Sưu!
Rốt cuộc, lưỡi hái tử thần trong tay Ma Khải Hắc Ám cũng bị đánh bay.
Tôn Phi cười ha ha, hắn chờ đợi chính là thời khắc này, Quốc Vương Bệ Hạ không chút do dự ngoắc tay, đem chuôi liêm đao kỳ dị phong ấn, thu nhập vào trong giới chỉ trữ vật của mình.
Ma Khải Hắc Ám mất đi liêm đao, lực lượng trong nháy mắt giảm xuống một bậc, cũng khó có thể đối công với Tôn Phi nữa.
- Lúc này nhìn xem ngươi còn có thể khôi phục thế nào! ?
Tôn Phi mở ra kỹ năng “Khiêu dược trảm”, giơ cao “Immortal King’s Stone Crusher” lên đỉnh đầu, một kích toàn lực, không biết cự lực tương đương bao nhiêu vạn cân hung hăng nện trên Ma Khải Hắc Ám, đem quái vật đè nặng, sau đó nặng nề mà đụng vào mặt đất!
Oanh!
Trên mặt đất xuất hiện hố đen đường kính trăm thước.
Quả thực dường như vẫn thạch rơi diệt thế!
Sóng xung kích kinh khủng bắn ra bốn phương tám hướng, đem nữ cường giả Susan và Thần Sư tóc vàng đang chiến đấu thổi cuốn lên, mà vài Chiến Sĩ tử vong còn may mắn sống sót, lúc này trực tiếp bị sóng xung kích xé nát, hóa thành một đoàn năng lượng tự do, thời gian triệu hoán của các Barbarian cũng hết đúng lúc một cách thần kỳ, hóa thành quang diễm tiêu thất ngay tại chỗ.
- Phi! Nhìn ngươi còn không chết!
Dưới đáy hố đen, Tôn Phi chống cự chuy chiến tranh thở dốc từng ngụm, những năng lượng tự do thần bí trên không trung đang dũng mãnh tiến vào trong thân thể hắn.
Vừa đánh một trận cũng tiêu hao không ít lực lượng của Tôn Phi, còn có di chứng do sử dụng kỹ năng “Cuồng Chiến Sĩ”, rốt cuộc Quốc Vương Bệ Hạ cảm nhận cảm giác mệt mỏi.
Bên cạnh, Ma Khải Hắc Ám đã bị đập thành một khối hắc sắc.
Ngoài dự liệu của Tôn Phi chính là, sau khi bị đập thành như vậy, trong khe áo giáp thế nhưng không có một chút huyết tương hay cốt nhục bị đè ép ra ngoài, ngoại trừ từng đạo chất lỏng giống như là vụ khí hắc sắc, không có một chút gì khác tràn ra, phảng phất như căn bản là không tồn tại sinh vật nào.
- Lẽ nào ta vẫn đang chiến đấu với một bộ áo giáp?
Tôn Phi cảm thấy có chút bất khả tư nghị.
Hắn thu hồi cự chuy chiến tranh, đi tới trước mặt khối hắc sắc bị đè bẹp, từ trên áo giáp đẩy ra cái khe vừa nhìn, bên trong đúng thật là không có một chút cốt nhục nào tồn tại, phát hiện mặt trong khôi giáp khắc từng đạo ký hiệu, bày biện ra hắc hồng sắc, giao thoa rậm rạp trên vách áo giáp, giống như là dây huyết quản nhúc nhích khiến người ta có cảm giác quái dị đến cực điểm.
Hơn nữa, Tôn Phi còn phát hiện, theo vết ký hiệu rậm rạp, Ma Khải Hắc Ám thế nhưng như con gián đánh không chết, thế nhưng chậm rãi bắt đầu khôi phục, quá trình này giống như người máy làm bằng dịch thể kim loại trong phim khoa học viễn tưởng kiếp trước, đương nhiên, Ma Khải Hắc Ám không có tốc độ khôi phục biến thái nhanh như người máy kim loại, thế nhưng cũng không xê xích gì nhiều.
Tôn Phi ngẩn người, nhất thời hưng phấn lên.
Hắn mang vẻ mặt cuồng nhiệt ngồi chồm hổm trên mặt đất, hai tay đẩy bộ áo giáp ra, giống như là muốn đào nội tạng của một người sống, vụ khí hắc hồng sắc sềnh sệch như máu, phun đến trên thân hắn, bị ánh sáng kim sắc nhạt thoáng cách ly ra, từ xa nhìn lại, quả thực giống như là nhuộm một thân vết máu hồng sắc.
Phía trên hố lớn, chiến đấu tạm thời dừng lại.
Thần Sư tóc vàng và Susan đều bị sóng xung kích lan đến, cũng bị thương không nhẹ, binh khí đều đánh rơi một bên, vừa vặn khi Thần Sư tóc vàng quay đầu nhìn lại, dưới tình huống không nhìn rõ do hắc vụ lượn lờ, thế nhưng hắn mơ hồ thấy được Tôn Phi bộ dạng máu tươi đầy người, moi bụng đối thủ, nhất thời bị dọa cho thiếu chút nữa tè ra quần, Hương Ba Vương thế nhưng ăn tươi Ma Khải Hắc Ám Basturk?
Người ăn thịt người?
Quá kinh khủng!
Thần Sư tóc vàng nhất thời mở to hai mắt nhìn, con ngươi co rút, đầy rẫy kinh hãi khó có thể hình dung, nữ cường giả hồng y Susan ở đối diện thấy biểu tình như gặp quỷ của hắn, còn chưa rõ nguyên nhân vì sao, chợt nghe Thần Sư tóc vàng hét lên một tiếng thê thảm tuyệt luân, cuồn cuộn chạy trốn…
Susan không để ý thương thế trên người, thân hình như thiểm điện, ngăn cản lối đi của Thần Sư tóc vàng, hai người kích đấu một lần nữa.
Bất quá lúc này đây, Thần Sư tóc vàng tận mắt nhìn thấy Tôn Phi đánh bại Ma Khải Hắc Ám đồng thời đem nó “ăn sống”, đã bị hù dọa đến kinh hồn táng đảm, không hề có ý chí chiến đấu, trái lại bị sát ý quyết tuyệt của Susan chiếm thế thượng phong, giao thủ vài chiêu đã bị đánh trúng mấy quyền liên tiếp, lập tức sưng lên như quả hồng, đây xem ra đã chân chính biến thành đầu heo.
Hưu!
Một đạo kim quang lóe ra, Tôn Phi mang theo khôi giáp đã hồi phục khoảng chừng một phần mười nhiếp lên.
- Vẫn chưa xong?
Tôn Phi nhíu nhíu mày, giơ tay lên, một đạo quang diễm kim sắc phi bắn xuyên qua, Thần Sư tóc vàng đang chống đỡ thế tiến công của Susan kêu rên một tiếng, đã bị triệt để phong ấn lực lượng toàn thân.
- Chết đi!
Nữ nhân hồng y biểu hiện rất bạo lực, ngoắc tay, đem loan đoan nhiếp đến trong tay, một đạo ánh đao hình cung chém ra, không để lại sinh cơ.
- Ai, nữ nhân, trước tiên đừng giết, giữ lại còn có chỗ sử dụng!
Tôn Phi vội vàng ngăn cơn giận nữ sư tử cái Susan lại, trong nháy mắt giữ lại một mạng cho Thần Sư tóc vàng, bất quá lúc này tên gia hỏa nhát như chuột này đã bị hù dọa triệt để, ngất đi rồi.
- Tiếp theo làm sao bây giờ?
Susan đối với cách xử trí của Tôn Phi hoàn toàn phục tùng, ngày hôm nay nếu không có Tôn Phi, nàng đã không còn mạng rồi.
- Tự nhiên là ta làm.
Tôn Phi nhìn vưu vật quyến rũ này một chút, không hiểu phong tình nói:
- Nếu như ngươi còn có thể chạy trốn, vậy thì nhanh rời khỏi nơi này đi, ta còn có chuyện phải làm.
- A?
Susan hoàn toàn thật không ngờ lại nhận được đáp án này, ngẩn người:
- Đi? Vậy còn ngươi?
Bất quá sau một giây, nàng lập tức biết, những lời của chính mình hỏi bằng không.
Susan không phải ngu ngốc, bởi vì “Nhân Hoàng Bắc Vực” ngày hôm nay đột nhiên hiện thân, tuyệt đối không phải là không có chuyện gì làm rảnh rỗi đi đường vòng, hiển nhiên cũng là có ý đồ, hơn nữa là chuyện cực kỳ bí mật, không thể để mình biết, cứu mình cũng chẳng qua là tiện tay mà thôi, mình đã giữ được mạng sống, lưu lại nữa sẽ xảy ra chuyện xấu.
- Vậy tự ngươi cẩn thận!
Trong lòng Susan có chút thất lạc.
Tôn Phi cười cười.
- Chúng ta…còn có thể gặp lại không?
Nữ nhân cảm thấy người trước mặt này thật sự quá khốn kiếp, đối mặt với một đại mỹ nhân như nàng, thế nhưng…chỉ cần lúc này Tôn Phi có một ít ám chỉ gì, Susan tuyệt đối sẽ không do dự mà cởi áo nới dây lưng, lấy tấm thân xử nữ của chính mình hồi báo ân cứu mạng, từ nay về sau làm tình nhân của hắn cũng được, thế nhưng Tôn Phi hết lần này tới lần khác lại không có bất kỳ biểu thị gì.
- Ta sẽ trở lại tìm ngươi…
Thân hình Susan hóa thành một đạo lưu quang, biến mất trong bầu trời, tiếng nói cười duyên dáng vẫn còn không dứt trong không gian.
Lúc này, Ma Khải Hắc Ám đã bị phong ấn, Chiến Sĩ tử vong đều bị diệt trừ, lĩnh vực bầu trời tương đối an toàn, cũng không cần lo lắng cái gì, có thể trực tiếp phi hành ly khai.
Tôn Phi nhìn thân hình nữ nhân tiêu thất ở xa xa, lúc này mới quay đầu, bắt đầu kế hoạch kế tiếp của chính mình.