Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 66

Phía sau hắn cũng là mười mấy gã kỵ binh mặc áo choàng hồng, nhất thời đều ôm cánh tay cười phá lên dương dương tự đắc.

Mà ở giữa bọn kỵ binh, tiểu vương tử Bristol Kempinski vẫn đứng phía sau tráng kiện kỵ sĩ, nghe vậy khóe miệng nhết lên tỏ vẻ khinh miệt, nhìn lướt qua thần dân Hương Ba Thành xung quanh, chẳng thèm ngó tới, ánh mắt của hắn xẹt qua trên người tiểu la lỵ tóc vàng Ji Ma, ánh mắt sáng ngời, hơi chút dừng lại, sau đó xuyên qua đám người, rơi xuống trên người nữ hài tử mặc thiên trường bào màu lam như nữ thần, thần thái dâm loạn lóe ra, không chút nào che dấu dục vọng chiếm lấy của mình.

Đúng lúc này

Sưu!

Một trận kình phong thổi qua, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, một thân ảnh cao lớn vĩ ngạn đột nhiên xuất hiện… Đúng là Tôn Phi lợi dụng kỹ năng của Dã Mang Nhân kịp thời chạy tới.

Nhãn thần Tôn Phi như đao, nhìn quét qua một cái, rất nhanh liền thấy rõ tình huống bên trong.

Hắn biến sắc, không để ý đến thái độ khiêu khích giống như chó dữ của bọn kỵ binh áo hồng, trước tiên bước nhanh tới bên người Angela, ngồi xổm người xuống tay đỡ người thanh niên nhìn giống như đã không sống nổi sau lưng, tâm niệm vừa động, nháy mắt từ trong không gian triệu hồi ra một lọ dược thủy sinh mệnh trị liệu, bên trong bình còn một ít dược thủy màu đỏ, toàn bộ thật cẩn thận nhỏ vào trong miệng người trẻ tuổi cùng với vết thương ghê người trên cổ.

Một cỗ ma lực nhàn nhạt bắt đầu khởi động.

Sinh mệnh trị liệu dược thủy lại một lần nữa phát huy hiệu quả không thể tưởng tượng nổi, rất nhanh, vết thương trên cổ người thanh niên lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được khép nhỏ dần, cuối cùng biến mất, mà máu trong miệng hắn cũng không còn phun ra nữa, lồng ngực phập phồng kịch liệt bắt đầu trở nên vững vàng, thở ra cũng không dồn dập, thần trí trở nên rõ rang, chậm rãi mở mắt ra.

Tôn Phi thấy thế, trong lòng chợt nhẹ đi.

May mắn lúc ban ngày pha loãng dược thủy trong nước sạch để cứu chữa thương binh xong, sinh mệnh trị liệu dược thủy còn thừa lại một chút, vốn Tôn Phi muốn lưu lại chuẩn bị khi cần đến, không thể tưởng được thật đúng là tại thời khắc mấu chốt này có tác dụng, nếu không, thanh niên này chỉ sợ lúc này đã trở thành một khối thi thể lạnh băng.

Chứng kiến quốc vương bệ hạ lại thi triển thần tích, thần kỳ đem người thanh niên cứu sống lại, thần dân Hương Ba Thành vây xung quanh không nhịn được hoan hô một trận.

- Angela, nói cho ta biết, là chuyện gì xảy ra?

Tôn Phi đỡ người trẻ tuôi giao cho binh lính phía sau chiếu cố, lạnh lùng quét mắt tới bọn kỵ binh Zenit đế quốc đang dương dương tự đắc cười lớn khiêu khích, xoay người hỏi.

Angela thuần khiết vô cùng trên mặt hiện lên thần sắc phẫn nộ, bàn tay nhỏ bé trắng nõn gắt gao cầm lấy tay Tôn Phi, đem hết thảy sự tình phát sinh vừa rồi thấp giọng nói vào tai Tôn Phi. Tôn Phi càng nghe càng phẫn nộ, một cỗ lửa giận khó có thể ngăn chặn hừng hực thiêu đốt bộ ngực hắn, sắc mặt cũng trở nên lạnh như băng, một cỗ sát khí lạnh thấu xương, trong lúc bất tri bất giác theo trong cơ thể của hắn phát ra.

Nguyên lai, không ngờ là bọn kỵ binh dơ bẩn này làm bộ như say rượu đối với Angela, Ji Ma cùng mấy người tỷ muội mà động tay động chân, vốn ngay từ đầu các cô nương băn khoăn đối phương là kỵ sĩ nước quân chủ đế quốc Zenit, còn nhường nhịn đôi chút, ai biết đối phương lòng tham không đáy, có mấy người, thế nhưng dám cả gan làm loạn động tay động chân với Angela, muốn Angela phải qua bồi kỵ sĩ trưởng Semak của bọn họ uống rượu khiêu vũ, hành vi vô lễ của đám binh sĩ này nhất thời khiến cho vài người thanh niên đứng bên cạnh bất mãn, tuổi trẻ khí thịnh bọn hắn sao có thể để vị hôn thê của Alexander vĩ đại bị vũ nhục, lập tức đi tới chỉ trích, song phương tranh chấp xô đẩy, nhưng binh lính Zenit lập tức rút ra lợi kiếm, chặt đứt yết hầu thanh niên đứng ở phía trước.

Tôn Phi kiên nhẫn nghe Angela giải thích tường tận cái chuyện vừa xảy ra, vỗ nhè nhẹ bả vai vị hôn thê, ý bảo nàng yên tâm, sau đó từng bước một đi ra phía trước, tách bức tường người mà Ji Ma cùng vài người trẻ tuồi lập ra, đứng ở phía trước.

- Nga, ngươi chính là Alexander quốc vương, phải không?

Kỵ sĩ trưởng Semak được bọn kỵ binh Zenit đế quốc tiền hô hậu ủng xung quanh, hai tay ôm ngực đi tới phía trước vài bước, cằm ngẩng lên, thần thái kiêu căng đánh giá Tôn Phi trên dưới mấy lần, mới thản nhiên nói:

- Quốc vương bệ hạ, ta đối với phương thức đãi khách của Hương Ba Thành rất không hài lòng, ngươi xem, binh lính của ta chỉ muốn mời Vương Hậu điện hạ nhảy một điệu mà thôi, thậm chí còn có người ngang ngược chỉ trích…

Nói thật, kỵ sĩ trưởng Semak đối với tên Alexander quốc vương trước mắt này không có…chút nào kính ý, hoặc nói cách khác trong đáy lòng hắn hoàn toàn, từ đầu, luôn luôn khinh thường quốc vương nho nhỏ hai lúa này, Zenit đế quốc có vô số nước phụ thuộc phía dưới, Hương Ba Thành chỉ là một nước phụ thuộc cấp sáu nho nhỏ mà thôi, trong mắt kỵ sĩ trưởng đại nhân, thậm chí còn không bằng người chăn ngựa thấp hèn St.Petersburg, cho nên hắn không có…chút nào che dấu sự khinh miệt của mình, cười nói:

- Như vậy đi, tuy rằng bị quấy nhiễu hứng thú, nhưng nếu Vương Hậu có thể đứng ra khiêu vũ bàn tròn với chúng ta, chuyện vừa rồi, ta xem như không có phát sinh qua…

Lời này vừa nói ra, thần dân Hương Ba Thành chung quanh nhất thời mắng to, ở Azeroth đại lục, khiêu vũ bàn tròn là hạ tiện nhất mà kỹ nữ dùng để đòi nam nhân lúc khiêu vũ, đường đường là Vương Hậu tương lai lại đi khiêu vũ bàn tròn, đây quả thực là vô cùng nhục nhã.

Kỵ sĩ trưởng Semak không có chút nào để ý tiếng mắng tức giận của người xung quanh.

Dáng vẻ hắn kiêu ngạo mỉm cười, trong ánh mắt đã tràn ngập ý trêu đùa, giống như vị vua cao cao tại thượng nắm giữ sinh tử vậy, đột nhiên, hắn duỗi tay chỉ vào tiểu la lỵ tóc vàng phía sau Tôn Phi, tiếp tục nói: Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

- Quốc vương bệ hạ, còn có một việc, cho tiểu người hầu tóc vàng kia buổi tối đến hầu hạ quân đoàn của ta, nàng hẳn là nên cảm tạ ta đã ban cho nàng quang vinh, ha ha…Nga, đúng rồi, còn ngươi nữa thứ dược thủy vừa dùng để cứu chữa cho dân đen kia, ta cảm thấy hứng thú, toàn bộ ngươi đều cho ta, làm được điều này, Zenit đế quốc sẽ không truy cứu sự thất lễ của Hương Ba Thành.

Nói xong, Semak hài hước nhìn Tôn Phi.

Trước đó, Semak từng đi qua rất nhiều nước phụ thuộc, những quốc gia kia đại thần cùng quốc vương giống như là tên khất cái đáng thương, vì có thể làm cho quốc gia của mình tiếp tục được Zenit đế quốc bảo vệ, nghĩ đủ mọi biện pháp đến lấy lòng Semak, thậm chí từng có một tiểu quốc phụ thuộc cấp năm, quốc vương vì muốn Semak vui, lại có thể ép buộc Vương Hậu xinh đẹp mới nạp của chính mình đêm khuya đến hầu hạ vị đế quốc kỵ sĩ trưởng Semak này, hôm nay chỉ yêu cầu như thế, theo kỵ sĩ trưởng đại nhân cao cao tại thượng xem ra, đã xem như là ban ân ngoài mong đợi, tiện nghi cho quốc vương Hương Ba Thành còn trẻ này.

Tâm lý của Semak có chút điểm biến thái, hắn phi thường thích nhìn thấy cảnh quốc vương có quyền lực độc nhất vô nhị trên lãnh thổ của chính mình, khom lưng quỳ gối trước mặt mình biểu tình giãy dụa lấy lòng, điều này làm cho hắn cảm thấy khoái cảm chinh phục.

Nhưng hôm nay, Semak không có như ý nguyện tìm được cái loại khoái cảm này, bởi vì hắn kinh ngạc phát hiện, người quốc vương trẻ tuổi đứng ở trước mặt mình này, lúc chính mình nói chuyện, từ đầu đến cuối vẫn duy trì một loại thần sắc cùng diễn cảm kỳ quái, thần sắc trấn định như thường, vô cùng lạnh lùng, không có…chút thần sắc lấy lòng hoặc nịnh hót nào.

Nhất thời, Semak cười lạnh

- Quốc vương tuổi trẻ vô tri, sự kiên nhẫn của ta là có hạn, mời ngươi dựa theo yêu cầu của ta đi làm, nếu không, hắc hắc, tin tưởng ta, kỵ sĩ trưởng phẫn nộ, một cái Hương Ba Thành nho nhỏ này của ngươi, tuyệt đối không thể đảm đương nổi.

Bình Luận (0)
Comment