Mà ở tây vực, Tinh Linh tộc sau khi cho thấy lực lượng cường đại, cũng cùng hai đế quốc cửu cấp nhân loại là đế quốc Madrid cùng đế quốc Barcelona và những đế quốc nhân loại khác tạo thành hiệp nghị, chiếm được phiến rừng rậm nguyên thủy tây vực.
Nhân tộc cùng dị tộc ở đông vực và tây vực tạm thời hòa bình, tựa hồ để cho nhân loại ở nam vực có một ít gợi ỹ hữu dụng.
Rốt cuộc, sau khi chiến tranh đảo Sicilia phát sinh đến tháng thứ ba, liên minh đế quốc Bayern Munich và các đế quốc khác, liên hợp cùng bộ tộc Địa Tinh đạt thành hiệp nghị tạm thời, Địa Tinh tộc tàn bạo hiếu chiến rốt cuộc đã chiếm được lãnh thổ màu mỡ cho bọn chúng, cứ như vậy, phi thuyền ùng ùng và kỵ sĩ Địa tinh tọa lang xuất quỷ nhập thần cũng sẽ không còn xuất hiện ở vùng trời lãnh thổ quốc gia của các đế quốc nhân loại nữa.
Bởi vì dị tộc lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai nối gót phủ xuống đại lục, chiến tranh nhân loại giữa các đế quốc hầu như ngừng lại, sau khi đạt thành hiệp nghị tạm thời với các dị tộc, trong khoảng thời gian ngắn, địa phương duy nhất trên toàn bộ đ vẫn ngập tràn chiến hỏa, dĩ nhiên là Thánh địa mà vô số người cho rằng không có khả năng bị chiến hỏa lan tới nhất, đảo Sicilia Thánh Sơn Thần Thánh Giáo Đình.
Toàn bộ nhân loại đều chú ý tới trận chiến tranh có thể nói là thảm liệt này.
…
…
- Cái gì? Chiêu mộ “Hắc Y Thánh Điện” tham gia “Thánh Chiến” ?
Trong Thần Vương Điện “Thiên Không Chi Thành”, Tôn Phi nhìn sắc lệnh giáo hoàng bắc vực lóe ra ánh vàng rực rỡ trong tay, mở miệng cười, trong lòng thầm mắng:
- Con mẹ nó, chỗ tốt không có phần của chúng ta, luôn bị xa lánh và chèn ép, hiện tại gặp phiền toái lại muốn bọn lão tử đi làm pháo hôi, nào có chuyện tốt như vậy? !
Quốc Vương Bệ Hạ nhìn đám người Batistuta đang lẳng lặng chờ mình cho ra quyết định, thăm dò hỏi:
- Gabriel, mọi người đều là nhìn thấy rồi? Các ngươi cảm thấy, Thánh Điện chúng ta có cần phái cao thủ tiến về đảo Sicilia tham gia “Thánh Chiến” đối kháng với tộc Cự Long hay không?
Nếu như các tu sĩ “Hắc Y Thánh Điện” tiến nhập trạng thái cuồng bạo, muốn phát triển chủ nghĩa nhân đạo quốc tế mà cứu viện đảo Sicilia, vậy Tôn Phi thật đúng là không tiện ngăn cản, bất quá, có thể khẳng định, Hương Ba thành chắc chán không tham gia trận chiến tranh buồn chán này.
- Lực lượng “Hắc Y Thánh Điện” thật sự là hữu hạn, coi như là đi, chỉ sợ đối với chiến cuộc cũng không có ảnh hưởng bao nhiêu, thế nhưng, nếu như không đi mà chúng ta không có lý do thích hợp để nói, như vậy sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, từ nay về sau, chỉ sợ sẽ bị dán lên cái nhãn phản đồ, hòa nhập vào trong thế lực vong linh tà ác đi!
Batistuta lo lắng nói.
Trên thực tế, hắn cũng không muốn tham gia các trận chiến được gọi là “Thánh chiến” này, “Hắc Y Thánh Điện” và cao tầng nắm quyền Thần Thánh Giáo Đình sớm đã không hòa thuận, bì chèn ép xa lánh bao nhiêu năm, Bồ Tát còn có mấy phần tính tình của đất, huống chi là người?
Hơn nữa, sau khi Hương Ba Vương trở thành Giáo Hoàng của “Hắc Y Thánh Điện”, nhất mạch này mới nhìn thấy hi vọng quật khởi, thời gian phát triển cấp tốc hơn một năm, thực lực tăng trưởng không ít, thật vất vả mới có được chút ít đệ tử, đi cũng là làm pháo hôi, cũng không muốn dễ dàng như vậy đã bị thất bại.
- Như vậy a, vậy thì không đi, về phần lý do, nói chúng ta muốn toàn lực vây quét cương thi vong linh trong cảnh nội đế quốc Android, lý do này, vẫn là đáng tin đi!
Tôn Phi liếc thấy rõ ràng ý nghĩ chân thực của Batistuta, đối với lão cáo già này biểu thị tán thưởng, đưa ra một lý do mà bất luận kẻ nào cũng không phản bác được.
- Ha ha, tốt lắm, cứ làm như thế đi!
Batistuta đại hỉ, sao lại quên cái lí do này chứ.
Sau khi đế quốc Android bộc phát vong linh triều dâng, phía cao tầng Thần Thánh Giáo Đình vẫn luôn không có một thái độ minh xác, cũng chưa từng phái ra quân đoàn Thần Kỵ Sĩ vây quét, làm cho mọi người không thể lý giải, tựa hồ là đang âm mưu cái gì, nhưng bây giờ bộ tộc Cự Long tập kích, làm rối loạn thái độ của Thần Thánh Giáo Đình, vong linh cũng là đại địch của Thần Thánh Giáo Đình, dùng lý do này, không thể nào mà thích hợp hơn.
Hai người cười rất âm hiểm.
Tiễn Batistuta về, Tôn Phi tiến nhập trong thế giới Diablo.
Ngày mà Quốc Vương Bệ Hạ mong đợi nhất cũng đã đến, chỉ còn lại đánh chết Boss Baal cuối cùng của độ khó địa ngục, chức nghiệp cuối cùng trong thế giới Diablo, chức nghiệp Chiến Sĩ Amazon có thể đạt đến cấp 100 độ khó địa ngục, thực hiện thông quan bảy đại chức nghiệp, phần thưởng thông quan mà Tôn Phi mong chờ, rốt cuộc sắp được vén màn bí mật.
…
…
“The Worldstone Chamber”, sau ba giờ.
Cuối cùng Boss Baal gầm gừ một tiếng phẫn nộ và không cam lòng mà ngã xuống, kết thúc sứ mệnh lịch sử của chính mình.
Tôn Phi một thân trang phục Chiến Sĩ Amazon, cười ha ha, thu hồi trang bị bạo ra trên mặt đất, thậm chí cũng không kịp nhìn, cũng không chú ý quang trụ thăng cấp kim sắc trên bầu trời, mà lẳng lặng đợi thanh ấm lạnh băng thần bí kia xuất hiện, tuyên bố phần thưởng sau khi thông quan bảy đại chức nghiệp.
Ở giờ khắc này, trong lòng Tôn Phi cũng không khỏi một trận thấp thỏm, tựa hồ có câu đố gì muốn phá giải.
Trong nháy mắt tiếp theo, một đạo truyền tống môn tử sắc, lặng yên không một tiếng động triển khai trước người Tôn Phi.
Tôn Phi ngẩn người.
Tràng cảnh thật không giống với những gì mà mình tưởng tượng khi trước.
Bất luận là ký ức trong trò chơi kiếp trước, hay là khi hoàn thành sáu đại chức nghiệp trước cũng chưa từng xuất hiện một cái truyền tống môn nào…Lẽ nào đây là phần thưởng sau khi thông quan bảy đại chức nghiệp? Đạo truyền tống môn trước mặt này không giống với bất luận một đạo truyền tống nào khác mà hắn đã từng gặp, rốt cuộc là thông đi nơi nào? Hay là một thế giới liên tiếp?
Đứng cách mười thước trước truyền tống môn lóe ra quang hoa tử sắc, tâm Tôn Phi không ngăn được mà nhảy động.
Có nên đi vào hay không?
- Đây là có chuyện gì? Nói cho ta biết, nó thông đi đâu? Ta hẳn là đi vào sao?
Trong đầu Tôn Phi lớn tiếng đặt câu hỏi, muốn có được đáp án từ thanh âm thần bí lạnh như băng kia, đáng tiếc, cái thanh âm này cũng không có vang lên như mong ước.
Đây là lần đầu tiên, Tôn Phi vô pháp đạt được đáp án mình muốn từ thanh âm thần bí kia.
Tôn Phi đối mặt với một tuyển chuyện cực kỳ quan trọng.
Điều này cũng là lần đầu tiên, đối mặt với một truyền tống môn nhìn như bình thường, hắn lại có cảm giác khẩn trương như vậy.
Nó thống đi nơi nào?
Rốt cuộc là đến đâu?
Hay là mang Tôn Phi trở lại thế giới kiếp trước như trong trí nhớ, sau đó nói cho Tôn Phi biết tất cả đều là giấc mộng sao?
Hay là mang Tôn Phi tiến vào thần vực trong truyền thuyết, khiến Tôn Phi nhìn thấy cái gọi là Thần Linh?
Hay là…mang Tôn Phi tiến nhập đến một thế giới càng tàn khốc tà ác hơn, bắt đầu một vòng giết quái thăng cấp?
Tất cả, đều là sợ hãi mà Tôn Phi không biết được.
Tôn Phi đứng ở trước mặt truyền tống môn tử sắc hồi lâu, lúc này mới chậm rãi từng bước đi về phía trước, khoảng chừng không đến hai mươi thước, thế nhưng hắn đi hơn mười phút mới tới gần truyền tống môn tử sắc được, đưa tay chạm đến, không có cảm giác, quang diễm tử sắc thanh lãnh vô thanh vô tức như là cự thú đang mở rộng miệng chờ thôn phệ con mồi…Tôn Phi dừng một chút, cuối cùng vẫn là cất bước đi vào.