Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 1090 - Chương 986: Sau Này Chúng Ta Chính Là Huynh Đệ

Quoc vuong van tue Full
Chương 986: Sau Này Chúng Ta Chính Là Huynh Đệ
 

Pháp môn tu luyện này tên là “Thể chi cương tôn”, điều kiện tu luyện đặc biệt hà khắc, chỉ có tu vi đạt tới cường giả Đại Nhật cấp đỉnh phong mới có thể tu luyện, thế nhưng nếu đã là cường giả đạt tới giai vị Đại Nhật cấp, có ai không phải là hạng người tâm cao khí ngạo, thế nào lại tu luyện môn phương pháp luyện thể có vẻ tầm thường này? Vì vậy ở hậu kỳ thời đại thần ma, pháp môn luyện thể này cũng dần dần thất truyền.

Bất quá, pháp môn như vậy, nếu như đặt ở hiện tại, đây chính là bảo điển mà vô số Vũ giả muốn có.

Tôn Phi cũng muốn kết thiện duyên với gia hỏa ngoan đồng này, cộng thêm ấn tượng với Andoni cũng rất tốt, cũng không tàng tư, đem phương pháp tu luyện và yếu quyết pháp môn này, nhất nhất giảng thuật cho Andoni, không có một chút cải biến.

- A, thật sự là tốt a, thật là khéo!

Andoni có thể đứng hàng Chí Tôn trẻ tuổi, ánh mắt kiến thức tự nhiên không phải là người bình thường có thể sánh bằng, vừa nghe là có thể phân biệt ra được thật giả, nghe Tôn Phi nói chỗ mấu chốt, không khỏi khoa chân múa tay, vỗ tay giậm chân, vui vô cùng.

Võ đạo tu luyện đến đỉnh phong, trăm sông đổ về một biển.

Andoni lấy thân pháp và chiêu thức tinh diệu vang danh thiên hạ, ở phương diện lực lượng nhưng lại không đủ khả năng, phương diện này vẫn là chỗ mà hắn vẫn bối rối.

Từng ấy năm qua, Andoni vẫn luôn muốn bù đắp chỗ khuyết thiếu này của mình, đáng tiếc vẫn vô pháp thực hiện, một mặt là bởi vì thiên tư hắn thiên hướng nhẹ nhàng phiêu dật, về phương diện tu luyện thể vẫn có hạn, những phương pháp luyện thể truyền bá trên đại lục hiện nay, đối với Vũ sĩ Tinh cấp có lẽ có thể dùng, thế nhưng đối với cao thủ như hắn, thật sự là không nổi.

Đối với bất luận Vũ Giả nào mà nói, muốn trùng kích Thần vị Chí Tôn, bản thân có một điểm yếu nào dù là không đáng kể cũng đều là trí mạng.

Mà chỗ đặc thù của Andoni và “Nhân Hoàng Bắc Vực” vừa vặn tương phản, “Nhân Hoàng Bắc Vực” là thuần túy lực lượng cơ thể cường đại, tuy rằng không tuy luyện đấu khí và ma pháp, thế nhưng một thân lực lượng lại đủ để sánh vai với bất kỳ đấu khí hay ma pháp nào, ở trong vòng võ giả đỉnh cao, đây đã không còn là bí mật, đại đa số mọi người đều suy đoán, khả năng là “Nhân Hoàng Bắc Vực” nắm giữ một phương pháp luyện thể đặc biệt nào đó.

Vì vậy sau khi nhìn thấy Tôn Phi, Andoni mới nhịn không được mà muốn động thủ.

Vị ngoan đồng này chính là muốn nghiệm chứng một chút, Tôn Phi có thật như lời đồn đại hay không, chỉ tu thân thể, thế nhưng đạt tới cảnh giới đại thành.

Thử một lần, Andoni đã là thèm muốn, có thể nói là “thèm nhỏ dãi” đối với pháp môn luyện thể của Tôn Phi, cũng may tuy rằng hắn tính tình bất hảo, nhưng tuyệt đối là chính nhân quân tử, không muốn đi phương pháp đường ngang ngõ tắt, quấn quýt muốn bái Tôn Phi làm sư phụ.

Hôm nay thấy Tôn Phi không chút nào tàng tư có thể đem pháp môn “Thể chi cương tôn” nói thẳng ra, Andoni như Tôn Ngộ Không đắc đạo, khoa chân múa tay vui sướng, sắp điên cuồng rồi.

Đợi Tôn Phi nói xong, Andoni phảng phất như si ngốc, lẳng lặng đứng suy ngẫm một phút đồng hồ.

Mãi cho đến khi xa xa truyền đến tiếng chiến đấu nổ tung, hắn mới giật mình tỉnh lại, vị Chí Tôn trẻ tuổi trung vực thích trêu đùa cợt nhả này, hiếm thấy thu liễm biểu tình cợt nhả trên mặt, cực kỳ nghiêm túc quay sang Tôn Phi cúc cung tam bái, chân thành nói:

- Đa tạ Alexander, từ nay về sau, ngươi chính là huynh đệ của Andoni ta, mặc kệ bất luận phải trái cái gì, Andoni ta coi như phải xông vào khói lửa, lên núi đao xuống biển lửa, cũng tuyệt đối không dám có điều chối từ!

Trong lòng Tôn Phi mừng rỡ.

Cái hắn chờ chính là Andoni tỏ thái độ như vậy.

Tiểu tử này thật sự là dễ nói!

Andoni bái xong, hai người đối diện nhau, cười ha ha, tỉnh táo tương tích, tất cả đều nói rõ trong ý.

Đợi hai người cười nói xong xuôi, Tôn Phi ngẩng đầu, nhất thời sửng sốt, nhưng không biết là từ khi nào, bốn người Pato, Milito, Shaarawy và Ledo Kaberi đã đứng cách đó không xa nhìn hai người.

Thì ra chiến đấu đã sớm kết thúc, Thần Sư Tài Quyết Kelanic và Haring đã đền tội.

- Sớm đã nghe nói, “Nhân Hoàng Bắc Vực” có kiến thức võ đạo uyên bác, có thể nói là một đại tông sư, tự nghĩ ra vô số pháp môn tu luyện, một tay nuôi dưỡng hơn mười vị cường giả Thánh Đấu Sĩ Hương Ba Vương, ngày hôm nay vừa gặp, quả nhiên danh bất hư truyền.

Shaarawy cười ha ha, cảm khái nói.

Hắn vẫn là bộ dạng hấp tấp như trước.

Bất quá, thái độ của hắn đối với Tôn Phi đã từ thưởng thức bay lên đến bội phục.

Vừa rồi lúc Tôn Phi nói được phân nửa, chiến đấu cũng đã kết thúc, thấy bộ dạng khoa chân múa tay vui sướng của Andoni, gợi lên lòng hiếu kỳ của bốn người, cũng thoáng nghe được một ít trong đó, nhất thời bị sự tinh diệu của pháp môn mà Tôn Phi nói làm cho khiếp sợ, nghe Tôn Phi liên miệng giảng giải cho Andoni, trong lúc đó bốn người hoảng hốt, thậm chí có cảm giác như chính mình là thiếu niên tầm sư học đạo, đang nghe sư tôn thụ nghiệp truyền đạo giải thích nghi hoặc.

Bốn người này đều là tâm cao khí ngạo, thủ vững nguyên tắc cường giả, chỉ chốc lát nghe xong liền biết “Nhân Hoàng Bắc Vực” truyền thụ cho Andoni chính là một môn phương pháp luyện thể cực kỳ trân quý hiếm thấy, đủ để xếp vào võ học cấp bậc Thần cấp, vì vậy đều tự liếc nhìn nhau, thu hồi tâm ngoạn nháo khi trước, đứng từ xa xa, chủ động ngăn cách thính giác của chính mình, để tránh khỏi bị Tôn Phi hiểu lầm là nghe lén.

- Cái tên điên Andoni này, hôm nay thật sự là chiếm được cái đại tiện nghi!

Tuy rằng không nghe, thế nhưng bốn người vẫn đang nhịn không được mà nghĩ đến một đoạn bí quyết ngắn “Thể chi cương tôn” mà mình vừa nghe được khi nãy, chỗ tinh diệu, thật sự là khó có thể hình dung.

Đối với người đam mê võ nghệ như bọn hắn mà nói, loại cảm giác này, quả thực giống như có một vạn con mèo nhỏ cào trong lòng hắn, bứt rứt vô cùng.

Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt bốn người nhìn Andoni đã thật sự có thể dùng từ “Hâm mộ đố kỵ” mà hình dung.

- Shaarawy đại nhân quá khen!

Đạt được tán thưởng của một Chí Tôn trẻ tuổi, tâm hư vinh của Quốc Vương Bệ Hạ rất là thỏa mãn, bất quá biểu hiện ra tự nhiên là cần khiêm tốn một chút.

- Hắc hắc…

Shaarawy đột nhiên hề hề cười to, nói:

- Alexander, thấy thu hoạch của Andoni, ta nhất thời cũng có chút ngứa nghề, hắc hắc, không bằng chúng ta cũng tới luận bàn hai tay đi!

Nói xong, không đợi Tôn Phi trả lời, thế nhưng thân hình đã chợt lóe, bão táp tử diễm, huy quyền công kích.

Tôn Phi một đầu đầy hắc tuyến từ trán đổ xuống, đành phải huy quyền đón đỡ.

Oanh!

Hai nắm tay chạm vào nhau, lực lượng kinh khủng bắn ra, huyền hỏa tử sắc văng ra.

Cùng với Andoni, bốn người Pato liếc mắt nhìn nhau, thân hình chợt lóe, từ tứ diện vây chủ chiến tràng, đều tự thoáng phóng thích khí tức, tạo thành một vòng bảo hộ vô hình, đem toàn bộ dư ba mà hai đại cường giả đang giao thủ tạo ra toàn bộ đều cản xuống, để tránh khỏi lây lan đén rừng rậm xung quanh và mọi người Hương Ba thành, cùng với bầy ma thú phía nam bờ hồ.

- Ha ha, thống khoái a!

Shaarawy cười ha ha:

- Đây xem ra, có thể buông tay đánh một trận!

Tôn Phi thấy một màn như vậy, để tránh lo âu về sau, cũng không dấu diếm thực lực, dấu quyền liên tục, dường như liên hoa kim sắc nở rộ, cùng với huyền hỏa tử sắc của Shaarawy chiến đấu cùng nhau.

Hai người gần như đều là đi con đường tác chiến bạo lực, giống như đánh trống, oanh vang ùng ùng, thẳng đến khi hư không bị nghiền nát, đại địa rạn nứt, thiên hỏa bay loạn, sóng âm như rồng.

Sau mười chiêu, hai người ha ha cười, đều tự thối lui mười thước.

Bình Luận (0)
Comment