Lực lượng hình thức Paladin gia tăng một ít, đại khái tương đương một phần năm giá trị kinh nghiệm độ khó địa ngục, đương nhiên, số lượng quái giết được cũng không ít, đây là bởi vì sinh vật hắc ám hiện nay còn quá yếu…
- Ân, tổng thể mà nói, coi như là không sai, chí ít chứng minh cách đề thăng thực lực này không có vấn đề, cũng sẽ không gây di chứng gì, dựa theo tốc độ như vậy, có hy vọng đề thăng thực lực, qua không đến ba ngày, hình thức Paladin có hy vọng đột phá cảnh giới Đại Nhật cấp đỉnh phong đại viên mãn, bước vào cảnh giới Bán Thần!
- Đợi sau khi hình thức Paladin bước vào cảnh giới Bán Thần thì lập tức quay lại đề thăng hình thức Barbarian!
- Dù sao hình thức Paladin vẫn có chút thua kém về lực công kích đơn đấu, gặp đối thủ thực lực trác tuyệt, thời điểm đối đầu, hình thức Paladin không cường thế bằng hình thức Barbarian, huống chi, trong hơn một năm qua, chính mình đã hình thành thói quen chiến đấu bằng hình thức Barbarian.
- Vì sao một màn trước mắt này cho ta một loại ảo giác, giống như ta ở trong thế giới Diablo giết quái thăng cấp vậy? Thế giới hiện thực và thế giới hắc ám, rốt cuộc có liên hệ gì với nhau hay không? Nếu có, rốt cuộc là quan hệ thế nào?
Chỉnh lý rõ ràng thu hoạch sau khi chiến đấu, suy nghĩ của Tôn Phi bắt đầu đi xa.
Lửa trại hồng sắc hừng hực thiêu đốt trong bóng đêm, không ngừng phát sinh ra tiếng bạo hưởng.
Hỏa quang hừng hực mang đến một tia quang minh và sức sống cho đại địa bị bao phủ trong vô tận hắc ám.
Tôn Phi bố trí một trận pháp phòng ngự xung quanh lửa trại, sau đó tiến vào thế giới Diablo, bắt đầu giết quái thăng cấp hình thức Vong Linh Ma Pháp Sư.
Cùng lúc đó, trên bầu trời cao vạn thước.
Hai chiếc Huyền Khả thật lớn lặng yên không một tiếng động trôi, như là hai con mắt Thần Linh giám thị đại địa bị hắc ám bao phủ.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Buổi tối qua rất nhanh, ánh mắt thê lương cực kỳ không tình nguyện một lần nữa soi sáng phiến đại địa bị lực lượng hắc ám thôn phệ.
Tu luyện xong tinh thần lực, Tôn Phi theo thói quen điều khiển nguyên tố thủy hệ ngưng kết thành mưa, cho mình tắm sạch sẽ, sau đó chậm rãi ăn sáng, lúc này mới đưa tay duỗi thắt lưng, bắt đầu thực hiện “Giết quái thăng cấp” trong thế giới hiện thực.
Bốn phía truyền đến âm thanh ầm ĩ chói tai.
Xung quanh núi đã đông nghịt cương thi và ma thú biến dị vây quanh như thủy triều, bọn chúng trí tuệ thấp, không nhận biết được uy hiếp, chỉ còn lại là bản năng, từ bắt đầu nửa đêm hôm qua, từ rất xa bọn chúng đã ngửi được vị đạo người sống, tụ hợp về đây chật như nêm cối, nếu như không phải là bốn phía có trận pháp phòng ngự cản lại, bọn chúng sớm đã xông lên cắn xé Tôn Phi.
- Ha ha, vận khí không tệ, sáng sớm đã có nhiều “giá trị kinh nghiệm” như vậy đưa tới cửa!
Tôn Phi ha ha cười, vỗ tay một cái, trận pháp phòng ngự xung quanh nhất thời mất đi hiệu lực.
- Rống rống!
- Vù vù! Rống!
Mất đi trở ngại, cương thi và ma thú biến dị nhất thời như hồng thủy vỡ đê, chạy chồm về phía Tôn Phi, móng tay sắc bén và hàm răng sắc nhọn, dưới chiếu xạ của ánh nắng sớm, lóe ra quang mang làm người ta kinh sợ, ngay cả đại địa đều run rẩy trước cước bộ của đám quái vật này.
- Ân, buổi sáng mỹ lệ, điểm tâm đến rồi, cảm tạ các ngươi khẩn cấp đưa tới giá trị kinh nghiệm như vậy cho ta!
Tôn Phi nói xong, hai tay tạo thành chữ thập trước ngực, dường như thánh nhân, quang diễm yếu ớt từ trên người hắn mơ hồ lưu chuyển lên, tiếp theo quang diễm càng ngày càng thần thánh bàng bạc, thời điểm lợi trảo bọn quái vật sắp bắt được thân thể hắn, oanh địa một tiếng, thánh quang kim sắc che mất tất cả.
Trong nháy mắt tiếp theo, bọn quái vật khiến người ta sợ hãi gào thét hóa thành từng sợi khói xanh, giống như là bị lửa cháy thôn phệ, từng sợi năng lượng tự do không ngừng xuất hiện, nhét đầy không khí quanh thân.
Tôn Phi thở ra một ngụm trọc khí, sau đó hấp thu.
Tất cả năng lượng thần bí tự do như nhũ yến hướng vào trong thân thể hắn.
Không quá ba phút, lực lượng hắc ám trong vòng mười dặm quanh thân đã bị tinh lọc triệt để không còn, mặt đất rốt cuộc khôi phục nhan sắc vốn có, cỏ úa cũng hơi chuyển xanh, gió thanh thổi tới, không còn loại không khí trầm lặng nặng nề, có một tia khoan khoái hơi nhẹ.
Tôn Phi hấp thu triệt để năng lượng tự do thần bí, cảm thụ được lực lượng của chính mình tăng trưởng nhẹ, nhẹ nhàng mà thở phào một hơi.
- Ân? Người nào? Đi ra!
Tôn Phi giơ tay lên, một luồng kình khí sắc bén hướng về phía sau hắn bắn nhanh đi.
Vừa rồi Quốc Vương Bệ Hạ chợt nhận thấy có thứ gì đó, từ một nơi bí mật gần đó quan sát mình.
Oanh!
Mặt đất vỡ vụn, bụi bặm đầy trời, nham thạch sụp đổ.
Nhưng lại không có bất cứ động tĩnh nào xuất hiện.
Tôn Phi nhăn mặt nhíu mày, như có điều suy nghĩ.
Hắn dừng một chút, sải bước hướng về phía đó đi đến, hào quang kim sắc trên thân lóe ra, một bước bước ra đã đi đến ngoài một dặm.
Hấp thu lượng lớn năng lượng thần bí tự do, thực lực hình thức Paladin có tăng trưởng, rốt cuộc Tôn Phi có thể loáng thoáng cảm thụ được cảm giác thư thích muốn phi thăng, pháp tắc thiên địa bắt đầu mơ hồ không rõ, như một bức tranh trừu tượng, ở sâu trong nội tâm đã vẽ ra một con đường thông lên cảnh giới Bán Thần!
Đây là dấu hiệu gần tấn chức Bán Thần.
- Suy đoán của ta đúng thật là không sai, tuy rằng mới đến bây giờ còn không rõ cỗ năng lượng thần bí kia sinh ra thế nào, hơn nữa trừ mình ra, cũng không có người nào khác có thể cảm thụ đồng thời hấp thu được những năng lượng tự do này, thế nhưng không hề nghi ngờ, cứ tiếp tục như vậy nhất định có thể đề thăng thực lực…Đã như vậy, vậy cứ tiếp tục đi!
Tôn Phi tiếp tục hóa thân thành một tôn Thần Linh trừ ác, hành tẩu ở nơi hắc ám bao phủ, bị bọn quái vật chiếm cứ, nơi đi qua, trừ khử huyết tội, quang minh bao phủ xuống.
Sinh mệnh lực của con người, đích thực là ngoan cường tới cực điểm.
Tuy rằng nam cảnh Alagna đã triệt để bị cương thi và ma thú biến dị khống chế luân hãm, thế nhưng trên phiến đất này vẫn còn một ít nhân loại ngoan cường sinh tồn, đau khổ chờ quang minh, những người sống sót như những con gián ngoan cường bảo vệ sinh mệnh nhân loại.
Đương nhiên sau khi Tôn Phi tinh lọc tà ác, bọn họ có thể được cứu vớt.
Cũng chính là những người này đem Tôn Phi cho là thần minh mà sùng bái, đem sự tích về Tôn Phi truyền bá ra.
Không bao lâu sau, hầu như toàn bộ bắc vực đều gọi Hương Ba Vương Alexander là “Nhân Hoàng Bắc Vực”, giống như khổ hạnh tăng, một mình, lấy thực lực không gì sánh kịp, hành tẩu ở trên phiến thổ địa bị tà ác ô nhiễm, dường như Thần Linh, trừ khử tất cả tà ác, an ủi linh hồn những người không may mắn bị hắc ám khống chế, trợ giúp bọn họ được giải thoát, khiến quang minh trở lại đại địa.
Danh vọng Tôn Phi từng chút từng chút tăng lên.