- Thú Thần viễn cổ a, thỉnh lắng nghe lời con dân tối trung thần của ngài cầu khẩn…
Đại Tế Ti Nash ngâm xướng một khúc ca cổ phác tang thương, đại khí thần bí.
Một cỗ lực lượng kỳ dị sảnh sinh ra từ trong tiếng ca, trên thạch bích trước mặt đột nhiên lóe ra một tia lực lượng ba động kỳ dị, vân nham thạch hiện ra thành đồ án, đồ án vừa xuất hiện, các thú nhân đầu tiên là quỳ lạy, sau mới đứng dậy đi về phía đồ án, như là xuyên qua tường, tiến nhập trong thạch bích.
Đây là lực lượng hành khúc của bộ tộc Thú Nhân trong truyền thuyết.
Một loại lực lượng đồ đằng, gần như ngâm xướng chú ngữ ma pháp, nhưng là loại lực lượng thứ ba độc lập với ma pháp và đấu khí.
Tôn Phi và các sứ giả Hương Ba thành theo sát phía sau, dường như thuật xuyên tường, tiến nhập thạch bích.
Bên trong là một không gian sơn phúc trống trải cực kỳ lớn, có thể dung nạp được ít nhất vạn người.
Tứ diện trên vách tường mơ hồ nở rộ đồ án đồ đằng phát sáng (đồ đằng có nghĩa là vật tổ/totem/: được các bộ lạc nguyên thủy thờ cúng như thần bảo hộ hay nguồn gốc của bộ lạc), khiến cho không gian này cũng không tối tăm, ở chính giữa không gian là một tòa tế đàn tiên hồng sắc thật lớn, cao tới hơn hai mươi thước sừng sững ở đó.
- Đây là bắt đầu cổ lộ tiên huyết bộ tộc Thú Nhân!
Trên mặt Đại Tế Ti Nash và các cường giả thú nhân khác đều lộ ra biểu tình thần thánh trang nghiêm.
Người trước chăm chú nói:
- Bệ hạ, ngài biết vì sao đạo cổ lộ này lại được gọi là cổ lộ tiên huyết không? Đó là bởi vì, trên đường truyền tống cổ này, tổng cộng có hơn một trăm cửa đá tế đàn tiên hồng hắc, mà mỗi một cửa đá tế đàn đều là một vị tiền bối Thú Nhân tộc cảnh giới Chân Thần, lấy huyết nhục, sinh mệnh, linh hồn của chính mình chú thành, tại niên đại đáng sợ đó, bộ tộc Thú Nhân hy sinh tổng cộng một trăm lẻ tám vị Tế Ti cảnh giới Chân Thần và cường giả đấu khí, vì hàng ngàn tộc nhân của mình, tạo thành một cổ lộ an toàn đến “Nơi trục xuất”, con đường này, thật là dùng từng giọt tiên huyết dưới đất mà tạo thành!
Nói đến đây, mỗi cường giả thú nhân đều đã là lệ nóng dâng tràn.
Một ngàn năm trôi qua, các thú nhân từ khi vừa sinh ra đến bây giờ, đã nghe các trưởng bối kể về cố sự này ngàn vạn lần, thế nhưng sau một ngàn năm, đứng trước mỗi cửa đá tế đàn truyền tống dùng huyết sắc mà thành này, bất luận là thú nhân nào cũng sẽ rơi lệ, lấy linh hồn của chính mình, hướng lời chào thành kính tới những anh hùng đã bỏ ra sinh mệnh của mình để nỗ lực kéo dài chủng tộc.
Không có những anh hùng này, tất cả chủng tộc Thú Nhân đã sớm biến mất trong dòng sông lịch sử rồi.
Trong lòng đám người Tôn Phi cũng nhịn không được mà hút vào ngụm lãnh khí.
Một trăm lẻ tám vị cường giả Thần cấp chân chính?
Bộ tộc Thú Nhân, thực lực đã từng mạnh mẽ đến như vậy sao?
Tuy rằng sớm biết rằng cánh rừng bao la vô tận kinh khủng dị thường, thế nhưng chưa từng nghĩ đến, bộ tộ Thú Nhân đã bỏ ra một trăm lẻ tám vị cường giả Thần cấp chân chính, mới mở ra được một cái cổ lộ tiên huyết…Có thể tưởng tượng, một ngàn năm trước, rốt cuộc xảy ra dạng sự tình tuyệt luân bi tráng thế nào.
Tôn Phi càng nghĩ tới một ý nghĩ sâu xa hơn.
Rốt cuộc là dạng địch nhân đáng sợ gì, ngay cả có ít nhất một trăm lẻ tám vị Thú Nhân Chân Thần cũng không khỏi chạy trối chết, ngay cả quyết tử đánh một trận cũng không có dũng khí?
Một ngàn năm trước, ở trên đại lục Azeroth, rốt cuộc đã xảy ra chuyện đáng sợ gì, khiến cho hai tộc Thần Ma ngủ say, khiến cho các đại dị tộc đều thoát đi, mà chỉ có nhân tộc kéo dài xuống ngày nay, trở thành bá chủ mới của đại lục?
Tin tức trên phương diện này, thật sự là Tôn Phi biết quá ít.
Chỉ có khi phát hiện ra “Huyết nhật ký ngày diệt vong” ở tổ địa cuối cùng bộ tộc Ải Nhân phía sau núi, Quốc Vương Bệ Hạ mới mơ hồ biết một chút tin tức, thế nhưng cũng không quá rõ ràng, Ác Ma đáng sợ kia rốt cuộc là vật gì?
Mấy ngày nay, Tôn Phi cũng từng hỏi Đại Tế Ti Nash qua, đáng tiếc Nash cũng không cách nào biết được rõ ràng.
Hôm nay đứng ở trước mặt cửa đá tế đàn quán chú từ một thân tinh hoa, huyết nhục, thần lực, linh hồn của một vị Chân Thần, ngay cả mọi người Hương Ba thành đều cảm thấy một loại chấn động, một cỗ khí tức tràn đầy bụi bặm lịch sử, hùng vĩ bao la.
Đại Tế Ti Nash lần thứ hai hát lên hành khúc bi tráng uyển chuyển.
Tiếng ca sáng sủa, dường như trống trận ầm ầm rung động, mang theo giai điệu kỳ dị, kích động ở trong hư không.
Rất nhanh toàn bộ tế đàn huyết sắc hiện ra từng đạo quang diễm huyết sắc, tiêm vào đến trên cửa đá cao hơn hai mươi thước.
- Nguyện Thú Thần trên cao rèn luyện con dân của ngài, cự hùng cổ Baal, nguyện thấy thân thể bản thân, mở ra lối sống, tam sinh thất thế, không vào luân hồi, lấy máu thịt, thủ hộ bộ tộc Thú Nhân, các tộc nhân của ta, nhất định phải…kiên cường sinh tồn được a!
Một tiếng rít gào và hô hoán vang lên bên tai mỗi người.
Trên cánh cửa thật lớn kích phát ra một đoàn quang đoàn đỏ thẫm, một hư ảnh cường giả Chân Thần hùng tộc thật lớn như ẩn như hiện.
Trong đôi mắt hắn bao hàm bi thương cùng thương hại, hay tay giang ra, ở trước cánh cửa xé mở ra một cái thông đạo huyết sắc, lưu chuyển cỗ khí tức tang xương cổ xưa.
Sau đó rất nhanh hư ảnh đã biến mất, mà thông đạo truyền tống cũng ổn định trở lại.
Cường giả hùng nhân O’Neill đã lệ rơi đầy mặt.
Đây là tòa tế đàn huyết sắc thứ nhất, là do một vị tiền bối Chân Thần hùng tộc hi sinh mà thành.
- Đi qua nhanh, không được lãng phí năng lượng tế đàn!
Đại Tế Ti Nash nhắc nhở mọi người, sau đó dẫn đầu tiến nhập vào thông đạo huyết sắc.
Đám người Tôn Phi nối đuôi nhau tiến vào.
Trong nháy mắt tiếp theo, tế đàn huyết sắc một lần nữa yên lặng xuống.
Quang diễm đồ đằng bốn phía không gian sơn phúc cũng trong nháy mắt tiêu thất, hắc ám vô biên một lần nữa chiếm lĩnh nơi đây, chỉ lưu lại một linh hồn hi sinh từ ngàn năm trước, chờ đợi trong cô tịch, đợi cơ hội tiếp theo kính dâng lực lượng của mình.
…
…
Thời điểm tia sáng lần thứ hai truyền đến, Tôn Phi mở mắt.
Một trận xương gió lạnh thổi tới trước mặt, đây là một sơn cốc băng tuyết bao trùm, bạch sắc bao phủ.
Địa thế sơn cốc cực kỳ bí mật, bốn phía là những đỉnh băng nguy nga đứng vững, chỉ để lại mảnh trời nhỏ bằng lòng bàn tay, đi thông ra ngoài cốc chỉ có một đường hẹp quanh co đầy tuyết, còn có băng trụ đồ đằng phong tỏa lực lượng, người bình thường căn bản không cách nào tìm ra được đường ra hoặc đường vào.
Trên mặt đất tuyết đọng thật dày, tuyết bay giống như lông ngỗng, gió lạnh sắc bén, dưognf như dao nhỏ cứa qua mặt.
May là mọi người đều là cường giả, hàn lãnh như vậy cũng không uy hiếp được đến an toàn của mọi người.
Không ngoài Tôn Phi dự liệu, trong băng cốc bí mật này cũng ẩn dấu một tế đàn huyết sắc và cánh cửa nham thạch cực lớn.
Nhìn đến nơi này chính là tế đàn thứ hai trên cổ lộ huyết sắc bộ tộc Thú Nhân.
Đồng thời cũng có nghĩa, một ngàn năm trước, vị cường giả Thần cấp bộ tộc Thú Nhân thứ hai đã vẫn lạc ở đây, lấy tính mạng và linh hồn của mình, vì tộc nhân của mình, mở ra thông đạo truyền tống tiếp theo.