thực.
Quý tộc đều là một đám người theo chủ nghĩa hiện thực, chỉ cần mang lợi ích về thì mới có thể nhận được sự ủng hộ thực tình của mọi người.
"Ngoại trừ một số chi tiết nhỏ vẫn cần được thương lượng ra, hai bên đã đạt được thỏa thuận về phương hướng chung.”
“Dựa theo ước định, Vương quốc Hessen sẽ chiếm đoạt nước Corubia. Để đền bù, Vương quốc Hessen sẽ miễn trừ toàn bộ số nợ mà chúng ta đang thiếu bọn hắn.”
“Bao gồm cả các khoản nợ trực tiếp giữa hai chính phủ, cũng như số trái phiếu chiến tranh mà chúng tôi đã bán ở Hessen, tổng cộng là 993 vạn kim tệ.”
“Còn về món nợ của chúng ta với Corubia thì đương nhiên là bằng không.”
“Ước tính sơ bộ cho thấy tổng số nợ này sẽ không dưới sáu triệu kim tệ. Nếu như tính thêm nợ cũ năm xưa thì số lượng này sẽ còn lớn hơn nữa."
Lời nói của Bá tước Francois không gây ra bất kỳ một tia gợn sóng nào. Mặc dù Corubia chỉ là một nước nhỏ, nhưng nó đã từng là một nước chư hầu của Vương quốc Alpha trong một thời gian dài của quá khứ.
Lão đại đánh trận ở phía trước, kẻ làm tiểu đệ há có thể không có biểu thị gì. Không cần bọn hắn đích thân mang quân ra chiến trường chém giết, nhưng ít nhiều gì cũng phải chi viện một chút quân lương nha.
Tích lũy lâu ngày liền thiếu một món nợ khổng lồ. Nhưng vị chủ nợ này rất dễ nói chuyện, có thể để từ từ hẵng trả.
Bây giờ Corubia đã sắp bị vong rồi. Chủ nợ đã không còn thì đương nhiên là sẽ không cần phải trả nợ nữa.
Chỉ với hành động này thôi, tổng số nợ của Vương quốc Alpha đã giảm xuống ⅙ so với mức đỉnh là 100 triệu kim tệ.
Phương thức trả nợ này dễ dàng hơn nhiều so với việc thu thuế từ giới quý tộc.
Điều đáng tiếc duy nhất là hành động này chỉ có thể diễn ra một lần. các khoản khấu trừ được thực hiện bằng dữ liệu sổ sách mà chẳng thấy một xu tiền mặt nào.
"Haizz!"
Sau khi thở dài một hơi, Caesar IV bất đắc dĩ nói: "Thôi, lần này đành để cho Người Hessen được lợi vậy. Chuyện tiếp theo, chúng ta sẽ không nhúng tay vào nữa.”
“Corubia đã tích lũy mấy trăm năm, nếu như có thể chiếm đoạt được thì áp lực tài chính của chúng ta chắc chắn sẽ giảm đi nhiều."
"Bệ hạ, dù gì thì Corubia cũng chỉ mới truyền thừa mấy trăm năm, cho dù bị Vương quốc Hessen thâu tóm thì cũng không thể tiêu hóa trong thời gian ngắn được.”
“Xét theo tình huống trước mắt, Louis Vuitton sẽ không tổ chức nhân thủ chống trả. Chuyện này có nghĩa là bọn hắn muốn tiếp nhận toàn bộ quý tộc Corubia.”
“Những người này chính là những củ khoai nóng bỏng tay.”
“Nếu như không thanh tẩy được những người này, việc chiếm đoạt Corubia vẫn chỉ nằm trên giấy.”
“Nhưng nếu giết đám quý tộc này thì sẽ làm cho giới quý tộc thế giới rung chuyển. Mất sạch toàn bộ danh dự của quốc gia thì không nói, sau này bọn hắn có muốn mở rộng ra bên ngoài cũng sẽ còn bị mọi người liều chết chống cự."
Tể tướng Đại công tước Newfoundland cố gắng khuyên.
Hiển nhiên là lão ta cũng đã bị những ý nghĩ thiên mã hành không của Caesar IV dọa cho phát sợ. Lão sợ rằng vị Quốc vương trẻ tuổi này sẽ không quan tâm đến tình huống thực tế mà nhảy vào chia cắt Corubia với Vương quốc Hessen.
Về mặt quân sự thì làm vậy không có vấn đề gì. Quốc vương của người ta đều đã nằm thẳng, chỉ cần tưởng tượng cũng biết là sức chống cự yếu đến mức nào rồi.
Nhưng khi chiếm đoạt được Corubia, mọi chuyện liền trở nên vô cùng rắc rối. Không chỉ có đám quý tộc không dễ giải quyết, mà cả việc chia của trong nội bộ Vương quốc cũng rất khó xử lý.
Nếu kéo theo toàn bộ quý tộc trong nước cùng nhau làm thì lại không đủ bánh để chia. Huống chi, chiếm đoạt một khu vực có vùng biên giới không ổn định như vậy cũng không thích hợp mang ra chia.
Nếu là vương thất ăn một mình, các đại quý tộc trong nước chắc chắn sẽ không chịu ngồi yên. Không chừng còn làm ảnh hưởng đến vương vị của Caesar IV.
Dưới bối cảnh này, lựa chọn tốt nhất chính là bán Corubia đi, đổi lấy một lượng tiền mặt để trả nợ cho Vương quốc.
"Không phiền phức đến vậy, Người Hessen cũng đã lựa chọn chiếm đoạt Corubia thì cần gì phải để ý đến tướng ăn nữa.”
“Những chuyện như vu oan hãm hại này có lần thứ nhất thì sẽ còn có vô số lần. Chỉ cần Người Hessen muốn, sợ gì không tìm được cơ hội để kết tội chứ?”
“Hãy chờ xem đi, đám quý tộc Corubia kia sẽ sớm gặp xui xẻo thôi.”
“Chờ đến khi chơi đùa không sai biệt lắm, lão già Alexander V nhất định sẽ xuất hiện đóng vai người tốt, tuyên bố đặc xá những kẻ xui xẻo này, khôi phục lại thân phận địa vị cho bọn hắn.”
“Đương nhiên, đến lúc đó, các quý tộc Corubia cũng đã chết gần hết rồi. Chỉ còn lại mấy kẻ may mắn còn sống sót, sẽ không gây ra được sóng gió gì."
Caesar IV vừa nói hết lời liền cảm thấy ánh mắt mà đám người đang nhìn mình rất không thích hợp. Oan uổng nha, vừa rồi y chỉ đang suy đoán những hành động tiếp theo của Vương quốc Hessen mà thôi, y tuyệt đối không chuẩn bị làm như vậy.