Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 987 - Chương 987 - Không Hợp Tác

Chương 987 - Không Hợp Tác
Chương 987 - Không Hợp Tác

Người dịch: Whistle

Nhưng bây giờ có giải thích cũng chẳng còn ý nghĩa gì. Mọi người vốn chẳng hy vọng gì vào một vị Quốc vương như y có thứ được gọi là liêm sỉ.

Suy cho cùng, người bình thường sẽ không thể nào nghĩ ra được thủ đoạn âm hiểm ác độc như vậy.

"Bệ hạ, nếu như ngài đã biết được kế hoạch tiếp theo của Vương quốc Hessen, vậy thì trong lúc thương lượng với Người Hessen, chúng ta có thể đòi thêm tiền từ họ!”

“Corubia cũng đã tích lũy được mấy trăm năm rồi, nếu như vét sạch toàn bộ thì cũng không phải là một con số nhỏ.”

“Huống chi còn có những sản nghiệp khác như đất đai, nông nô, thành lũy..., dù chỉ lấy đi một phần thì cũng có thể bán được hơn 10 triệu kim tệ.”

“Vương quốc hiện giờ đang cần bổ sung nhân khẩu cho các tỉnh phía bắc, nếu như có thể được chia mấy trăm ngàn nhân khẩu, nhất định sẽ đẩy nhanh tiến độ phát triển của mọi người.”

“Nếu như bọn hắn không chịu cho tiền, chúng ta liền phái binh đi đoạt. Với phẩm chất chuyên nghiệp của quân đội Vương quốc, chúng ta nhất định sẽ cướp được nhiều hơn họ."

Đại công tước Alfiero không chút khách khí nói.

Lúc đầu, với tư cách là Bộ trưởng Bộ Quân vụ, ông ta kiên quyết phản đối việc vu oan hãm hại Corubia, nhưng bây giờ nhìn thấy có nhiều chỗ tốt như vậy, lập trường cũng không tránh khỏi bị lung lay.

Nếu như có thể kiếm được đủ lợi ích, không chỉ có thể giảm bớt rất nhiều áp lực tài chính cho Vương quốc, mà Caesar IV còn tạo dựng được uy vọng trong lòng của các quý tộc trong nước.

Dùng hình tượng quốc tế của Vương quốc để đổi lấy uy vọng nội bộ của Quân chủ, lợi và hại rất khó nói rõ ràng, nhưng vương thất lại là hoàn toàn có thể tiếp nhận.

"Đại công tước Alfiero tôn kính, Bộ Ngoại vụ của chúng tôi đang nỗ lực đàm phán với người Hessen về vấn đề này, nên tốt nhất là đừng xuất binh.”

“Với tình hình hiện tại của quân đội Vương quốc, cho dù có thu được bao nhiêu chiến lợi phẩm thì Bộ Tài chính cũng chẳng được chia bao nhiêu, thậm chí còn có thể xuất hiện tình huống không đủ chi phí quân sự."

Bá tước Francois vội vàng ngăn lại.

Mang binh cướp bóc là chuyện rất phổ biến trên đại lục Aslante. Cảnh tượng này xảy ra ở hầu hết các cuộc chiến tranh đối ngoại.

Đáng tiếc là phần lớn chiến lợi phẩm đã bị các sĩ quan quý tộc chia cắt hết rồi. Cho dù còn lại một phần thì cũng sẽ bị quân đội dùng đủ loại lý do giữ lại.

Nếu muốn phát tài bằng việc cướp bóc, điều đầu tiên là phải chỉnh đốn lại quân đội, nhồi nhét khái niệm "toàn bộ chiến lợi phẩm đều là của công" vào trong đầu tướng sĩ quân đội.

Nhưng chuyện như vậy âm thầm nghĩ thì được, đến khi thực hiện thì lại không thể nào. Quân đội của một quốc gia theo hình thức đầu tư cổ phần về bản chất chính là chắp vá mà thành.

……

Sơn Địa Lĩnh, sau khi đọc hết văn thư ngoại giao mà các quốc gia phương bắc gửi tới, Hudson liền biết là kế hoạch quân đoàn Ma Thú của mình sắp phải chịu đả kích nặng nề.

Cuối cùng thì tình hình quốc tế chuyển biến đột ngột cũng đã tác động đến Sơn Địa Lĩnh. Các quốc gia phương bắc bị kích thích đang tìm đủ lý do để đưa những con mẫu thú đang mang thai về nước.

Còn về phần con non Ma thú của Hudson, mọi người đều sử dụng phương pháp đơn giản và thô bạo nhất —— trả tiền.

Suy cho cùng vẫn là vì cách làm việc không đạo nghĩa của Vương quốc đã khiến cho mọi người mất lòng tin. Bây giờ người ta thà gánh chịu rủi ro mẫu thú sinh non giữa đường cũng không muốn để lại nơi này.

Dù vẫn chưa đâm rách lớp giấy cửa sổ, nhưng tất cả mọi người đều hiểu rõ, với sự biến mất của món lợi ích chung cuối cùng này, từ hôm nay trở đi, liên minh phương bắc chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa.

Sau khi do dự hồi lâu, Hudson cuối cùng vẫn từ bỏ suy nghĩ nhân cơ hội này để "lừa đảo". Bởi vì làm vậy sẽ khiến cho danh tiếng của hắn bị suy giảm trên diện rộng, không có lợi cho sự phát triển bền vững.

"Cairne, thay ta đi nói với bọn hắn một tiếng, mọi việc sẽ được thực hiện theo thỏa thuận trước đó, Sơn Địa Lĩnh hoan nghênh bọn họ tới làm khách bất kỳ lúc nào.”

“Bao quát cả người của nước Corubia, dù cho bọn họ có muốn đưa mẫu thú rời đi cũng được chấp thuận.”

“Truyền lệnh xuống, từ ngày hôm nay trở đi, tăng cường công tác an ninh trong lãnh địa, ta không muốn bất kỳ người nào trong số họ gặp phải bất trắc trước khi rời khỏi phạm vi thế lực của Sơn Địa Lĩnh!"

Hudson nghiêm túc nói.

Xảy ra chuyện như vậy, hắn cũng không thể làm được gì. Lúc này, tất cả những gì Hudson có thể làm là giảm thiểu tác động kinh tế đối với lãnh địa của mình sau khi mất đi căn cứ sinh sản Ma thú.

Khi không còn nhóm khách hàng tiêu dùng chất lượng tốt này nữa, thành Dadir, tòa thành phồn hoa vì trở thành căn cứ sinh sản Ma thú, chắc chắn sẽ phải đối mặt với tình trạng suy thoái kinh tế.

Biện pháp ứng phó mà Hudson nghĩ được là Liệu pháp sốc (Shock therapy). Sau khi người rời đi, không còn thị trường nữa, các ngành kinh doanh hỗ trợ và dịch vụ đương nhiên sẽ phải đóng cửa.

Với quy mô của Sơn Địa Lĩnh là không thể nào giúp cho một thành phố lớn trở nên thịnh vượng. Ngay cả việc tăng thêm sức mua của một số quý tộc ở các quận lân cận cũng không đủ để duy trì sự thịnh vượng hiện tại của thành Dadir.

Dù là tính luôn cả gia quyến của các quý tộc thì cũng có nổi một ngàn khách mua hàng.

Số lượng khách hàng có hạn, với mô hình kinh tế lãnh thổ còn sơ khai, mọi người đều tự túc về lương thực, quần áo, nhà ở và phương tiện đi lại, nhu cầu kinh doanh của mọi người thực sự có hạn.

Hàng hóa có nhu cầu lớn nhất là muối, tiếp theo là nông cụ bằng sắt. Lượng tiêu thụ của những mặt hàng xa xỉ như thịt ma thú, hương liệu, lá trà, tơ lụa vân vân… cũng rất có hạn.

Bình Luận (0)
Comment