- Bảy mươi hai khối đá to lớn này chính là phong ấn bảy mươi hai tôn Ác Ma Địa Ngục sao?
Hai người Tôn Phi và Vong Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink đến trước mặt “Khối đá”, cảm giác mình quả thực dường như con kiến, ngẩng đầu nhìn lại, trong lòng tràn đầy chấn động, chỉ cảm thấy cổ họng một trận khô khốc, ngôn ngữ đã vô pháp biểu đạt được ý nghĩ nội tâm.
Thật lâu sau, hai người mới phục hồi tinh thần.
- Nhìn xem có phát hiện gì không, không được vọng động, trước tiên xem xét đã!
Hai người thương nghị một phen, quyết định chia nhau ra hành động.
Thể xác và tinh thần Tôn Phi chợt lóe, chậm rãi tới gần trong không gian.
Khoảng cách càng gần lại càng cảm giác được sự đáng sợ của “Khối đá” to lớn.
Những khối đá này tuyệt đối không phải là thiên nhiên sinh ra, Tôn Phi có thể cảm giác được, ở mặt ngoài của chúng nó có khí tức thần thánh và tà ác, dây dưa tương hỗ tranh đoạt, kịch liệt vô cùng, hai loại khí tức đều tràn đầy pháp tắc thầnt ính, chỉ cần một tia thoáng lộ ra ngoài, có thể miểu sát một vị cường giả thực lực Tôn giả Đại Nhật cấp.
- Địa phương đáng sợ!
Lướt qua từng khối đá to lớn, bên người quanh quẩn khí tức đáng sợ, lấy Tôn Phi thân kinh bách chiến, trong thế giới hắc ám đã luyện thành ý chí cương thiết, trong nháy mắt cũng không nhịn được mà sinh ra tâm tình sợ hãi, giống như là Ác Ma bị nhốt trong khối đá một giây sau sẽ nhảy ra thôn phệ chính mình.
Tôn Phi vẫn duy trì cảnh giác cao độ, cẩn thận từng li từng tí xuyên qua trong đó.
Đột nhiên…
- Trời ạ, đó là…
Nơi trung tâm, có một “khối đá” hình trứng khổng lồ vượt qua tất cả những khối đá còn lại, chậm rãi chuyển động trôi, lúc trước bởi vì tầm nhìn ngăn cản, Tôn Phi thế nhưng chưa từng nhìn thấy nó.
Nếu đem diện tích của “khối đá trứng khổng lồ” này so với những khối đá xung quanh thì nó chính là quân vương cao cao tại thượng không được ngưỡng mộ, những khối đá khác đều thong thả tự quay và quay quanh nó, giống như là thị vệ trung thành, sao vây quanh trăng, chặt chẽ bảo vệ quân vương của chính mình.
Hơn nữa, nó lại khác với những “khối đá” còn lại.
Bề ngoài của nó cũng không thô ráp, bị bụi bặm phủ lên mà là trơn nhẫn cực điểm, hai loại quang diễm trắng đen thay nhau lóe ra, có khí tức sinh mệnh cực kỳ rõ ràng, đợi khi Tôn Phi nghẹn họng trân trối tới gần, nhưng lại chấn động phát hiện, thì ra những quang noãn biểu hiển ra còn đan xen với những xiềng xích hồng sắc như vằn nước, chỉ là bởi vì thể tích quang noãn thật sự quá lớn, so sánh ra, những xiềng xích hồng sắc quả thực giống như những sợi tóc tinh tế, vì vậy lúc trước mới không có phát hiện ra.
- Đây là…Thần Phù văn, chính là Thần Phù văn viễn cổ!
Tôn Phi cẩn thận từng li từng tí tới gần quan sát, lại phát hiện trên những xiềng xích hồng sắc lóe ra từng đồ án kim sắc lớn nhỏ khác nhau, rậm rạp khắc trên đó, chính là từng cái Thần Phù văn, ẩn chứa lực lượng của Thần, vô cùng vô tận xiềng xích hồng sắc cứ như vậy lóe ra Thần quang, đem từng tầng quang noãn thật lớn vây trói lại, còn đang không ngừng di động, dường như có sinh mệnh.
- Xiềng xích kỳ dị, hồng sắc…Là từ tài liệu gì chế thành? Có thể trói quang noãn lại, hẳn không phải là phàm vật.
Tôn Phi nhịn không được đưa tay muốn chạm vào xiềng xích hồng sắc kỳ dị này.
Hắn muốn từ chất liệu trên xiềng xích phát hiện một ít đầu mối…Theo bên người bác gái nữ tu sĩ và đại gia Kane học tập không ít tri thức về phương diện luyện kim thuật và tài liệu, Tôn Phi coi như là bán chuyên gia, xem như là chất liệu từ thời thượng cổ thần ma, trên cơ bản hắn cũng có thể đoán ra được, sau đó căn cứ từ chất liệu, có lẽ có thể suy đoán ra rốt cuộc xiềng xích hồng sắc lóe ra vô số Thần Phù văn này là chủng loại nào, lực lượng thuộc tính của cao thủ chế tạo ra.
Nhưng mà, ngay trong nháy mắt sắp chạm vào xiềng xích hồng sắc, đột nhiên hắn phát hiện cái gì, nhất thời ngây dại.
- Đây…Thế nhưng không phải là chất liệu trạng thái cố định, mà là…dịch thể…Dịch thể hồng sắc…Chẳng lẽ là…Là máu? !
Tôn Phi bị sợ ngây người.
Hắn bất ngờ phát hiện, những xiềng xích hồng sắc lóe lên Thần Phù văn kim sắc này cũng không phải là khí cụ do người tay nghề giỏi mà tạo thành, mà thật sự là máu, là từng giọt máu liên hệ chặt chẽ với nhau, xâu lại tạo thành dịch lưu xiềng xích, trong mỗi giọt máu đều ẩn chứa mảnh vỡ pháp tắc thần tính và năng lượng khổng lồ khó có thể hình dung, có lực phong ấn không gì sánh kịp, đem toàn bộ quang noãn phong ấn lại.
- Máu này…Chẳng lẽ là máu Thần?
Trong lòng Tôn Phi đã bị chấn động đến chết lặng.
Trong truyền thuyết, máu Thần có uy năng khó lường, những xiềng xích hồng sắc này nếu là do máu huyễn hóa ra, có thể phong ấn Ác Ma tự nhiên là không kỳ quái, mà khiến Tôn Phi cảm thấy chấn động chân chính chính là, dựa theo lịch sử tồn tại của không gian phong ấn thần bí, chí ít đã có ngàn năm rồi, nói cách khác, những máu này cũng tồn tại hơn một ngàn năm, trải qua ngàn năm mà không mục nát, vẫn trong suốt mượt mà như trước, viên hạt rõ ràng, lóe ra tiên diễm sáng bóng.
Những máu này, rốt cuộc là từ trong thân thể tồn tại bất khả tư nghị nào chảy ra?
Tôn Phi vòng quanh quang noãn to lớn này một trận, từ thể tích quang noãn mà xem, máu phong ấn nó, chí ít cũng hơn trăm lít, trải qua ngàn năm mà không hỏng, thật sự là làm cho chúng ta khó có thể tin.
Nếu như không phải lo lắng sẽ phá hư phong ấn, phóng xuất ra Ác Ma kinh khủng, Tôn Phi thật muốn lấy ít máu về nghiên cứu!
Đây chính là máu Thần a a a a!
Một giọt máu Thần, tuyệt đối là còn trân quý hơn tất cả quốc bảo của đế quốc Android cộng lại, bởi vì bên trong nó ẩn chứa lực lượng và pháp tắc Thần tính, cất dấu huyền bí Thần Linh, cũng ẩn chứa huyền bí thành Thần, lấy lực nghiên cứu của hai cuồng nhân ma pháp, nói không chừng có thể qua nó phá giải con đường thành Thần, khiến Tôn Phi có thể nhảy lên trở thành Thần quan sát chúng sinh.
- Bảy mươi hai khối đá hẳn là phong ấn bảy mươi hai Ác Ma địa ngục, mà một khối lớn nhất ở giữa bất nhiễm khói trần này hẳn là vương giả trong bảy mươi hai tôn Ác Ma, tuyệt đối là một tồn tại vô thượng đáng sợ, một khi phá phong ấn ra, chắc chắn sẽ là ngày đại lục Azeroth diệt vong…Thực sự là không biết vị Thần Linh nào, ở mấy ngàn năm trước đã đem chúng phong ấn ở đây, năm đó nếu như truyền đi, chỉ sợ toàn bộ đại lục đều phải điên cuồng.
Nhắm mắt lại, Tôn Phi phảng phất có thể nghe được mơ hồ bên tai truyền đến tiếng đại chiến gào thét kinh thiên động địa, một trận chiến năm đó nhất định vô cùng kinh thiên động địa.
Đúng lúc này, bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng thét kinh hãi.
Trong lòng Tôn Phi căng thẳng.
Đây là tiếng kinh hô của Vong Linh Ma Pháp Sư Hasselbaink.
Lẽ nào hắn gặp nguy hiểm?