Tôn Phi đem cự chuy chiến tranh “Immortal King’s Stone Crusher” kéo trên mặt đất, từng bước từng bước đi về phía Ma Khải Hắc Ám.
Chí ít ở trên khí thế, Tôn Phi đã triệt để đè nát quái vật này.
Khôi giáp ma khải điên cuồng lóe ra quang diễm huyết sắc, trong nháy mắt tiếp theo, trên thân nó lượn lờ vụ khí đen như mực, đột nhiên điên cuồng rống lên thê thảm, huyễn hóa ra từng mặt người lớn nhỏ, dường như U Linh, hướng về phía Tôn Phi mà thôn phệ.
Tôn Phi hừ lạnh một tiếng.
Quốc Vương Bệ Hạ mở ra kỹ năng “Cuồng hào” làm sợ hãi linh hồn.
U Linh hắc sắc trước mắt nhất thời phát ra tiếng hò hét thảm thiết, chạy trốn tứ tán.
Cùng lúc đó, Ma Khải Hắc Ám cấp tốc xông tới, lấy tốc độ mắt khó mà bắt được phi nhanh.
Tôn Phi dừng một chút, hơi híp mắt, tiếp theo đột nhiên khoát tay vung mạnh cự chuy chiến tranh.
Thương!
Hỏa tinh bắn ra bốn phía.
Lưỡi hái tử thần ở cách cổ Tôn Phi không đến mười phân, bị “Immortal King’s Stone Crusher” bắt được dấu vết, chuẩn xác đỡ được lưỡi đao sắc bén khát máu.
- Ân? Lực lượng của quái vật này gia tăng rồi?
Trong nháy mắt Tôn Phi nhận ra, lực lượng của Ma Khải Hắc Ám này hẳn là tăng lên gấp hai lần, so với trước đó như là một người khác, nhất là liêm đao tử vong thật lớn này ẩn chứa cỗ lực lượng có tính ăn mòn vô cùng âm lãnh đáng sợ, như là suối phun không ngừng tuôn ra, muốn xuyên thấu qua cự chuy chiến tranh để xâm nhập vào trong cơ thể mình.
Bất quá, “Immortal King’s Stone Crusher” là thần vật mà Immortal King Bul’Kathos từng sử dụng, phẩm chất còn trên lưỡi hái tử thần, như thế nào có thể bị lực lượng ma quái này tập kích được?
Oanh!
Song phương không hẹn mà cùng chợt phát lực.
Sau khi va chạm với lực lượng đáng sợ, hai bên đều bay ngược ra sau.
- Thoạt nhìn, cái liêm đao này đúng thật là một kiện bảo vật, hắc hắc, có lẽ Vong Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink có thể dùng được, lão tiểu tử đó không phải là luôn thiếu một kiện binh khí trong tay sao?
Tâm niệm Tôn Phi thay đổi thật nhanh, thân thể trong thả bay ngược trong không trung, sau đó hóa thành một luồng lưu quang hướng về phía trước.
Còn đối diện, Ma Khải Hắc Ám cũng làm ra động tác tương tự.
Rầm rầm rầm rầm! !! !! !
Leng keng leng keng đinh! !! !! !
Kình khí kim sắc và hắc sắc dây dưa không ngớt như đôi tình lữ oán si, trên không trung không ngừng bạo liệt nở rộ rồi lại biến mất, âm thanh giao kích của kim loại dày đặc như bạo vũ, ngay từ đầu còn có thể bắt được tiết tấu vận luật, đến cuối cùng căn bản là hình ảnh không đi kèm theo âm thanh.
Tốc độ song phương xuất thủ và tốc độ chạy nhanh đến cực hạn.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong không gian căn bản là không nhìn thấy bóng người, chỉ thấy điện quang lóe ra, bạo hưởng liên tục.
ầm ầm!
chính điện hoàng cung Android thật rộng lớn, rốt cuộc khó có thể thừa nhận lực lượng trùng kích của đông đảo các cường giả như vậy, mặc dù có lực lượng hắc ám gia trì vẫn không thể chịu được, trong tiếng gào thét liên tiếp bắt đầu sụp xuống, thạch trụ mấy trăm cân mười người ôm không hết đều bị gẫy sập, khung trần cũng vỡ tan, từng khối cự thạch rụng xuống như bạo vũ!
Rầm rầm!
Hai đạo quang trụ một vàng một đen từ trong cự thạch đổ nát bay lên.
Chiến đấu giữa Tôn Phi và Ma Khải Hắc Ám tiến hành trên bầu trời, hỏa tinh vẫn bắn ra bốn phía như cũ, thỉnh thoảng có hồ quang binh khí lóe ra, căn bản không nhìn thấy bóng người.
Trên mặt đất.
Chiến đấu giữa nữ cường giả hồng y Susan và Thần Sư tóc vàng vẫn đang tiếp diễn.
Bất quá, so với chiến đấu sáng lạn trên bầu trời, chiến đấu giữa hai người dưới đất thảm liệt máu tanh hơn rất nhiều, lúc này hai người đã nhuộm đầy máu, tốc độ của Susan nhanh đến bất khả tư nghị, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, mà Thần Sư tóc vàng lực dài, năng lực tự lành cực kỳ kinh khủng, hai người đều đánh ra chân hỏa, tiêu hao thật lớn, không tiếc lấy thương hoán thương, hận không thể một chiêu lấy mạng đối thủ.
Cùng lúc đó, chiến đấu giữa mười lăm vị Barbarian và Chiến sĩ bất tử lại sắp phân ra thắng bại.
Chiến sĩ bất tử không có trí tuệ con người, chỉ có bản năng chiến đấu lúc sinh tiền, vì vậy đại điện vừa sập, bọn họ đã bị ảnh hưởng lớn nhất, có người bị chôn dưới cự thạch, cũng có kẻ bị đập gãy tứ chi, tuy rằng thương thế như vậy đối với cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp bọn họ không đáng suy nghĩ, cũng có tử khí chống đỡ khôi phục, thế nhưng các Barbarian lại bắt được thời cơ chiến đấu, chiến phủ ám kim dường như phong bạo, trong nháy mắt đập nát bảy Chiến sĩ bất tử.
Cứ như vậy, Chiến Sĩ bất tử chiếm ưu thế ở số lượng, lúc này triệt để ở vào hoàn cảnh xấu.
…
…
- Ân, cơ bản đã thăm dò được phương thức chiến đấu và lực lượng của quái vật này, kế tiếp…Phải nhanh giải quyết quái vật này một chút, nếu không, đợi sau mười lăm phút triệu hoán kết thúc, cô nàng vóc người ma quỷ kia sẽ phiền toái a!
Tôn Phi ở trong vòng chiến, quyết định không dây dưa nhiều nữa.
Quốc Vương Bệ Hạ mở ra kỹ năng “Gia tốc” và kỹ năng “Cuồng Chiến Sĩ”.
Trong nháy mắt tiếp theo, cả người Tôn Phi nhất thời tiến vào trạng thái cuồng bạo, thân thể bành trướng một vòng, khuếch trương lên đến cao hơn hai thước, giống như cự nhân, tốc độ bạo tăng hai lần có thừa, lực lượng và công kích cũng trong nháy mắt kéo lên như hỏa tiễn, xa xa vượt qua Ma Khải Hắc Ám.
Đinh!
Một kích “Immortal King’s Stone Crusher”, lần đầu tiên đánh văng phòng ngự của liêm đao tử thần.
Tôn Phi lấn tiến, đem đặc điểm chiến đấu cận thân của Barbarian phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, không chỉ là chiến chuy trong tay, ngay cả mỗi bộ vị thân thể đều biến thành một vũ khí có tính công kích đáng sợ, công kích liên miên giống như bạo vũ cuồng phong rơi vào trên thân Ma Khải Hắc Ám.
Phanh!
Bang bang! !
Bang bang phanh! !!
Vụ khí hắc sắc trên thân Ma Khải Hắc Ám Basturk bị dật tán đi, lộ ra áo giáp hắc sắc đầy ký hiệu kỳ dị, thực lực theo từng công kích của Tôn Phi mà bị giảm xuống, mắt thường có thể thấy được, từng dấu vết nhìn thấy mà giật mình xuất hiện trên mặt ngoài áo giáp, đến cuối cùng lần thứ hai biến hình.
Một đoàn lưu quang hắc sắc lưu chuyển, Ma Khải Hắc Ám có công năng tự động khôi phục thần kỳ, không ngừng mà chữa trị mặt ngoài.
Thế nhưng tốc độ công kích của Tôn Phi vượt xa tốc độ chữa trị của áo giáp.
Trong nháy mắt, Ma Khải Hắc Ám bị Tôn Phi xem là bao cát mà đánh, triệt để không còn sức hoàn thủ, như là một con rối, vô lực ngã xuống đất.