- Shaarawy, cho ngươi cơ hội cuối cùng, tuyên thệ thuần phục đảo Sicilia, ngươi vẫn sẽ là Chí Tôn trẻ tuổi trên vạn người trong trung vực, đạt được ủng hộ của nội tình giáo đình, lấy thiên tư của ngươi, tương lai thậm chí còn có khả năng tấn chức Thần Linh, bằng không, ngày hôm nay, ở đây chính là nơi táng thân của ngươi!
Một kích đắc thủ, trên mặt Kelanic lộ ra thần sắc vui mừng.
Phần eo Shaarawy thụ thương, năng lực hành động giảm đi nhiều.
Mà bên mình, Thần Kỵ Sĩ đệ thập Tukabe chẳng qua là bị đánh bay mà thôi, còn có Haring chưa xuất thủ, về mọi mặt đều chiếm ưu thế tuyệt đối, cho nên lúc này, Kelanic còn chư quên mệnh lệnh mình nhận được trước khi hành động lần này, nếu như có thể đem thiên tài võ đạo tuyệt thế như Shaarawy thu làm mình dùng, như vậy tốt hơn giết chết hắn rất nhiều.
- Phi! Ta đường đường là thống soái đại quân trăm vạn người của đế quốc cửu cấp, ngươi tính là gì vậy? Một tên cẩu nô tài khúm núm mà thôi, thế nhưng mưu toan chiêu hàng bản tọa, thực sự là không biết tự lượng sức mình!
Shaarawy nghe vậy cười to, chợt mắng lớn.
Trên mặt hắn ý chẳng đáng cực kỳ rõ ràng, hoàn toàn chính là phát ra khinh bỉ từ tận cốt tủy đối với sự hèn mọn của đám Thần Sư Tài Quyết, phảng phất như là đầu cự long chẳng đáng nhìn con kiến hôi, tay trái hắn đặt trên vết thương bên eo, một đoàn lửa tử sắc sáng quắc bốc cháy trên vết thương, vết thương cực lớn nhanh chóng khép lại.
Khuôn mặt già nua của Kelanic tức đỏ lên, nghe vậy hai mắt phun hỏa, dập tắt tâm chiêu hàng, liên tục ngâm xướng chú ngữ, ra sức hạ sát thủ.
Shaarawy thay đổi phương thức chiến đấu lúc trước, thân hình phiêu dật, thay hình đổi vị, né tránh ra, tựa hồ là muốn tranh thủ thời gian khôi phục.
- Hừ, nếu không muốn cho ta sở dụng, vậy thì đi tìm chết đi!
Kelanic sát cơ phụt ra, ngân sắc quang diễm cả người tăng vọt.
Trong tiếng ngâm xướng liên tiếp mờ ảo mênh mông cuồn cuộn, hơn mười chuôi “Phán xét chi kiếm” ngưng tụ đi ra, mũi kiếm chỉ hướng Shaarawy, từng đạo ánh sáng bàng bạc trên thân kiếm khuếch tán ra, tiếp theo hơn mười chuôi kiếm quang lấy tốc độ cực nhanh bắt đầu dung hợp, mỗi lần dung hợp, thân kiếm truyền đến năng lượng sóng động càng bạo tăng hơn trước mấy chục lần.
Đây là một lần thi triển ma pháp rất hao tốn năng lượng.
Một khi mười chuôi “Phán xét chi kiếm” dung hợp được, có thể biến ảo trở nên càng thêm đáng sợ, Kelanic tự tin, một chiêu này có thể một kích oanh giết được Shaarawy…Cũng là hắn nhìn đúng phần eo thụ thương của Shaarawy, không cách nào tiến hành phản kích cuồng nhiệt như lúc trước, hơn nữa bên mình còn có hai người phụ trợ, lúc này mới thi triển ra ma pháp cấp bậc cấm chú hao tổn nhiều như vậy.
Ai biết, đối mặt với công kích như vậy, Shaarawy thế nhưng đình chỉ né tránh, cũng không đánh trả, mang trên mặt dáng tươi cười kỳ quái, trêu tức Kelanic.
Nụ cười quỷ dị rốt cuộc khiến trong lòng vị Thần Sư Tài Quyết giáo đình không khỏi nổi lên một tia tâm tình không ổn.
Hắn đột nhiên cảm thấy tựa hồ có chỗ nào đó không đúng, bị chính mình bỏ qua.
Một bên cẩn thận khống chế ma pháp, dư quang xẹt qua trên thân Shaarawy, thời điểm thấy mặt hồ nước lam sắc ba động nhộn nhạo, Kelanic hơi thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi mình, trong đại não trống rỗng.
Hắn rốt cuộc ý thức được là lạ ở chỗ nào.
Tukabe bị đánh bay đến giữa hồ nước thời gian dài như vậy, hiện tại vẫn chưa thấy từ trong nước đi ra…Nếu như không biết thực lực của Tukabe đạt đến trình độ nào, Kelanic thật đúng nghĩ rằng vị đồng liêu của mình đã bị chết đuối rồi…Một cái cường giả Đại Nhật cấp đại viên mãn bị chết đuối…Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Lẽ nào một kích vừa rồi của Shaarawy, thế nhưng trực tiếp đánh chết Tukabe?
Này càng không có khả năng.
Thực lực của Shaarawy tuy rằng cường hãn, thế nhưng bị đuổi giết thời gian dài như vậy, đã bị tiêu hao không ít, nếu là cường đại, Kelanic cũng thừa nhận, nhưng tuyệt đối không thể đạt tới cảnh giới một kích miểu sát Tukabe.
Bên kia, tên Haring ngu xuẩn như lợn còn tự cho là phe mình đã nắm chắc phần thắng, ở một bên nhe răng cười nhìn tới nhìn lui trên thân đám người Tôn Phi, hiển nhiên còn muốn sau khi giết được Shaarawy liền tính sổ với Tôn Phi bên này, trên trán Kelanic đã toát ra mồ hôi lạnh, trong lòng đã là một mảnh băng lãnh.
Kelanic nghĩ tới một khả năng tàn khốc, sắc mặt nhất thời trắng bệch như tuyết.
Dưới sự phân tâm, hơn mười chuôi “Phán xét chi kiếm” đang dung hợp kịch liệt chấn động, có xu thế nổ tung vỡ vụn.
Nụ cười trên mặt Shaarawy càng thêm xán lạn:
- Coi như không quá ngu ngốc, rốt cuộc suy nghĩ cẩn thận chưa?
Lời vừa dứt, hưu hưu vài tiếng, mặt hồ nước nguyên bản ba động nhộn nhạo, đột nhiên nổ bắn ra mấy đạo cột nước.
Mấy đạo nhân ảnh nhanh như thiểm điện từ trong hồ nước lao tối, sưu sưu vài tiếng chiếm cứ các phương vị xung quanh, bày biện ra thái độ bao vây, trái lại muốn đem đám người Kelanic, Haring và Tôn Phi mơ hồ bao vây ở giữa.
Lạch cạch!
Một cỗ thi thể lạnh băng rụng rơi trước mặt Kelanic.
Chính là Thần Sư Tài Quyết Tukabe bị Shaarawy đánh vào trong hồ nước lúc trước.
Cái tráng hán khôi ngô biểu hiện ra trung hậu này, vừa mới một khắc trước còn sinh long hoạt hổ, lúc này đã là hoàn toàn không có khí tức, cả người trắng bệch, sinh mệnh đã mất.
Tuy rằng dựa trên biểu hiện mà nhìn không nhận ra được bất luận thương thế nào, nhưng chỉ cần là cường giả chân chính, liếc mắt cũng có thể thấy được, cốt cách cơ thể toàn thân Tukabe đã hoàn toàn bị chấn thành thịt băm, nội tạng cũng hóa thành máu loãng, toàn thân cao thấp, chỗ hoàn chỉnh duy nhất chính là cái túi da trương.
Một Thần Sư Tài Quyết thực lực đạt tới Đại Nhật cấp đỉnh phong, không tới ba mươi giây đã biến thành một cỗ tử thi…
Mặc dù lúc trước Tôn Phi đã sớm đoán được cái gì, thế nhưng vẫn bị chấn động như trước.
Ánh mắt Quốc Vương Bệ Hạ xẹt qua thân mấy bóng người vừa nhảy lên từ hồ nước, liếc nhìn ra, thực lực mấy người này, cho dù là một đối một, tất nhiên cũng trên Tukabe, như vậy mới có thể không gợn sóng giết chết vị Thần Sư Tài Quyết này.
Tổng cộng có bốn người.
Một người bên phải, đầu tóc quyển khúc hắc sắc, khuôn mặt không tính là anh tuấn, thế nhưng cũng đoan chính, nhưng thật ra đôi lông mày cực kỳ nồng đậm, như là hai thanh lợi đao trên mắt, hai mắt hẹp dài, mâu quang thâm thúy, tuổi tác không sai biệt lắm với Shaarawy, so với Shaarawy thì hơi cao hơn, quần áo hồng hắc sắc bó sát người, trên thân tràn ngập khí tức quý khí và kiêu ngạo, cực kỳ tự tin tương tự như tự tin trên thân Shaarawy.
Một người bên trái, đầu tóc ngắn không đến một đốt ngón tay, thân hình gầy gò, dường như cây trúc, khuôn mặt thanh quắc, trên mặt thủy chung mang theo tiếu ý như có như không, xung quanh thân thể có từng đạo lưỡi dao trong suốt xoay tròn thật nhanh, tạp thành cơn lốc nhỏ, vô thanh vô tức, đáng sợ đến cực điểm.
Một người phía sau Kelanic, thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, thân thình khôi ngô, thẳng tắp như thương, đầu tóc nồng đậm, tự nhiên rối tung qua đầu vai, mũi ưng, hai mắt thâm thúy, như là vương tử, khí thế còn hơn hai người trước, phảng phất như một thanh cự kiếm khai thiên, khiến người ta sinh ảo giác không thể công phá, giống như chỉ cần hắn vừa ra tay, có thể đem thiên địa băng liệt.
Người cuối cùng, từ khi xuất hiện đến giờ luôn mang trên mặt nụ cười thân thiết, phảng phất như mỗi người ở đây đều là bằng hữu của hắn, khuôn mặt tươi cười hiện cả nếp nhăn trên mắt, râu quai nón, một đầu tóc ngắn như cương châm, cũng không anh tuấn, nhưng lại khiến người ta có cảm giác nồng hậu, thoạt nhìn, tựa hồ là một người dễ chịu, thế nhưng nếu như ngươi không để ý đến từng sợi mâu quang điên cuồng sâu trong con ngươi hắn, tuyệt đối ngươi sẽ phải chịu thiệt thòi lớn.
Tầm nhìn của Tôn Phi xẹt qua bốn người này, trong lòng hung hăng rung động.
Dĩ nhiên là mấy người này? !
Lại là mấy người này? !! !