Ngay sau đó là tiếng hoan hô một mảnh, tiếng vỗ tay như sấm, tất cả mọi người đều đứng lên.
- A, là Nhân Hoàng đại nhân, còn có Lio bệ hạ, bọn họ đi ra đây.
Có người tinh mắt, nhìn thấy gì đó, nhất thời kinh hỉ thét chói tai.
Lewis ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên thấy trên bậc thang đại điện xa xa, các đại nhân vật cả đám ngày thường mắt cao hơn đầu, lúc này mang theo vẻ mặt a dua khiêm tốn tươi cười, vây quanh hai người từ trong đại điện đi ra giống như sao vây quanh trăng.
Một người trong đó chính là Lio đại đế mặc hoàng bào kim quan, sắc mặt hơi uy nghi, mà người còn lại dáng người cao ngất thẳng tắp, một thân áo bào trắng như tuyết, tóc đen như bộc, trên khuôn mặt tuấn mỹ mang theo nụ cười thân thiết, trong đám người đang đứng liền khiến người ta có cảm giác lỗi lạc không quần, như hạc giữa bầy gà, phảng phất như Thần Linh từ trên chín tầng mây nhìn xuống phàm trần, có một loại cao quý tự nhiên, không phải là “Nhân Hoàng Bắc Vực” Alexander uy danh lan xa thì là ai?
Lewis lòng dạ sâu sắc, hỉ nộ trước nay không hiện ra sắc mặt, thế nhưng giờ khắc này, khi thấy nam nhân truyền kỳ như Thần Linh kia cũng không khỏi sôi trào máu cả người, trái tim nhảy động kịch liệt, trên mặt không tự chủ được mà hiện ra thần sắc sùng bái cuồng nhiệt.
- Nghĩ không ra đêm nay thế nhưng có thể thấy được phong thái của “Nhân Hoàng Bắc Vực”, mặc dù là thoáng nhìn từ xa, thế nhưng cũng đủ an ủi cả cuộc đời, ha ha, thật là khiến người ta hưng phấn a!
Giờ khắc này, thương nhân gian xảo Lewis đột nhiên không còn phẫn hận khi trước, chỉ là thoáng nhìn từ rất xa, thế nhưng cảm giác tất cả lễ vật tiền tài kia đều không có gì tiếc nuối.
Kế tiếp hoàng đế bệ hạ nói một ít gì, mặc dù có dùng ma pháp khuếch âm, thế nhưng Lewis đang ở trong hưng phấn, một chữ cũng không nghe lọt, ngay khi hắn như bước vào ảo mộng, đột nhiên bên người có người nhẹ nhàng thọt nhẹ hắn.
Lewis có vẻ hơi phẫn nộ quay đầu, thấy con gái Jenny ý bảo hắn nhìn bên cạnh, theo phương hướng Jenny chỉ nhìn lại, thế nhưng thấy một nam nhân đang mỉm cười nhìn chính mình.
- Ngươi là…
Lewis phát hiện mình cũng không quen biết đối phương.
- Quấy rầy, bệ hạ nhà ta mời các hạ một chút!
Biểu tình thanh niên không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Lewis mặt mày nhăn nhó, chính mình tựa hồ cũng không quen biết đại nhân vật nào, không khỏi vô thức mà hỏi:
- Bệ hạ nhà ngươi? Vị nào?
- Hương Ba Vương Alexander bệ hạ!
Thanh niên cho ra đáp án làm người ta khiếp sợ.
- Cái gì? Điều này sao có thể?
Ngay lập tức, không chỉ có Lewis, mẹ con Jenny mà tất cả mọi người xung quanh thấy một màn này đều bị chấn kinh rồi, khó có thể tin được thất thanh kêu lên sợ hãi, căn bản không nghĩ đến sẽ phát sinh chuyện như vậy, “Nhân Hoàng Bắc Vực” bệ hạ cao cao tại thượng, dường như Thần Linh trên cao, thế nhưng chủ động mời một thương nhân xuất thân đê tiện? Đây…không phải nói đùa đi?
Lewis là người đầu tiên tỉnh táo lại từ trong khiếp sợ.
Hắn một bên cấp tốc suy nghĩ lại xem mình có làm gì dính dáng đến vị tôn quý nhất đế quốc Alagna này, một bên cẩn thận từng li từng tí xác nhận lại từ phía thanh niên kia:
- Cái này…Ngài xác định, quốc phụ miện hạ là triệu kiến một nhà ta? Có nhầm lẫn gì không a?
Mọi người xung quanh hầu như đều có ý nghĩ như Lewis, tin tưởng chắc chắn trong chuyện này có hiểu lầm nào đó.
Những lão quý tộc xung quanh đã khẩn cấp ồn ào, “Nhất định là hiểu lầm rồi!”, “Hắn chẳng qua là một huyết mạch thương nhân đê tiện mà thôi!”, “Tiểu tử, nhất định là nhầm rồi, quốc phụ miện hạ chính là tìm ta đi”, “Đáng chết, cái tên thương nhân đê tiện này có tư cách gì yết kiến quốc phụ miện hạ”, “Nga nga nga, xảy ra chuyện gì, quốc phụ miện hạ thế nhưng tiếp kiến cái tên béo Lewis này, đây chắc chắn không phải là thật!” …Các loại ồn ào nhất thời náo động lên.
Thanh niên vẫn cực kỳ ôn hòa quay đầu lướt mắt nhìn đoàn người ồn ào một lượt, một trận khí tức băng lãnh nhất thời khiến các lão quý tộc nhất thời câm miệng, giờ khắc này, hắn không còn là thiếu niên tao nhã có lễ không kiêu ngạo không siểm nịnh khi trước, phảng phất như biến thành một người giết chóc vô tình, lạnh lùng vô tình bao quát sinh linh, không ái dám đối diện với hắn.
Đây xem ra không người nào dám tiếp tục hoài nghi lời thanh niên này nói.
Rất hiển nhiên, gia hỏa chỉ khoảng chừng hai mươi tuổi này tuyệt đối là một cao thủ võ đạo.
Vừa quay đầu, thời điểm nhìn Lewis, biểu tình trên mặt thanh niên rất nhanh ôn hòa trở lại, cười nói:
- Các hạ, xin mời!
Một nhà Lewis mang theo tâm tình thấp thỏm, ở trong ánh mắt hâm mộ và không lý giải được của mọi người xung quanh, dưới sự dẫn dắt của thanh niên nhân, hướng về phía trung tâm quyền lực đế quốc kia đi đến.
Nơi đi qua, đoàn người xung quanh truyền đến tiếng ồn áo náo động, chủ động tránh đường ra.
Trong nháy mắt, một nhà Lewis đã đi tới trước bậc thang chính điện.
Lewis coi như là người gặp qua sóng gió, đi đến nơi đây cũng không dám đi về phía trước nữa, mang theo thê nữ quỳ rạp xuống đất, đầu cũng không dám ngẩng cao, hô to vạn tuế:
- Bái kiến hoàng đế bệ hạ nhân từ tôn quý, bái kiến quốc phụ bệ hạ tôn quý!
- Đứng lên đi!
Bên tai truyền đến âm thanh ôn hòa của hoàng đế trẻ tuổi.
Lúc này Lewis mới dám chậm rãi đứng dậy, chỉ cảm thấy từng đợt mê muội, trước mắt không có chỗ nào không phải là đại nhân vật cao cao tại thượng, ngày thường cầu gặp cũng không được, lúc này lại đang cười nhìn mình…Đây không phải là nằm mơ đi? Mà mẹ con Jenny bên cạnh hắn càng là không chịu nổi, chỉ cảm thấy hít thở không thông, hai chân như mềm nhũn ra đứng cũng không nổi.
- Ba người các ngươi không cần lo lắng, là quốc phụ mời các ngươi đến, đều đứng lên đi, đứng ở bên cạnh trẫm.
Thiếu niên Lio đầu đội kim quan lúc này đã có khí thế uy nghiêm của một đại đế, trong lúc giơ tay nhấc chân lộ ra khí tức cao cao tại thượng đẹp đẽ quý khí, vẫy tay, ý bảo ba người nhà Lewis đứng lên đến bên cạnh mình và Tôn Phi.
Đây chính là vinh hạnh thiên đại.
Mọi người bên cạnh nghe vậy, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh dị, không biết đây là nháo ra cái gì, vì sao hoàng đế bệ hạ đột nhiên có hành động như vậy đối với một tên thương nhân huyết mạch hèn mọn, thế nhưng cho phép đứng lên bậc đài, đây chính là vị trí mà một ít tân quý đế quốc cũng không tới phiên a!
Bản thân Lewis cũng sắp bị dọa ngất đi, không biết phát sinh chuyện gì, nơm nớp lo sợ nâng thê nhi đến phía dưới bậc thang, đứng ở bên người hoàng đế, dáng sức bày ra dáng tươi cười, so với khóc còn khó nhìn hơn, không phải hắn không hưng phấn, chỉ là hết thảy đây tới quá bất ngờ, mà hắn lại hoàn toàn không biết vì sao lại phát sinh chuyện như vậy, vì vậy trong lòng kịch liệt thấp thỏm.
- Thời điểm lúc trước nói chuyện phiếm, nghe quốc phụ nói, trong thành Alagna có một vị lương thương tên là Moro Lewis, phẩm cách cao quý, nhân từ thiện lương, trung quân ái quốc, nóng lòng quốc nạn, mấy ngày nay đều bố thí cháo cho những bần dân gặp nạn, cứu vô số con dân của trẫm, quốc phụ khen không dứt, sau khi trẫm nghe nói cũng phi thường cao hứng, khó có người một mảnh tâm thiện lương như ngươi, chính là tấm gương cho người Alagna!
Hoàng đế trẻ tuổi nói một phen khiến tất cả mọi người đều bừng tỉnh đại ngộ.
Bản thân Lewis cũng dần dần hiểu ra, thì ra chuyện là như vậy.
Kỳ thực chuyện này lại nói tiếp, cũng không phải là hắn chủ động muốn làm, chỉ là tiểu nữ nhi Jenny tâm địa thiện lương không nhịn được cảnh các bần dân chạy nạn đều đói chết, vì vậy mỗi ngày đều lặng lẽ từ trong kho lương rút ra chút lương thực, bố thí cho những người ở xóm nghèo, sau Lewis lại biết nhưng cũng không có ngăn cản, tuy rằng chính hắn đương nhiên là quý trọng lương thực, phải biết rằng toàn bộ đế đô thậm chí là toàn đế quốc Alagna, một túi lương thực nhỏ cũng có giá trị bằng một khối vàng a, bất quá, tiểu thương nhân trung niên này dù sao cũng có chút lương tâm, cộng thêm vô cùng yêu thương tiểu nữ nhi Jenny, quản vài lần không được, đành phải mặc kệ nó, ai ngờ đến, một lần vô tâm làm việc thiện, thế nhưng rơi vào trong tay của quốc phụ Alexander, đây mới mang đến vinh hạnh này.
Biết rõ nguyên nhân, Lewis vừa hưng phấn lại vừa xấu hổ.
Thấy dáng dấp của Lewis, trong lòng Tôn Phi buồn cười, cũng nói:
- Không sai, chuyện này là Bản Vương tận mắt nhìn thấy, hôm nay tai ương vong linh tàn sát bừa bãi đại địa, khắp nơi thiếu lương thực, người chết đói đầy đường, cứ thế mãi, chắc chắn dẫn đến đại loạn đế quốc, nếu có thể xuất hiện mấy vị thương nhân thiện tâm như ngươi, vậy Lio bệ hạ cũng không cần lo lắng!
Một câu nói kia, thế nhưng cấp định tính cho hành vi của Lewis.
Mấy ngày nay, không biết có bao nhiêu người nghĩ hết biện pháp muốn được một câu đánh giá tốt của quốc phụ Alexander, coi như là những tướng tân quý tay cầm quyền binh cũng vội vàng nịnh bợ quốc phụ, nhưng không đạt được gì cả, Lewis hàon toàn thật không ngờ, chính mình động chút lòng trắc ẩn đã được Tôn Phi nhìn vào mắt, đưa ra một phen đánh giá như vậy.
Không hề nghi ngờ, có một câu nói kia của quốc phụ, vận mệnh của lương thương Lewis có thể nói là từ nay về sau lên tận mây xanh, trong đế quốc Alagna, thậm chí là trong cả đế quốc Zenit, người may mắn Lewis này cũng có thể xông pha.
Các quý tộc sau khi biết được tiền căn hậu quả, từng người đều lộ ra biểu tình dở khóc dở cười.
Ngẫm lại trong khoảng thời gian này, bọn họ chính là các đại nhân vật trong thành Alagna, vì có thể nhận được một câu tán thưởng của “Nhân Hoàng Bắc Vực”, không biết tốn hao bao nhiêu tâm tư, hao phí bao nhiêu tài vật, đợi bao nhiêu thời gian, cũng không ai có thể đạt thành mục tiêu, ai có thể nghĩ đến, một cái lương thương nho nhỏ, cũng chỉ bởi vì bố thí một ít cháo cho tiện dân chạy nạn, thế nhưng dễ dàng đạt được tất cả?
Đây là thần khí tạo hóa, vận mệnh trêu ngươi, không có biện pháp cưỡng cầu a!
Lewis rốt cuộc dần dần khôi phục lại tinh thần, vội vàng dùng tư thái khiên tốn khiêm nhường một trận, thấp thỏm trong lòng tán đi trong khoảnh khắc, miễn cưỡng áp chế mừng rỡ như điên trong lòng mình, miễn cho đụng phải đố kỵ của các quý tộc khác.
Cùng lúc đó, tiểu nữ nhi Jenny thân thể mập mạp đứng bên cạnh phụ thân, lúc này trong lòng hưng phấn dị thường, cho tới bây giờ thiếu nữ mới dám ngẩng đầu lên len lén nhìn hoàng đế bệ hạ vĩ đại và quộc phụ miện hạ càng thêm vĩ đại, trong nháy mắt thấy diện mạo Tôn Phi, tiểu nữ Jenny nhất thời ngây ngẩn cả người.
Bởi vì thiếu nữ nhận ra thiếu niên anh tuấn phi phàm này, không phải là bốn ngày trước, thời điểm mình bố thí cháo ở xóm nghèo, gặp được vị thiếu niên kỳ di kia sao?
- Thế nhưng…Thì ra chính là Nhân Hoàng đại nhân, ngài ấy lại đi qua xóm nghèo, còn cùng mình hàn huyên thời gian dài như vậy…Trách không được ngày đó ngài ấy hỏi nhiều về tình trạng của bần dân trong thành và dân chạy nạn như vậy, còn hỏi tình trạng phụ mẫu của mình, thì ra là Nhân Hoàng đại nhân thời khắc nào cũng ở bên cạnh chúng ta, không khi nào không quan tâm bình dân Alagna!
Tao ngộ ngày ấy không ngừng mà hiện lên, khắc thật sâu trong lòng thiếu nữ mập mạp này.
Thời điểm Jenny lén ngẩng đầu nhìn lần thứ hai, nhưng lại thấy Quốc phụ đại nhân tôn quý thế nhưng đang nhìn chính mình, nhất thời lại càng hoảng sợ, vội vã cúi đầu, trong nháy mắt lúc cúi đầu lại thấy Quốc phụ đại nhân đang mỉm cười nhìn chính mình.
- Thế nào, không nhận ra người quen cũ, ngày đó ta còn uống của ngươi một chén cháo a!
Tôn Phi có ý định giúp đỡ một chút tiểu cô nương lương thiện này, chủ động mở miệng, cười nói.
Ngày ấy trong lúc rảnh rổi, Quốc Vương Bệ Hạ tranh thủ mang theo thân binh ngốc Heskey đến xóm nghèo trong thành đi một vòng, thấy tầng lớp bần dân dưới cùng cũng không bởi vì đế quốc mới thay đổi mà thay đổi được vận mệnh bi thảm, vẫn là đói khổ lạnh lẽo, trong lòng có sở cảm, cũng đang trên đường trở về, gặp tiểu cô nương này dẫn người bố thí cháo, trong lòng không khỏi một tia cảm động, lại qua một trận hàn huyên, sau lại phái người đi điều tra một phen, đã biết tiền căn hậu quả, đối với tiểu cô nương lương thiện này có hảo cảm cực lớn, vừa vặn cũng giải quyết vấn đề thiếu lương thực mà Tôn Phi nghĩ ngợi giải quyết cho Alagna mấy ngày nay, vì vậy mới có một màn phát sinh hôm nay.
Tôn Phi nói khiến tất cả mọi người đều khiếp sợ, chợt hâm mộ cực điểm nhìn Jenny.
Trong đại não Jenny trống rỗng, hòa toàn không biết mình đi đến bên người Tôn Phi thế nào, thẳng đến khi bên cạnh có người hỏi nàng vài tiếng nàng mới hồi phục lại tinh thần, hoàn toàn không biết vừa rồi Tôn Phi nói gì.
Tôn Phi nhìn đã biết vị bằng hữu mới này vô cùng khẩn trương, cũng không nói thêm gì cả, suy nghĩ một chút, từ trong giới chỉ trữ vật lấy ra một đồ trang sức nho nhỏ giao cho thiếu nữ, nói:
- Được rồi, tiểu tử kia, đừng quá lo lắng, ta với ngươi coi như là hữu duyên, cái kẹp nơ này tặng cho ngươi, xem như là tín vật, sau này gặp vấn đề trắc trở gì không giải quyết được, mang kẹp nơ này đến tìm ta, nhất định ta sẽ xuất thủ giúp ngươi một lần!
Thiếu nữ lần đầu tiên đối mặt với loại tràng diện như vậy, mất đi năng lực tư duy, ngơ ngác nhận lấy kẹp nơ, thu vào, thậm chí quên cả nói lời cảm tạ.
Một màn này khiến tất cả quý tộc lớn nhỏ đang nhìn đều lộ ra tinh quang hâm mộ đố kỵ, hận không thể đem tiêu cô nương này ăn đi, trời ạ, đây là mệnh tốt thế nào mới có thể đạt được lời hứa bảo hộ của “Nhân Hoàng Bắc Vực” a, từ nay về sau, tử cô nương không một chút tu vi võ đạo nào kia đều có thể đi ngang bắc vực mà không ai dám nói cái gì.
Ngay cả đệ tử ký danh, đại đế trẻ tuổi Lio cũng có chút hâm mộ tiểu cô nương phổ thông này, hắn cũng chưa từng được Tôn Phi hứa hẹn qua như vậy a.
Phụ mẫu Jenny càng là mừng rỡ như điên, Lewis biết mình mấy ngày nay đau khổ truy cầu địa vị cà con đường sinh ý, bởi vì một câu nói kia mà đã được giải quyết triệt để, khó có thể tưởng tượng, chính hắn có một tiểu nữ nhi hồ đồ, thế nhưng lại có cơ duyên tốt như thế, có thể có được ưu ái của “Nhân Hoàng Bắc Vực”, tiểu nha đầu này, thật sự đúng là phúc tinh của mình a!
Bên tai truyền đến âm thanh của hoàng đế bệ hạ, ước mơ mà bao lâu nay Lewis mơ ước đã sắp thành hiện thực, hắn có thể hợp tác với hoàng thất đế quốc, trở thành lương thương lớn nhất đế quốc, chiếm được phong hào quý tộc, trở thành quý tộc thế tập tam đẳng, ngay cả tiểu Jenny cũng nhận được phong hào quý tộc.
Buổi tối này, một nhà Jenny xuất thế ngang trời, không thể nghi ngờ chính là kết cục mà cả yến hội không thể dự đoán trước được, thậm chí đối với cả vận mệnh đế quốc Alagna cũng có ảnh hưởng sâu xa.
Cố sự đêm nay, trải qua sự lan truyền của những người tham gia yến hội, cuối cùng được những người ngâm thơ rong làm thành cố sự truyền kỳ, được vô số người biết đến.
Nhiều năm sau đó, Lewis trở thành lương thương, nhà từ thiện lớn nhất bắc vực, kết cục thiếu lương thực của đế quốc Alagna được hắn và thương hội Soros hợp tác, mỗi khi nhớ lại buổi tối kia, hắn cũng không nhịn được mà cảm xúc dâng trào từng đợt, cũng chính là nhờ cự nhân thương nghiệp này nâng đỡ mới khiến hoàng thất Algna dù gặp nhiều lần trùng kích vẫn sừng sững không ngã như cũ.
Đương nhiên, một nhân vật chính khác trong cố sự này, tiểu cô nương Jenny tướng mạo bình thường, vóc người mập mạp, trên mặt có tàn nhang, cũng chính là một truyền thuyết mới. Cuối cùng nàng gả cho tân hoàng đế Alagna, Lio đại đế, làm nữ nhân duy nhất trong cuộc đời vị đại đế này, nàng trở thành hoàng hậu được con dân hoan nghênh nhất lịch sử, nàng lấy thiện lương và cao quý, thuyết mình hàm nghĩa quý tộc chân chính, được vô số người gọi là “Hoàng hậu tâm như thủy tinh”.
Những thứ này đều là chuyện tương lai sau này.