Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1083 - Chương 979: Cái Gọi Là Dựa

Quoc vuong van tue Full
Chương 979: Cái Gọi Là Dựa
 

- Ha ha ha, Hương Ba Vương, thật xin lỗi, hôm nay chiến trường phải chọn ở chỗ này, nếu là lan đến Hương Ba thành…Ha ha, chính ngươi thủ hộ đi…Thật sự là đáng tiếc a, ánh mắt không cao, khí phách hữu hạn, chỉ thủ một thành, làm người ta tiếc nuối, tổ chim đã vỡ không cách nào khôi phục, thiên hạ đã bất kham như vậy, ngươi không quét thiên hạ, có thể nào bảo trì một nơi hòa bình? Hy vọng ngươi không muốn làm chúng ta thất vọng!

Trong lúc cười ha ha đó, Shaarawy hào khí cầm đại phủ tử sắc dường như cương thiết, thiên hỏa tử sắc tràn đầy, bao trùm thiên địa, đã chiến đấu một đoàn cùng với Kelanic.

Tôn Phi khẽ lắc đầu, cũng không phản bác quan điểm của Shaarawy, cũng không có ý nhúng tay vào chiến đấu giữa hai người.

Mà Quốc Vương Bệ Hạ chỉ là hơi khoát khoát tay, cùng mọi người đẩy lùi khoảng cách ra ngoài trăm thưuocs, đem Angela, các cung nữ, thị vệ và ngàn ngàn vạn vạn ma thú bên bờ phía nam đều bảo hộ ở phía sau, mặc cho hai đại cường giả chiến đấu ra kình khí kinh khủng thế nào, thế nhưng thời điểm đến cách Tôn Phi trăm thước, dường như băng tuyết gặp nham thạch nóng chảy, lập tức tiêu thất vô tung.

Biểu hiện này, Tôn Phi chính thức thể hiện ra thái độ của mình…

Ai cũng không giúp!

Quyết định này của Quốc Vương Bệ Hạ khiến ba Thần Kỵ Sĩ Tài quyết phẫn nộ, rốt cuộc lại thoáng cảm thấy dễ dàng một ít.

Bọn hắn xem ra, ngày hôm nay chỉ cần “Nhân Hoàng Bắc Vực” không nhúng tay vào, việc giết được Shaarawy, trên cơ bản là kết cục đã định.

Vì vậy, chiến đấu bộc phát, không gì ngăn cản được.

Đừng xem Shaarawy bên ngoài thanh tú đến cực điểm, như là đại cô nương yếu đuối ôn nhu, thế nhưng phong cách chiến đấu thật đúng là dã man, từng chiêu từng chiêu đại khai đại hợp, cũng không mưu lại, phảng phất mỗi lần công kích đều như muốn đồng quy vu tận với địch nhân, khí thế thảm liệt tới cực điểm, càng kiên định quơ búa lớn trong tay, đem lực lượng cùng vẻ ngoài đẹp đẽ bày ra vô cùng nhuần nhuyễn, khiến người ta có loại kích thích đánh mạnh vào thị giác, thật sự là khó có thể hình dung.

Kelanic thân là Thần Kỵ Sĩ Tài Quyết, thần bào trên thân đỏ như máu nhất định không phải là phàm vật, là trường bào ma pháp cường hãn, dâng trào ma lực cường đại, đối mặt với liên tiếp thưởng công của Shaarawy, hơi có vẻ rối ren, cũng tuyệt đối không dễ dàng.

Hắn gọi ra pháp trượng, trong miệng ngâm xướng hành khúc thánh giáo.

Ma pháp cao giai “Phán xét chi kiếm”, “Phán xét chi mâu”, “Lao tù thiên uy” lại bị hắn thuấn phát đi ra, không chút nào khó khăn, cả người bao phủ trong giáp trụ do thánh lực ngưng kết ra, chiến đấu đến cuối cùng, âm thanh dường như Thiên Thần nổi giận, trùng trùng điệp điệp truyền bá ra thiên địa, lồng lộng khiến người ta có cảm giác chính khí quy y và mị hoặc, khiến tất cả địch nhân đều sinh tâm sợ hãi và thần phục.

Đây chính là tác dụng của tu luyện thánh lực đến cực hạn, còn cách cảnh giới đại thành “Nói ra như pháp” đã không xa.

Rầm rầm oanh! !!

Thiên hỏa tử sắc bạo liệt và thánh lực ngân sắc điên cuồng mà va chạm.

Shaarawy dường như nổi điên lên thưởng công, khiến Kelanic không ngừng mà lui về phía sau.

Thần Kỵ Sĩ hay Thần Sư, dù sao cũng không phải chức nghiệp cận chiến, không cách nào giật lại khoảng cách, không thể biểu hiện ra uy thế, thế nhưng Kelanic hết lần này tới lần khacs không thể trốn vào hư không giật lại khoảng cách chiến đấu, một khi thế cục ba người vây khốn Shaarawy bị phá, như vậy Shaarawy có thể dễ dàng bỏ chạy rồi.

Nhưng vào lúc này, tên Thần Kỵ Sĩ Tài Quyết đệ thập nhíu nhíu mày, đột nhiên ra tay đánh lén, làm ra tư thế ném mạnh, trong nháy mắt một chi long thương ngân sắc thật lớn chợt lóe rồi biến mất, đã đi tới sau lưng Shaarawy.

Con ngươi Tôn Phi đột nhiên co rút lại.

Nhìn bộ dạng của tên Thần Kỵ Sĩ đệ thập này biểu hiện ra trung hậu, thế nhưng ra tay tàn nhần âm hiểm đến cực điểm, chiêu thức đánh lén ấy, nắm chắc vô cùng tốt, có khí thế vô hồi…

Trong lòng Tôn Phi âm thầm cảnh giác, xem ra Thần Kỵ Sĩ Tài Quyết cũng không phải đều là đèn đã cạn dầu a!

Đối diện.

Shaarawy lại tựa hồ như đã sớm ngờ tới, thân hình run lên, ở tại chỗ lưu lại một hư ảnh, tránh được long thương, chân nhân đã sớm thay đổi vị trí tới bên cạnh thân Kelanic, búa lớn mang theo hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, chặn ngang một chém, nổ nát vòng phòng hộ thánh lực trước người Kelanic, đem vị Thần Kỵ Sĩ này đánh bay ra ngoài.

Bất quá, trong nháy mắt tiếp theo, tên Thần Kỵ Sĩ đệ thập đã tới gần bên người Shaarawy, thánh lực ngưng kết ra một đôi kiếm quang, chém liên tục thành gió xoáy.

Không giống Kelanic, lực lượng cơ thể của hắn vô cùng cường đại, cũng miễn cưỡng chống đỡ va chạm với búa lớn của Shaarawy, trong không khí nổ ra hỏa hoa và tiếng đinh đang liên tiếp.

Hỏa tinh bắn ra bốn phía, bóng người lóe ra.

Trong chớp mắt, binh khí trong tay hai người không biết đã va chạm mấy ngàn lần, lực lượng ba động như thủy triều khuếch tán ra.

Lực lượng của hắn có chút không theo kịp, liên tục rống giận lui về phía sau.

Kiếm quang bạch sắc ngưng tụ từ thánh lực trong tay hắn bị chấn nát, lại huyễn hóa ra một thanh trường thương kỵ sĩ thô dày, tử chiến không lùi.

Lúc này Tôn Phi đã nhìn ra, nếu là bàn về đơn đấu thực lực, bất luận là kẻ nào trong hai tên kia đều không phải là đối thủ của Shaarawy, một đến một ngàn chiêu, tuyệt đối sẽ bị thua, thế nhưng hai người này phối hợp xa gần, lại có thể đánh bình thủ với Shaarawy, còn có chút chiếm thế thượng phong, nếu không phải là Shaarawy khí thế hung ác độc địa, chiêu pháp thảm liệt, chỉ sợ đã bị hai người này áp chế.

Nếu như thêm tên Haring ở bên cạnh tham gia vào chiến đấu nữa mà nói…

Lấy một địch ba, Shaarawy tuyệt không có sinh cơ.

Tôn Phi rất kỳ quái, rốt cuộc là lòng tin thế nào khiến Shaarawy ở trong cục diện như vậy vẫn tử chiến không lùi, lòng tin gấp trăm lần.

Nói thật, Tôn Phi cũng không nghĩ Chí Tôn trẻ tuổi trước mắt này là một thất phu chỉ biết dùng sức không dùng đầu, nếu nói như vậy, Shaarawy tuyệt đối sẽ không trở thành nhân vật quan trọng bậc nhất trong một đế quốc cửu cấp, đứng ngang hàng với đại đế Alexander Pato.

Mà sở dĩ hắn xin miễn ý tốt của mình, nhất định phải tử chiến ở cỗ này, vậy cũng chỉ có một khả năng…

Nói rõ tất nhiên hắn có chỗ dựa!

Lẽ nào hắn nắm giữ Thần Đấu Binh nào đó, hay là…

Ngay trong lúc điện quang hỏa thạch đó, Tôn Phi đột nhiên nghĩ đến một cái khả năng.

Một từ ngữ mà trong lời của Shaarawy xuất hiện với tần suất cực nhiều, nhanh như chớp xuất hiện trong đầu Quốc Vương Bệ Hạ.

- Thì ra là như vậy!

Ánh mắt Tôn Phi bắt đầu quan sát bốn phía, chợt trở nên cổ quái.

Oanh!

Shaarawy vẫn đang chiến đấy hung hăng.

Sau khi khó có thể chống đối với một kích điên cuồng của Shaarawy, mâu thương trong tay tên Thần Kỵ Sĩ nứt ra từng khúc, cả người bị đánh bay, thân bất do kỷ ngã ào vào trong hồ nước.

Mà Shaarawy cũng phải bỏ ra cái giá lớn.

Dưới tình huống tránh né không kịp, hắn bị Kelanic triệu hồi ra “Phán xét chi kiếm”, lăng không xuyên thủng thiên hỏa tử sắc hộ thân, ở phần eo để lại một đạo vết thương nhìn thấy mà giật mình, nhất thời tiên huyết cuồng phun, da tróc thịt bong, lộ ra da thịt cháy thành hắc sắc và bạch cốt um tùm.

Bình Luận (0)
Comment