Ma Khải Hắc Ám vẫn đang thong thả khôi phục.
Một búa kinh thiên động địa của Tôn Phi hầu như đem nó đập thành sắt vụn, mặc dù là bên trong áo giáp có ký hiệu thần diệu cũng khó có thể trong nháy mắt hoàn nguyên, Tôn Phi quan sát một trận, trong lòng tính toán, cái Ma Khải Hắc Ám này muốn khôi phục lại trạng thái khi trước, phỏng chừng cũng cần ít nhất thời gian là một ngày.
Tôn Phi quan sát những ký hiệu trong nội bích áo giáp một trận, chỉ cảm thấy những ký hiệu này huyền ảo dị thường, tối nghĩa khó hiểu, lấy những kiến thức gà mờ về ký hiệu của hắn chỉ có thể mơ hồ đoán được, đây là những ký hiệu cực kỳ cổ xưa, khó mà biết được nguyên lý ma pháp của nó…Ân, xem ra kế tiếp lại có việc cho đại gia Kane và bác gái nữ tu sĩ làm rồi!
Tạm thời đem ma khải vứt qua một bên, từ trong giới chỉ trữ vật Tôn Phi lấy ra chuôi lưỡi hái tử thần đã bị chính mình phong ấn.
Liêm đao này có chiều dài chừng sáu thước, lưỡi đao dài ba thước, độ cong uốn lượn, không biết là chế tạo từ vật liệu gì mà thành, cả vật thể bày biện ra hắc sắc như mực ngọc, trên tay cầm và sống đao đều hiện đầy ký hiệu tinh tế, nhìn như là trang trí vô dụng, kỳ thực trong mỗi một đạo ký hiệu đều lưu chuyển từng đạo ánh sáng nhạt, lưỡi dao hồng sắc, vẫn còn có từng giọt dịch thể rơi xuống, phảng phất như là tiên huyết.
Lực lượng trong lưỡi hái tử thần đã bị Tôn Phi phong ấn, lúc này đang lặng yên không một tiếng động ẩn núp lên.
Tôn Phi đem lưỡi hái tử thần nắm trong tay, vung lên theo thạch trụ trước mắt, không có một chút cảm giác trì trệ.
Bang bang!
Mấy cây thạch trụ đường kính ba, bốn thước đột nhiên gãy ngang, vết cắt trơn nhẫn, dường như được mài tỉ mỉ.
- Thật là sắc bén, không thua gì đấu binh đã ngoài bát giai, chém thạch trụ dường như đậu hũ, thông thuận vô cùng, căn bản không cảm thấy chút trì trệ nào, ha ha, cũng không biết là chế tạo từ vật liệu gì mà thành, lấy kinh nghiệm của ta, thế nhưng vô pháp nhìn ra!
Tôn Phi liên tục cảm thán.
Hắn thử đem cỗ phong ấn của chính mình hạ xuống.
Trong nháy mắt tiếp theo, chỉ cảm thấy một cỗ khí tức âm lãnh như hàn băng vạn năm nhất thời từ tay xâm nhập đến, lưỡi hái tử thần này như ma cà rồng tham lam hút máu, điên cuồng mà ngầm chiếm lấy lực lượng của chính mình, lấy lực lượng hình thức Barbarian hiện nay của Tôn Phi, thế nhưng chỉ có thể miễn cưỡng ngang hàng, không cách nào triệt để áp chế nó.
- Thật kinh ngạc!
Tôn Phi cũng lấy làm kinh hãi.
Trong nháy mắt Quốc Vương Bệ Hạ chuyển tới hình thức Paladin, thánh lực cấp bậc Bán Thần tuôn ra, quả nhiên lập tức khắc chế cỗ hàn khí này, Tôn Phi bắt đầu phát lực, từng đạo thánh lực kim sắc quang minh theo bàn tay xâm lấn vào trong lưỡi hái tử thần, nhất thời liêm đao chấn động kịch liệt, như là gặp chuyện gì cực kỳ kinh khủng, muốn tránh thoát khỏi tay Tôn Phi.
Bất quá, lấy lực lượng cấp bậc Bán Thần của Tôn Phi, thánh lực Paladin lại là khắc tinh của tất cả vong linh tử khí, lưỡi hái tử thần chỉ giãy dụa chốc lát liền yên tĩnh lại.
Thánh lực kim sặc chậm rãi chảy ồ ò qua thân đao, tài liệu hắc sắc này có tính truyền lực lượng vô cùng tốt, mắt thường có thể thấy được, theo thánh lực kim sắc tẩy rửa, liêm đao hắc sắc thế nhưng dần dần biến sắc, từ sắc đen như mực ngọc biến thành màu bạch ngân.
Mặc dù cỗ lực lượng băng lãnh trong đó vẫn liều mạng chống lại, thế nhưng cũng không đưa đến tác dụng gì, dường như mặt trời chói chang soi sáng tuyết mỏng, biến mất thật nhanh.
- A, không…Nhân loại, ta nhớ kỹ lực lượng của ngươi!
Trong lưỡi hái tử thần đột nhiên truyền đến một tiếng rít gào cực kỳ thê lương.
Thanh âm này thê thảm như linh hồn vỡ vụn, rồi lại ẩn chứa uy áp kinh khủng, chấn đắc trong lòng Tôn Phi, tiếp theo một đạo hắc khí mỏng như tơ nhện từ trên liêm đao tử thần bắn ra, phát sinh tiếng kêu thảm thiết, thừa dịp Tôn Phi không kịp phản ứng, như là một con cá đâm đầu vào nước, đâm vào trong không gian, trong nháy mắt đã biến mất.
Lúc Tôn Phi muốn ngăn cản cũng đã không kịp.
- Trong liêm đao này thế nhưng cất giấu một tia thần lực hắc ám, đây lại là thần lực chân chính, còn trên cảnh giới Bán Thần, tựa hồ là ý niệm phân thân của một tồn tại cực kỳ kinh khủng, sở dĩ lúc trước thực lực của Ma Khải Hắc Ám Basturk bạo tăng, hẳn là mượn lực lượng của phân thân thần bí này đi…Đáng tiếc, để hắn chạy được!
Trong nháy mắt, toàn bộ lưỡi hái tử thần đã triệt để biến thành màu bạch ngân chói mắt, bởi vì vị thánh lực của Tôn Phi gột rửa, vì vậy mơ hồ lưu chuyển từng đạo khí tức thánh khiết.
Trong lúc Tôn Phi rót thánh lực vào, nhất thời một đạo đao mang kim sắc dài trăm thước bắn ra như bão tố, để lại một vết rách thật sâu không thấy đáy trên mặt đất.
- Lợi hại a, lực lượng tăng phúc ít nhất bốn mươi lần, phẩm chất như vậy, có thể so với Á Thần Đấu Binh!
Tôn Phi ngẩn ngơ, nhịn không được sợ hãi than, tựa hồ là chính mình chiếm được một kiện bảo vật khó lường a!
- Mẹ nó, quái thúc thúc Hasselbaink này lúc này có thể đạt được một kiện đồ tốt rồi, cái cây liêm đao này phối hợp với hắn, ha ha, nếu như lấy phương pháp phóng thích ôn nhuận, nói không chừng có thể đột phá một giai vị, đạt được cấp bậc Thần Đấu Binh a!
…
…
Sau bốn giờ.
- Nhất định có tài bảo, nhất định có tài bảo, ơ nơi nào, mau ra đây, mau ra đây!
Xuyên qua mật đạo trong hoàng cung đế quốc Android, hai mắt Tôn Phi phát sáng quang mang.
Tinh thần lực của hắn dường như thủy triều bắn ra, xuyên thấu qua tầng nham thạch, tìm bảo khố hoàng thất Android.
Những vong linh đối với mấy thứ này không có hứng thú, thế nhưng Tôn Phi thì khác.
Nếu như đạt được bảo tàng trong truyền thuyết, đối với Hương Ba thành mà nói chính là một khoản tài nguyên, nhất là khối lượng ma pháp thạch to lớn, tuyệt đối có thể trang bị cho những binh lính Hương Ba thành một phen.
Lúc này đã là nửa đêm.
Xung quanh đế cung truyền đến tiếng vong linh nộ bạo, cùng với tiếng gió thổi gào thét khiến đế đô Android này kinh khủng tới cực điểm như quốc gia của người chết.
Sau khi tinh lọc lưỡi hái tử thần, Tôn Phi đem Ma Khải Hắc Ám Basturk nhốt ở trong trận pháp quang minh, sau đó bắt đầu đi tìm bảo khố. Tuy nói lần này cũng không phải vì chuyện tìm bảo tàng hoàng thất Android mà đến, thế nhưng có cơ hội tiện tay dắt dê, nếu như bỏ qua, đây quả thực chính là phạm tội a!
Từ khi mặt trời xuống núi đến bây giờ, Tôn Phi đã lục soát ba cái tàng bảo khố của hoàng thất Android, bên trong cất giữ lượng lớn kim tệ, binh khí áo giáp, điển tịch đấu khí, thế nhưng bằng vào trực giác, Tôn Phi có thể xác định, đây tuyệt đối không phải là toàn bộ bảo tàng hoàng thất Android, một đế quốc cường đạo quanh năm lấn chiếm các nước láng giềng, tự nhiên nội tinh sẽ không có khả năng có một chút như vậy.
- Di? Đây là…ha ha, tìm được rồi!
Tinh thần lực hắn bắn ra dội về hình ảnh khiến Tôn Phi đại hỉ.