Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 65

Yến hội mừng công đã đến lúc cao trào.

Tôn Phi bưng chén rượu đi tới giữa đám binh sĩ.

Vừa trải qua một hồi áp lực khiến kẻ khác ngạt thở cùng với điên cuồng chém giết, chỉ có rượu ngon cùng nữ nhân, mới có thể những thiết huyết hán tử này thả lỏng, mãnh nam tóc trắng Pearce cùng tráng hán tóc dài Drogba cười lớn, dùng một chiếc khay bạc lớn cỡ cái chậu rửa mặt thay chén rượu, tiếng cười cuồng hào phóng vang vọng khắp quảng trường, bao gồm cả quan giám ngục Oleguer ở bên trong đội ngũ hai mươi ba người cùng Tôn Phi cùng nhau thông qua dây thừng trượt xuống tường thành giống như là cảm tử quân phát động tấn công, trừ Breno anh dũng hy sinh ở trên cầu đá, hai mươi hai người khác mặc dù bị thương không nhẹ, nhưng là cuối cùng đều còn sống trở về, trải qua một trận chiến đấu kề vai sát cánh vì quốc vương, làm cho những hán tử cương thiết này tạo được một tình hữu nghị vượt xa thông thường.

Quảng trường phía bắc, những hán tử này tập trung cùng một chỗ, có người ngồi ở trên bàn đá lớn tiếng cụng ly, có người thân trên để trần đấu vật thử sức, có người đỏ mặt tía tai mà chơi bài bạc, cũng có người nhiệt tình dâng trào cùng các cô nương ôm nhau khiêu vũ, thậm chí ngay cả quan giám ngục Oleguer, cũng bởi vì tham gia trận tử chiến lần này, mà chiếm được sự kính trọng của không it người!

- Cạn ly! Các huynh đệ thân thiết của ta!

Tôn Phi giơ chén rượu lên hướng các dũng sĩ hỏi thăm.

- Các huynh đệ cạn ly! Quốc vương vạn tuế!

Đám binh sĩ đồng thời hoan hô giơ chén rượu lên, Alexander bệ hạ đến làm cho bọn họ cảm thấy quang vinh.

- Chén thứ hai, kính anh hùng Breno của chúng ta!

Tôn Phi rưới chén rượu lên mặt đất, lớn tiếng nói:

- Cha mẹ của hắn cũng là cha mẹ của mọi người chúng ta, con hắn cũng là huynh đệ của mọi người chúng ta...Người nhà của Breno, đều được vương thất Hương Ba Thành phụng dưỡng, cho đến khi con của hắn trở thành một nam tử hán dũng cảm chính trực giống như cha mình.

- Kính người anh hùng Breno!

Đám binh sĩ đều trầm mặc đem rượu ngon cầm trong tay rưới trên mặt đất, tại giờ phút này, rất nhiều người trong mắt tựa hồ hiện lên cảnh thân ảnh một nam tử trái tim bị xuyên thủng vẫn như cũ ôm lấy ba tên địch nhân nhảy xuống cầu đá... Breno, người anh hùng, đây là chiến hữu, đây là đồng bạn!

- Chén rượu thứ ba, kính các chiến hữu của người anh hùng Breno, kính hai mươi hai vị dũng sĩ vĩ đại của Hương Ba Thành, Pearce, Drogba, O'neill, Essien, Barak...

Tôn Phi lần lượt đọc lên tên những dũng sĩ xung phong đi ra thành cùng chính mình, hắn mỗi lần đọc lên một cái tên, trong đám người liền nổi lên một trận hoan hô nhiệt liệt, mà những người được đọc tên thì kích động đến phát run.

- Nguyện Chiến Thần phù hộ các ngươi, những dũng sĩ của ta, tên của các ngươi sẽ cùng Hương Ba Thành tồn tại, hiện tại, ta lấy danh nghĩa quốc vương Alexander, ban cho các ngươi quanh vinh; giáp trụ, vũ khí trong lúc tác chiến của các ngươi, sẽ được thợ rèn ưu tú nhất trong thành tu bổ lại, sau đó một lần nữa sẽ trở lại trong tay các ngươi...

Thanh âm Tôn Phi giống như là một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt huyết dịch của mỗi binh sĩ, nhìn thấy nhóm đại lực sĩ dùng ánh mắt khó có thể tin cùng kích động vạn phần, Tôn Phi rót đầy chén rượu trong tay rồi giơ lên cao, lớn tiếng nói:

- Đúng, các dũng sĩ của ta, các ngươi không có đoán sai, những vũ khí tối bảo của vương thất sẽ được vĩnh viễn ban thưởng cho các ngươi, bởi vì nó là huân chương cho cuộc chiến đấu anh dũng của các ngươi.

Hơn hai mươi bộ giáp trụ cùng vũ khí kia, là trân bảo lão quốc vương khi còn sống tỉ mỉ cất giữ, tuy rằng không phải loại ma pháp trang bị hiển hách trong truyền thuyết, nhưng ở một nước phụ thuộc cấp sáu trong đế quốc cấp một mà nói, tuyệt đối vô giá, cho dù dốc hết tích súc cả đời của trung cấp quan quân như giám ngục Oleguer, cũng không có biện pháp mua được một bộ trang bị đầy đủ như vậy.

Bởi vậy khi Tôn Phi vừa nói xong, đám binh sĩ tức khắc nhiệt liệt hoan hô.

Một quốc vương thưởng phạt phân minh như vậy, mới đáng giá để bọn hắn dốc sức vào sinh ra tử, hơn nữa trong chiến đấu Alexander bệ hạ luôn luôn xung phong ở phía trước nhất, dùng thân thể của mình dùng thân thể của mình vì đồng đội mà ngăn cản đao kiếm của địch nhân, biểu hiện liên tiếp như vậy, làm cho uy vọng cùng sức kêu gọi của Tôn Phi ở trong quân đội, đã không người nào có thể sánh bằng.

Quốc vương bệ hạ liên tiếp hào phóng ban thưởng, đã đem yến hội mừng công đẩy đến cao trào nhất.

Trong không khí đều tràn ngập mùi rượu say lòng người.

Tôn Phi nhất thời phấn khích, thậm chí cởi bỏ trường bào quốc vương hoa lệ trên người, thay bằng một bộ giáp mềm, để trần hai tay cùng nhóm lực sĩ đấu vật đấu rượu, cái này là trò chơi của nam nhân, hắn rất nhanh hòa mình cùng đám binh sĩ, lợi dụng hình thức người man rợ để ăn gian, Tôn Phi liên tục thoải mái ném đi mười mấy đại lực sĩ của Hương Ba Thành một cách nhanh chóng, đem sự anh dũng của quốc vương thể hiện rõ ràng...

Không khí vui vẻ bao phủ khắp Hương Ba Thành sau chiến tranh.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên phát sinh dị biến.

Quảng trường trung tâm, nơi đoàn người tập trung nhiều nhất, không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên truyền tới một hồi tiếng kêu sợ hãi cùng tiếng mắng tức giận của nữ nhân, trong đó cón thoáng xen lẫn tiếng cười cợt của nam nhân...

Tôn Phi nhíu mày.

Nhóm binh lính đang chơi đùa vui vẻ cũng dừng chén rượu trong tay.

- Là xú tiểu tử nào đó uống rượu quá nhiều mà liều lĩnh cố chấp hôn cô nương hắn yêu thích sao?

Phản ứng đầu tiên của Tôn Phi cùng đám lính, đều là như thế.

Ha ha, tuy rằng hành vi như vậy cũng không phải là một hành động của người văn minh, nhưng lúc này cả thành đang hân hoan, hành vi phóng túng luôn thường xuất hiện, có lẽ chúng ta có thể tha thứ cho bát sắc xui xẻo đảm bao thiên kia, phải biết rằng các cô nương ở Hương Ba Thành chính là tương đối đanh đá, ha ha, Chiến Thần phù hộ cho đại gia hỏa kia.

Các nam nhân ở một khắc này đều hiểu ý mỉm cười.

Thế nhưng, ngoài dự liệu của mọi người chính là, hỗn loạn cùng tiếng la mắng tức giận trên quảng trường cũng không nhanh chóng bình ổn như bọn hắn dự liệu, ngược lại càng lúc càng lớn, thanh âm la mắng tức giận cùng tiếng kêu sợ hãi xen lẫn tiếng hoan hô nghe đặc biệt chói tai, rất nhiều người ngừng nhảy, bắt đầu hướng về phía giữa quảng trường đi tới, hoan thanh tiếu ngữ dần dần trùng xuống, ánh mắt mọi người đều tập trung hướng về phía ngọn nguồn hỗn loạn.

Tôn Phi đứng ở trên thềm đá nhìn lại, một giây sau, ánh mắt hắn nhất thời phát lạnh, toàn thân sát khí bạo phát.

- Trời ạ, có người khi dễ Angela!

Kỹ năng người man rợ "nhảy vọt" trong nháy mắt phát động, sưu một tiếng, Tôn Phi lăng không nhảy hơn mười thước, mấy lần nhảy lên nhảy xuống nhằm phía quảng trường mà tới.

Lúc này, đoàn người đã vây thành một vòng tròn.

Ở trung tâm vòng trong này, tiểu la lỵ tóc vàng Ji Ma cùng hơn mười người dân nghèo trẻ tuổi hợp thành một bức tường người, ánh mắt đỏ bừng căm tức nhìn mấy kỵ sĩ trước mặt, mà ở phía sau bọn họ, Angela trên người mặc áo dài màu lam sắc mặt tái nhợt ngồi xổm người xuống, trong tay dìu một chàng trai trẻ khoảng mười lăm mười sáu tuổi tóc ngắn, tiểu tử kia cổ bị thương nặng, bị lợi kiếm chém thành một khe hở nhìn thấy mà giật mình, ngay cả hít thở cũng khó khăn, bọt máu không ngừng phun ra từ trong miệng của hắn, giống như là người đang bơi trong nước bị sặc vậy, lồng ngực phập phồng kịch liệt, máu huyết phun ra tung tóe, thậm chí nhuộm đỏ cả áo dài Vương Hậu lễ bào màu lam của Angela.

- Phi! Tiện dân không biết sống chết, dám khoa tay múa chân đối với kỵ sĩ cao quý của đế quốc!

Cầm đầu kỵ binh Zenit đế quốc là một gã mặc áo choàng màu hồng "Keng" một tiếng đem trường kiếm đầy máu tươi cắm trở về trong vỏ, một kiếm chém đứt yết hầu kẻ khác, đối với hắn mà nói chỉ phảng phất là một chuyện tình không đáng kể, vẻ mặt hắn khinh thường nhìn Ji Ma cùng bình dân Hương Ba Thành trước mặt quát: Text được lấy tại TruyệnFULL.vn

- Muốn sống, mau quỳ xuống hôn giày của ta, sau đó lập tức cút ngay cho ta, cái lũ không biết xấu hổ này, phó kỵ sĩ trưởng sứ đoàn Mark đại nhân chỉ là muốn mời Vương Hậu điện hạ tương lai của các ngươi khiêu vũ mà thôi...

Tên kỵ sĩ áo choàng hồng giọng âm dương quái khí, đem "Vương Hậu điện hạ" với "Khiêu vũ" một cách đầy ẩn ý, là nam nhân đều hiểu được ý tứ dâm đãng trong câu nói đó, nói xong, hắn còn đắc ý hướng về phía đồng bạn phía sau nháy nháy mắt vài cái.

Bình Luận (0)
Comment