Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1089 - Chương 985: Không Bằng Ta Bái Ngươi Làm Sư Phụ Đi

Quoc vuong van tue Full
Chương 985: Không Bằng Ta Bái Ngươi Làm Sư Phụ Đi
 

Thì ra Ledo Kaberi thế nhưng cũng là một vị cường giả Bán Thần cấp!

Lĩnh vực thanh quang của hắn đã đến trình độ thu phát tại tâm, chỉ là bao trùm một tầng hơi mỏng ngoài thân thể, có thể triệt tiêu lực lượng lĩnh vực của Kelanic, lấy tốc độ của hắn, bóng người biến ảo, lấy một hóa trăm, trong lúc tùy ý đó, liên tục cố ý lộ ra kẽ hở, dẫn dụ Kelanic, để hắn cho rằng mình thắng lợi, buông lỏng cảnh giác, mới đắc thủ tập kích.

Tâm lý trong lúc chiến đấu, thật sự là sử dụng vô cùng thuần thục.

Không hổ là Chí Tôn trẻ tuổi đi lên từ tầng dưới chót chiến hỏa, đã trải qua tôi luyện cực khổ, có kinh nghiệm chiến đấu phong phú.

- Thì ra là thế…Ha ha…ha ha, chết trong tay một vị cường giả Bán Thần, ta coi như chết cũng không vô nghĩa, chết cũng không tiếc…Chư thần ở trên, ta rốt cuộc có thể trở về an ủi linh hồn!

Vị Thần Sư Tài Quyết này vừa nói hết lời, đao khí trong cơ thể bộc phát.

Cả người thình thịch một tiếng, tan vỡ ra, chết oan chết uổng.

Oanh!

Tôn Phi đánh ra cho Andoni một quyền, trong không khí bạo dật năng lượng.

- Oa oa oa, thật là lợi hại, lực lượng của ngươi đúng thật là kinh người!

Andoni oa oa trầm trồ, một cánh tay phải bị chấn đỏ bừng, ở trên phương diện lực lượng, hiển nhiên hắn không phải là đối thủ của Tôn Phi, trong lúc một kích đó đã phân ra cao thấp.

Bất quá, một thân thực lực của “Quái đồ”, toàn bộ đều thể hiện trên phương diện linh xảo.

Mới thối lui nửa bước, lời còn chưa dứt, bóng người thế nhưng bất khả tư nghị đã xuất hiện trước người Tôn Phi, biền chỉ như kiếm, nhất thời kiếm khí gào thét, hàn quang kim sắc chợt sinh chợt diệt, điên quanh lóe ra, chia ra tấn công toàn thân cao thấp mấy trăm chỗ hiểm trên người Tôn Phi, sắc bén vô cùng.

- Tốt!

Tôn Phi cảm thán một tiếng.

Tương truyền, “Quái đồ” Andoni lấy thân pháp và chiêu thức tinh diệu xưng hùng hậu thế, có thể nói là vô song, tuy rằng tướng mạo và diễn xuất thoạt nhìn quái gở, thế nhưng một đường thiên phú võ đạo cũng tiêu sái phiêu dật, kinh khí bắn ra bốn phía của một vị Chí Tôn trẻ tuổi.

Hôm nay vừa gặp, quả nhiên là danh bất hư truyền.

Chỉ là một kiếm khinh khinh phiêu phiêu, kiếm khí từ từ, giống tịnh đế liên hoa mỹ lệ mê hoặc, hư hư thực thực, thực thực hư hư, làm người ta nhìn thôi là đủ rồi.

Tôn Phi lấy lực phá xảo, quyền nắm tay ấn, lực lượng bàng bạc thoáng nở rộ, nhất thời đem vô tận kiếm khí phá hủy.

Andoni cười ha ha, thân hình lại tiến, liên tiếp mười ngón, leng keng đinh vào một vị trí nắm tay Tôn Phi.

Tôn Phi đồng dạng cười to, một cỗ kiếm khí vô cùng sắc bén xâm nhập đến trên quyền của Tôn Phi, đúng là kiếm khí trong mười ngón hợp thành một cỗ, phá khai man lực và da Tôn Phi, xâm nhập tới trong thông đạo đấu khí, bất quá cũng không hơn, Tôn Phi thoáng bật sức, trong khoảnh khắc đã làm vỡ nát kiếm khí.

Oanh!

Hai người quyền chỉ tương giao, thân hình đồng thời run lên, trong tiếng cười ha ha, đều tự thối lui về năm bước.

Mặc dù hai người chỉ giao thú bốn, năm chiêu ngắn ngủi, thế nhưng cũng đã thăm dò rõ ràng thực lực của đối phương, tuyệt đối là kình địch hiếm thấy.

Cách đó không xa, Pato và Milito cũng không khỏi biến sắc.

Làm đồng bạn, tự nhiên bọn họ cũng có hiểu biết về chỗ đáng sợ của Andoni.

Chỉ kiếm đáng sợ ở chỗ, dưới phù phiếm hoa lệ che giấu sát cơ trí mạng, một khí bị hắn quấn lấy, giống như là hải đào mang mang, lớp trước lớp sau, càng ngày càng đáng sợ, đổi là bất luận một đối thủ nào khác cũng sẽ không cách nào kiềm chế được mà tự nhảy vào cạm bẫy mà hắn đã bày sẵn.

Lấy phương thức chiến đấu như vậy, không biết Andoni đã đánh bại bao nhiêu đối thủ, thậm chí còn có kẻ thực lực còn cao hơn cả hắn.

Thế nhưng cũng trong lúc đang đàm tiếu như có như không, “Nhân Hoàng Bắc Vực” đã đánh tan chỉ kiếm sát cơ, lực lượng vô cùng hùng hồn, phần thủ đoạn này, đủ để hắn tự ngạo.

- Ha ha ha, ngươi lợi hại, quả nhiên là như lời đồn, lực lượng lớn vô cùng!

Hứng thú của Andoni với Tôn Phi càng thêm nồng đậm, tròng mắt loạn chuyển vài cái, tựa hồ là nghĩ tới điều gì, đột nhiên mở miệng nói:

- Uy, ngươi thế nào mà luyện ra được vậy? Dạy ta có được hay không?

Tôn Phi: “…”

Andoni hiển nhiên là hiểu nhầm:

- Lẽ nào đây là pháp môn bí mật không được lưu truyền? Như vậy đi, không bằng ta bái ngươi làm sư phụ, ngươi dạy ta có được hay không?

Vừa nói, thế nhưng vị Chí Tôn trẻ tuổi tung hoành trung vực này thật sự quỳ hai gối xuống trước mặt Tôn Phi, bộ dạng làm lễ bái sư:

- Alexander sư tôn ở trên, xin nhận của đệ tử Andoni một bái…

Em gái ngươi a!

Thân hình Tôn Phi lóe lên, vội vàng né tránh qua một bên.

Đây là cái quái gì đây? Còn quỳ xuống bái sư nữa? Em gái ngươi tiết tháo của Chí Tôn trẻ tuổi đâu rồi? Tiết tháo của ngươi đâu Andoni? Cho chó ăn hết rồi sao?

Trước đây nghe nói Andoni là hạng người hành vi quái đản không kiềm chế được, Tôn Phi cũng từng ung dung cười, không có nghĩ quá sâu, ai biết thật sự là con mẹ nó quá khoa trương đi? Giao thủ ba chiêu đã quỳ xuống bái sư, Andoni ngươi cũng thật là quá thiếu sư phụ rồi sao?

- Ài? Ta là thật tâm a, không bằng ngươi truyền cho ta pháp môn đi?

Biểu tình của Andoni cực kỳ chăm chú, làm cho người ta không nhìn ra là hắn đang nháo.

Tôn Phi liên tục tránh, không cho gia hỏa này bái sư, quay đầu nhìn Pato và Milito, hy vọng hai người này mau chạy ra ngăn đồng bạn hồ đồ của mình lại.

Ai biết Pato bụm ót xoay người rời đi:

- Ta đi xem Sharrawy thế nào…

Milito trầm mặc ít nói thấy ánh mắt của Tôn Phi, nhất thời trong lòng nhảy dựng, không cần nghĩ ngợi, xoay người chạy trối chết:

- Ta đi xem chiến đấu của đám người Ledo Kaberi đã kết thúc chưa…

Tôn Phi: “… …”

Xem ra, những đồng bạn này cũng đã bị tên gia hỏa thiếu não Andoni này “dằn vặt” cho sợ chết khiếp rồi!

Tôn Phi khoát tay, một cỗ lực lượng vô hình tuôn ra, đem Andoni đang ngạnh sinh quỳ bái dưới đất nâng lên.

- Ai, nói như vậy là ngươi đã đồng ý thu nhận ta làm đồ đệ?

Andoni mặt dày nói.

Tôn Phi vuốt ót cố nén không một quyền đem tên điên này đánh bay, dở khóc dở cười suy nghĩ một chút, nói:

- Thu ngươi làm đồ đệ, này ta cũng không dám, như vậy, chẳng phải ngươi thấp hơn ta hay sao? Như vậy đi, chỗ này của ta có một bộ pháp môn tăng trưởng khí lực, coi như là… Coi như là lễ gặp mặt tặng ngươi đi, chúng ta kết giao bằng hữu là được rồi1

Nói thật, từ sâu trong nội tâm, Tôn Phi vẫn tương đối thích cái tên ngoan đồng này.

Không cần hoài nghi chút nào, Tôn Phi có thể cảm giác được, gia hỏa trước mắt này không có ý gì xấu với mình, người khác đều nói hắn là “Quái đồ” tính tình quái dị, Tôn Phi xem ra, hẳn là dùng từ “tính tình trẻ con” để hình dung thì càng hợp lý hơn.

Trên thế giới này, có một loại người, mặc kệ tuổi thật của hắn là bao nhiêu, thế nhưng tâm lý phát triển rất chậm, cũng tỷ như lão ngoan đồng Chu Bá Thông trong tác phẩm võ hiệp kiếp trước của Kim Dung, đến chết đều là một bộ tâm lý ngoan đồng.

Người như thế, thường thường không có quá nhiều ý xấu…Cho dù có cũng chẳng qua là bị ảnh hưởng mà thôi.

Tôn Phi nói lời êm tai, lại lấy ra một bộ pháp môn tu luyện lực lượng y như lời, là một bộ pháp môn luyện thể của Thần tộc thời đại thượng cổ thần ma ghi chép trong chi thư “Lợi Kiếm Ma Vương”.

Bình Luận (0)
Comment