Người dịch: Whistle
Chiếm lĩnh Corubia thì dễ, nhưng phải thống trị như thế nào bây giờ?
Để giải quyết vấn đề này thì không thể tránh khỏi một cốt lõi: Phải xử lý Alexander V và đám quý tộc Corubia như thế nào đây.
Giết là chuyện không thể nào. Cùng lúc đồ sát hơn một ngàn quý tộc, không chỉ người làm thống soái đại quân như ông ta không gánh nổi trách nhiệm, mà cả Vương quốc Hessen cũng không chịu nổi.
Không giết thì sự tồn tại của những người này lại là một vấn đề lớn.
Quý tộc chức suông thì không nói, dù sao cũng chỉ là một tước vị, dù có giữ lại cũng không làm ảnh hưởng đến lợi ích của Vương quốc Hessen.
Nhưng đám quý tộc đất phong kia sẽ không thể nghe lời mình được?
Cho dù là bỏ qua vấn đề trung thành của những người này thì cũng phải nghĩ đến những đại quý tộc đang chờ chia bánh gato ở trong Vương đô, cùng với đám sĩ quan quý tộc đi theo ông ta tới đây, hiện giờ cũng đang ngẩng đầu ngóng trông.
"Louis Vuitton điện hạ tôn kính, Hầu tước Reliant gửi lời chào đến ngài!"
Ngoài miệng nói rất khách khí, nhưng trong thâm tâm lại âm thầm khinh bỉ. Từ một vị Quốc vương cao cao tại thượng mà phải rơi vào tình cảnh như bây giờ, Louis Vuitton chắc chắn là người có trách nhiệm lớn nhất.
Nếu như Louis Vuitton có sự nhạy bén trong chính trị cao hơn một chút thì đã không chờ thế cục còn chưa sáng tỏ mà đã vội vàng nhảy ra làm phản đồ.
Đứng bên cạnh người thắng là không sai, tiếc là quy trình thì sai hoàn toàn. Không ai thích phản đồ cả, một cuộc chọn đội nhìn như bình thường này lại đồng thời làm cho cả Vương quốc Alpha và Vương quốc Hessen đều cảm thấy chán ghét.
Kết quả liền xuất hiện cảnh tượng trước mắt.
Hoặc là chỉ cần ngày thường chú trọng việc phát triển quân bị, huấn luyện được một đội quân 3-5 vạn người. Khi gặp phải quân địch xâm lược thì cũng còn có cơ hội đọ sức trên chiến trường.
"Bỏ đi, Hầu tước Reliant. Hiện giờ các ngươi mới là người thắng, là một kẻ thất bại, ta không có tư cách để được đối xử bình đẳng.”
“Nói đi, gã khốn nạn Alexander V muốn xử lý ta như thế nào?"
Louis Vuitton III khinh thường nói.
Làm Quốc vương đương nhiên là có chỗ tốt, mặc kệ là nước lớn hay nước nhỏ, thực lực mạnh hay yếu, quân chủ thì luôn luôn là quân chủ.
Dù cho Louis Vuitton có càn rỡ như thế nào thì Hầu tước Reliant cũng chỉ có thể trừng mắt mà nhìn, lại còn phải đối xử lịch sử phù hợp với thân phận và địa vị của đối phương.
Trong lúc hầu hạ còn phải bảo vệ sự an toàn của Louis Vuitton III. Ngay cả việc tự sát cũng không được phép.
Chỉ cần Louis Vuitton III xảy ra bất trắc ở trong khu vực mà Hầu tước Reliant kiểm soát, cho dù là chết như thế nào, Hầu tước Reliant cũng sẽ phải toàn bộ trách nhiệm.
"Điện hạ bớt giận, trong mấy ngày này gần đây, tà giáo Thất Nguyệt hội đang tích cực trà trộn vào đất nước của ngài, thậm chí còn cầm giữ triều chính.”
“Bệ hạ lo lắng cho sự an toàn của ngài, nên mới cố ý mời điện hạ mang theo gia quyến cùng nhau tới Vương đô chúng tôi.”
“Đợi khi bụi bặm lắng xuống, điện hạ muốn trở về lúc nào cũng được."
Hầu tước Reliant nói với giọng tử tế nhất có thể.
Hiện giờ gã không sợ Louis Vuitton III gây chuyện, nếu như vị Quốc vương trước mặt này dám gây chuyện, gã ta còn có thể tiết kiệm được rất nhiều công sức, chỉ sợ người này ngay cả tự sát cũng không muốn.
"Theo các ngươi thì theo các ngươi thôi, Corubia bây giờ cũng đã là của các ngươi, thích làm gì thì làm đi!”
“Dù sao bây giờ ta cũng không đi đâu cả. Cho dù là chết, ta cũng muốn chết trong tòa vương cung này!"
Louis Vuitton III cười lạnh nói.
Ở trong Corubia này, vì trấn an lòng người, bọn hắn sẽ không dám bạc đãi một vị Quốc vương như ông ta. Nhưng một khi đi tới Vương quốc Hessen, vậy thì sẽ mất luôn cả chút quyền nói chuyện cuối cùng này.
"Điện hạ, theo ta thì ngài tốt nhất nên rời khỏi nơi này. Nếu như kiên trì ở lại, lỡ như phát sinh một chút chuyện ngoài ý muốn thì không tốt.”
“Đúng rồi, vương tử và công chúa của ngài đều rất đáng yêu. Hiện giờ đã được người của chúng tôi đón về vương đô, chỉ còn đợi ngài qua đó đoàn tụ nữa thôi."
Hầu tước Reliant đe dọa nói.
"Thật sao, vậy thì làm phiền Quốc vương của ngươi hỗ trợ chiếu cố. Tính ra thì chúng ta còn là thân thích, chắc là người làm dượng như Alexander V sẽ không bạc đãi bọn nó!"
Đối mặt với những lời trào phúng của Louis Vuitton, Hầu tước Reliant tức sôi ruột, nhưng lại không có nơi phát tiết. Hết cách rồi, vương thất của hai nước thật sự là thân thích của nhau.
Nếu như đếm kỹ thì toàn bộ quân chủ trên đại lục Aslante đều có quan hệ thân thích.
Đúng là con cái của Louis Vuitton đang bị bọn hắn bắt giữ là những đồng chip, nhưng bọn hắn lại chỉ có thể nắm những đồng chip này trong tay mà chẳng thể làm được gì.
Dựa theo hệ thống quy tắc hiện có, Hầu tước Reliant thực sự chẳng làm gì được một Louis Vuitton đã lựa chọn nằm thẳng cả.
…..
Không biết bắt đầu từ lúc nào mà lời đồn về Công quốc Mosey phá sản và Vương quốc Alpha sẽ làm trái với hiệp ước đã được lưu truyền khắp nơi trên đại lục.
Gần như trong cùng một thời gian, lập tức xuất hiện rất nhiều người bán tháo trái phiếu của hai nước. Lúc đầu những trái phiếu này còn có chút tràn giá, nhưng giờ phút này đã xuất hiện tình trạng bán phá giá.
Dưới sự ảnh hưởng của cảm xúc khủng hoảng, ngày càng có nhiều người tin tưởng lời đồn này. Trái phiếu càng bị mất giá thì lại càng không có người mua.
Dưới sự dẫn đầu của người hữu tâm, vô số người đang nắm giữ trái phiếu đã lập tức yêu cầu chính phủ hai nước phải trả tiền mặt trước thời hạn.
Nhìn thấy đống báo cáo của các sứ thần đang thường trú ở khắp nơi gửi về, Caesar IV lại bị rụng đi rất nhiều tóc.
Trước kia, khi còn chưa leo lên vương vị, y khát vọng mình có thể nắm đại quyền trong tay; Nhưng sau ngồi lên vị trí này rồi, y mới nhận thức được cái gì gọi là trách nhiệm của người làm Quốc vương.
Tự mình xử lý thì cảm thấy mệt mỏi; Uỷ quyền cho thuộc hạ lại lo tổn hại danh tiếng.