Ngày thứ hai sau khi yến hội kết thúc, Hương Ba Quân xuất phát, tiếp tục đi vào nam cương.
Cùng xuất phát còn có quân đoàn khoảng chừng mười hai vạn người Alagna, vì báo thù cho đế quốc, mang lợi kiếm lên đường cùng.
Mà đối mặt với bọn họ chính là vong linh triều dâng sau khi tiến hóa, cùng với lực lượng thần bí đứng sau thao túng hết thảy, đương nhiên, còn có vị Chí Tôn trẻ tuổi hoàng tử Gotze đế quốc Dortmund, được xưng là “Thần tiên đoán sư” trong truyền thuyết nữa.
…
…
- Đây là cương thi sau khi tiến hóa?
Tôn Phi nhìn đám cương thi đang du đãng trước mắt nơi bắc cảnh đế đô Alagna, có một loại ảo giác đã đi tới phim khoa học viễn tưởng kiếp trước.
Thân thể những cương thi này thoạt nhìn càng thêm cũ kỹ mục nát, y phục trên người rách rưới dính đầy bụi bặm, đầu tóc lộn xộn như một đoàn cỏ dại, da thịt lõa lồ đã biến thành màu đen, thế nhưng để lộ ra một loại khuynh hướng cảm xúc kim loại, dường như đổ nước thép.
Chúng nó tựa hồ đã thành thói quen đi lại dưới ánh nắng mặt trời, hành động nhanh nhẹn hơn rất nhiều, sắp vượt qua tốc độ chạy chậm của người thường, quan trọng nhất là, thực lực của những cương thi tiến hóa này tăng lên rất nhiều, ngoại trừ cơ thể kiên cố hơn, lợi trảo móng tay càng kinh người, Tôn Phi tận mắt thấy, móng tay đám cương thi tiến hóa tạo thành dấu vết nhìn thấy mà giật mình lên tấm chắn cương thiết, giống như là bị đao kiếm phách vào.
- Tốc độ tiến hóa của sinh vật hắc địa ngục hệ hắc ám thật kinh người, so với tưởng tượng còn nhanh hơn một chút!
Tôn Phi nghĩ, giơ tay lên, hơn mười đạo quang diễm kim sắc chìm vào trong đám ước chừng mấy trăm cương thi, thánh lực trùng trùng điệp điệp tràn ngập ra, đem nó tinh lọc triệt để.
Từng đạo năng lượng tinh thuần thần bí tự do từ trong thi thể cương thi dật tán ra.
Tôn Phi ngoắc tay, đem chúng chìm vào trong cơ thể mình.
- Ân, cương thi sau khi tiến hóa, sau khi chết phóng thích ra năng lượng tự do nồng đậm hơn một ít!
Tôn Phi tỉ mỉ cảm thụ, cho ra kết luận.
- Nếu như nói như vậy, có đúng hay không nếu cương thi tiếp tục tiến hóa như vậy, đợi bọn chúng tiến hóa càng cao, lúc đấy chẳng phải càng thu được nhiều năng lượng tự do hơn sao, mà chỉ cần đạt được đủ năng lượng, tấn cấp cảnh giới Bán Thần, không còn là mộng tưởng nữa rồi!
Cái ý niệm này mê hoặc trong đầu Tôn Phi một trận, cuối cùng bị hắn mạnh mẽ xua tan.
Theo sự sinh sôi nảy nở của các sinh vật hắc ám, ai biết sẽ phát sinh chuyện đáng sợ gì, quan trọng hơn chính là, nhân loại bình thường không có được thực lực như Tôn Phi, mỗi một lần những sinh vật hắc ám này tiến hóa, đối với nhân loại tuyệt đối là ác mộng, Tôn Phi tuy rằng cũng không phải là thánh mẫu cứu thế gì, thế nhưng muốn lấy phương thức này để đề thăng thực lực của chính mình, nội tâm hắn vẫn có chút bài xích.
Phóng mắt nhìn lại, theo sự lan tràn của lực lượng hắc ám, bắc cảnh Alagna phồn hoa khi xưa triệt để biến thành vùng đất khô cằn, cỏ dại u ám, mất đi sinh mệnh lực, thảm thực vật héo rũ, ngay cả thổ nhưỡng và núi đá đều là một màu xám, toàn bộ thế giới mất đi sinh cơ khi xưa, biến thành vùng đất tử vong.
Đây là cảnh tượng sau khi đại quân xuất phát không đến nửa ngày nhìn thấy.
Mà ở đây, bất quá cũng chỉ cách đế đô Alagna hơn hai trăm dặm mà thôi.
Trong hơn bảy giờ qua, Hương Ba Quân và quân đoàn Alagna đã đụng phải công kích của lượng lớn sinh vật hắc ám, nếu không phải dọc theo đường đi Tôn Phi đều để lại dấu vết thánh lực bàng bạc, nói không chừng những sinh vật hắc ám vô cùng vô tận này đã bắt đầu tấn công về phía thành Alagna rồi.
Đây tuyệt đối là một hồi đại nạn.
Những binh sĩ Alagna nhìn thấy đồng bạn mình vừa chết trận, đột nhiên hóa thành cương thi đứng lên công kích về phía mình, trong nháy mắt có cảm giác tan vỡ, đây là đả kích nặng về tinh thần, nếu như không phải có Hương Ba Vương ở bên cạnh giết cương thi như cắt cỏ, còn có Thần Sư “Hắc Y Thánh Điện” thi triển lực tinh lọc, cổ vũ sĩ khí, chỉ dựa vào bọn họ mà chiến đấu, nói không chừng toàn bộ quân đoàn Alagna đã bị đánh tan.
Không hề nghi ngờ, đây là một hồi chiến tranh đặc thù.
Quân đội nhân loại chỉ có thể không ngừng mà giảm nhân số, mà cương thi lại không ngừng tăng lên, mỗi một nhân loại chết đi cũng chính là thêm một tên cương thi bất tử, vết thương đao kiếm phổ thông căn bản không thể hủy diệt những sinh vật bất tử này, chỉ có ma pháp có tính hủy diệt cùng với Vũ giả có đấu khí cường đại mới có thể giết chết được cương thi.
Càng làm nhân loại khó lòng phòng bị chính là những ma thú biến dị lúc ẩn lúc hiện nhanh như tia chớp. Dị thú có hình thể lớn thì có thể sớm phát hiện, thế nhưng thí dụ một con chuột biến dị, rắn biến dị, thậm chí là châu chấu biến dị, chúng nó xuất động quần thể, bởi vì hình dáng nhỏ, giấu trong bụi cỏ, bạo khởi làm khó dễ, khó lòng phòng bị, chỉ cần thình lình cắn một ngụm, vậy có nghĩa là không đến hai mươi phút sau ngươi sẽ trở thành một cương thi tà ác mà chính mình ghét.
Đến lúc mặt trời lặn cùng ngày, đại quân kiểm kê sau khi xây dựng cơ sở tạm thời, người Alagna mới phát hiện, ba đại quân đoàn cộng lại đã tổn thất vượt quá năm mươi ngàn Chiến sĩ tinh nhuệ, nghĩ đến con đường phía trước, có lẽ còn có cục diện kinh khủng hơn đang đợi mình, sĩ khí quân đoàn Alagna mới tổ kiến bắt đầu vô thanh vô tức ngầm hạ xuống.
Tôn Phi nhạy cảm đã phát giác ra điểm này.
- Sự đáng sợ của sinh vật hắc ám đã vượt xa phỏng chừng khi trước, quân đội phổ thông căn bản khó có thể chiến đấu mà không có người chết, không thể tiếp tục giảm sĩ khí như vậy, bằng không, còn chưa tiến nhập lãnh thổ quốc gia đế quốc Android, chỉ sợ ba quân đoàn nhân loại đã biến thành cương thi toàn bộ, lưu lại bọn họ căn bản chỉ là trói buộc, thời điểm chiến đầu, ta còn phải phân tâm chiếu cố bọn họ.
Gọi các tướng lĩnh Hương Ba Quân ra phân tích một phen, mọi người đạt thành quyết nghị.
Vào đem trước, Tôn Phi sai người mời thống soái đại quân Alagna Charles Adam đến, phân rõ lợi và hại, nói rõ nguyên do, cuối cùng khuyên người Alagna tạm thời rút quân, thôi lui ra khỏi trận chiến kinh khủng này.
Đương nhiên, kết quả của quyết định này là, địa vị của “Nhân Hoàng Bắc Vực” Alexander trong lòng những binh lính này càng thêm được sùng bái vô số lần.
…
…
Ngày thứ hai, đại quân Alagna lui về sau hai trăm dặm, hầu như lui trở về thành Alagna, thiết trí phòng tuyến, phối hợp với trận pháp quang minh mà Tôn Phi bố trí cùng với dấu vết thánh lực bảo vệ đế đô.
Từ nay về sau, Hương Ba Quân sẽ một mình hăng hái chiến đấu.
Trên thực tế, Quốc Vương Bệ Hạ càng là yêu thương binh lính của mình hơn.
Tuy nói là một ngàn Hương Ba Quân đều là Vũ sĩ đã ngoài tam Tinh cấp, đối mặt với bọn quái vật cương thi chiếm ưu thế tuyệt đối, cực ít xuất hiện thương vong, thế nhưng tình huống trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, ai cũng không biết kế tiếp phát sinh tình huống thế nào, để tránh giảm quân số, sau khi người Alagna thối lui không lâu, “Hắc Trân Châu hào” và “Độc Nhãn Long hào” đáp xuống, đón Hương Ba Quân lên, thối lui khỏi vòng chiến.
Chỉ có một mình Tôn Phi, không mang theo hộ vệ, một mình lưu lạc trên phiến thổ địa tử vong này.
Kế tiếp, đúng là một mình Tôn Phi chiến đấu với sinh vật hắc ám.
Quốc Vương Bệ Hạ buông tay buông chân, thể hiện tốc độ giết chóc không gì sánh kịp, các loại kỹ năng và lực lượng thuộc tính Paladin hoàn toàn vì khắc chế sinh vật hắc ám mà tồn tại, Tôn Phi hoàn toàn lấy khí thế nghiền áp tàn sát cương thi mà ma thú biến dị, đợi màn đêm phủ xuống, Tôn Phi đã đi được hơn ba trăm dặm, nơi đi qua, sinh vật hắc ám bị quét sạch không còn, đại địa cũng được “Tinh lọc”, vì để tránh cho sinh vật hắc ám ngóc đầu trở lại, cách mỗi năm dặm Tôn Phi sẽ thiết trí một ma pháp trận khí tức quang minh.
Điên cuồng giết chóc mang đến sự đề thăng thực lực rất nhanh.
Buổi tối, Tôn Phi ở trên một ngọn núi đốt lửa trại, chỉnh lý thu hoạch nửa ngày qua.