Người dịch: Whistle
“Kế hoạch của Bộ Chính vụ là chờ đến khi khai hoang xong đầm lầy thì mới mở rộng các nhánh của kênh. Việc này không chỉ có thể tạo điều kiện thuận lợi cho việc tưới tiêu hàng ngày mà còn dẫn nước tích tụ từ trong Hắc Thạch sơn mạch vào trong kênh đào.”
“Theo như tiến độ khai hoang hiện giờ, chúng ta sẽ phải mất ít nhất 5 năm để hoàn thành quá trình chuyển đổi đầm lầy thành đất nông nghiệp. Nên việc xây dựng công trình thuỷ lợi này chỉ có thể bị hoãn lại.”
“Cân nhắc đến việc Hắc Thạch sơn mạch thường xuyên có sự xuất hiện của Ma thú, Bộ Chính vụ cũng đang xem xét có nên để lại một phần đầm lầy để làm khu vực giảm xóc hay không.”
“Hai kế hoạch này trực tiếp xung đột với nhau, trước mắt vẫn đang trong quá trình thảo luận nội bộ, tạm thời chưa có phương án liên quan hoặc phân tích báo cáo khả thi."
Jacob nghiêm túc trả lời.
Nghe được đáp án này, Hudson thở dài một hơi. Trên đời có rất nhiều chuyện không vừa ý, muốn có được thứ gì đó thì phải trả giá bằng thứ khác.
Có nên áp sát để làm hàng xóm với Ma thú hay không, đây là vấn đề mà cả Hudson cũng không dám tuỳ tiện đưa ra quyết định.
Ma thú đều có ý thức lãnh địa mãnh liệt, một khi ngang nhiên xông vào thì phát sinh xung đột là chuyện không thể nào tránh được.
Hudson không quan tâm đến những con Ma thú cấp thấp ở vùng ngoài. Nếu bọn chúng dám đến kiếm chuyện, hắn sẽ bắt hết lại. Con cái thì để làm giống, con đực thì trở thành tọa kỵ.
Nhưng mà hắn lại không thể không quan tâm đến suy nghĩ của Ma thú cấp cao. Theo như lời của Belersden, trong Hắc Thạch sơn mạch có rất nhiều kẻ đáng sợ.
Ngay cả con gấu thích sĩ diện của mình cũng nói là Ma thú trong Hắc Thạch sơn mạch không dễ chọc, Hudson đương nhiên sẽ không ngu đến mức chạy vào trong kiếm chuyện.
Đừng nói là đắc tội với toàn bộ Ma thú cao cấp, cho dù chỉ đắc tội với một con trong số đó thôi cũng đã là một rủi ro rất lớn rồi.
Nếu như đắc tội với những tên khờ như Maxim thì còn dễ giải quyết, thiết kế một vài cái bẫy là có thể hố được.
Nhưng nếu đắc tội với những loài lưu manh thích đánh ngất người khác như Belersden thì thật sự là vĩnh viễn sẽ không có ngày bình yên.
Nếu như đến bước đó, có lẽ ngay cả khi đi nhà xí mà Hudson cũng phải mang theo Ma thu bên người, nếu không phải rất có thể hắn sẽ chết không minh bạch.
"Cứ làm như bình thường đi!”
“Bây giờ kênh đã được khai thông, bước kế tiếp chính là lợi dụng kênh đào này để phát triển kinh tế lãnh địa.”
“Nhiệm vụ sau này của Bộ Chính vụ các ngươi sẽ rất nặng. Phát triển kinh tế là một quá trình mang tính lâu dài, trước mắt chúng ta chỉ có thể lựa chọn những ngành nghề phù hợp với Sơn Địa Lĩnh.”
“Ưu thế lớn nhất của chúng ta là dựa lưng vào núi, nên chúng ta nhất định phải mau chóng lợi dụng ưu thế này.”
“Hơn 90% lượng muối lưu thông trên thị trường tỉnh Đông Nam đều có nguồn gốc từ biển, và toàn bộ đều được gia tộc Dalton độc quyền.”
“Trước đây, xúc tu của chúng ta không với tới được biển cả. Có đầm lầy lớn cản trở, cho dù có thể làm ra được muối thì việc quản lý và vận chuyển cũng là một phiền phức lớn, nên chỉ có thể đứng nhìn người ta phát tài.”
“Nhưng tình thế bây giờ đã khác, biển không thuộc về gia tộc Dalton, bọn họ có thể tinh luyện muối từ trong nước biển thì chúng ta cũng có thể làm tương tự.”
“Quy trình sản xuất muối cụ thể đã được viết rất kỹ càng trong kho tài liệu của lãnh địa, người chỉ cần dùng thủ lệnh của ta tới đó nhận lấy là được.”
“Ngoài muối ra, vẫn còn có một ngành nghề khác—— ngư nghiệp.”
“Đừng có xem thường ngư nghiệp, nếu như phát triển tốt, nó hoàn toàn có thể trở thành một trong những ngành nghề trụ cột của lãnh địa.”
“Chọn ra một nhóm thanh niên trong số các lĩnh dân để tập luyện các kỹ năng dưới nước trong kênh đào nhân tạo này, đến khi quen thuộc rồi liền sắp xếp cho bọn họ thử đi đánh bắt ở những vùng biển gần bờ.”
“Những tri thức về việc chế tạo thuyền đánh cá và chế tác các loại công cụ bắt cá đều đang nằm trong nhà kho, các ngươi tự mình đi tìm đi...."
Những người khác không hề cảm thấy ngạc nhiên về những lời nói của Hudson, nhưng Jose ở bên cạnh thì lại bị khiếp sợ không nhẹ.
Gia tộc Koslow làm quý tộc trên đại lục, dưới tình huống bình thường là sẽ không nên có những tài liệu tri thức này. Nhưng nghe khẩu khí của Hudson thì vị lãnh chúa lão gia này của mình không nhưng có, mà còn có rất nhiều loại.
Mua từ vương thất sao?
Nghĩ trong đầu thì được, vương thất có thể bán xưởng đóng tàu cho Sơn Địa Lĩnh cũng đã là một kỳ tích không nhỏ rồi.
Nếu như lại vọng tưởng người ta bán thêm những công nghệ cần thiết để phát triển lãnh địa thì hãy đi tắm rồi ngủ đi! Cho dù vương thất chịu bán thì đó cũng nhất định là một cái giá trên trời.
Thường thì những kiến thức này đều được tích lũy dần dần theo thời gian và kinh nghiệm.
Đây cũng là một sự ăn ý ngầm khác giữa các đại quý tộc, cố tình thiết lập các rào cản kỹ thuật để gia tăng độ khó cho các quý tộc mới nổi.
Nhưng khi nghĩ tới địa vị của Hudson ở giai đoạn sau của cuộc chiến, Jose lập tức hiểu rõ. Đây là cách làm giàu điển hình thông qua chiến tranh.
Nghĩ tới đây, ông ta liền cảm thấy vô cùng chua xót. Hai người đều cùng nhau xông pha trên chiến trường, Hudson thì bay lên như diều gặp gió, còn ông ta lại bị rớt xuống phàm trần.
...
"Jose tiên sinh, công việc xây dựng bến cảng và di dời nhà máy đóng tàu sẽ được giao cho tiên sinh!"
Hudson lập tức ra lệnh.
Xây dựng bến cảng thì không có gì, chỉ cần có thông tin kỹ thuật liên quan rồi chọn ra ra một nhóm thợ thủ công và dân phu để làm theo là được.
Nhưng việc di dời xưởng đóng tàu là một công việc rất phiền phức. không chỉ cần di dời nhà xưởng, máy móc thiết bị, nguyên liệu đóng tàu mà còn cần di dời cả nhân viên và gia quyến.