- Yeren, nàng dẫn người đi tổ chức cho bình dân trong thành rút lui đi, dựa theo kế hoạch khi trước, nếu có khả năng, tốt nhất là đến cảnh nội Hương Ba thành.
Bọn lính bên cạnh đều nhiệt huyết sôi trào nắm vững thời gian chuẩn bị chiến đấu, Constantine quay sang nói với Vương phi của mình:
- Địch nhân đến thế hung mãnh, chỉ sợ là một đế quốc siêu cấp đại vực khác mới có thực lực như vậy, chiến tranh vẫn còn đến, một khi Byzantium bị hủy diệt, nam cương đế quốc chỉ sợ không còn người có thể ngăn trở kẻ xâm lăng, ta có một loại dự cảm, chỉ có thối lui đến phía bắc đế đô, dựa vào lực lượng Hương Ba thành mới có thể bảo tồn lực lượng, nhất định phải vì Byzantium mà bảo trụ một tia huyết mạch!
Ở thời khắc này, Vương phi mỹ lệ Yeren cũng không có kinh hoàng như bao nữ tử bình thường.
Thật sắc nàng bình tĩnh gật đầu, ngón tay thon ngọc tỉ mỉ chỉnh lý chiến khải chiến đấu trên thân phu quân của mình, sau đó mới mỉm cười nói:
- Ta ở Hương Ba thành chờ chàng, chàng phải sống sót…Con của chúng ta, không thể vừa sinh ra đã không có phụ thân!
- Con của chúng ta?
Constantine hơi sững sờ, chợt mừng như điên:
- Nàng nói là…Nàng mang thai?
Yeren nhẹ nhàng mà gật đầu:
- Sáng hôm nay trước lễ điển, sau khi y sư kiểm tra mới nói cho ta biết. Phu quân, ta biết chàng là vì vinh quang và trách nhiệm với đế quốc, thế nhưng, cũng phải nhớ kỹ, chàng vẫn là trượng phu của một nữ nhân, phụ thân của một hài tử sắp xuất thế!
Constantine trầm mặc chỉ chốc lát, mới hôn thật sâu lên trán của thê tử mình.
Đưa mắt nhìn bọn hộ vệ mang theo Yeren ngồi trên thuyền nhỏ biến mất ở xa xa, Quốc Vương trẻ tuổi cầm chặt chuôi kiếm, mày kiếm giơ lên, trong tinh mâu lưu chuyển quang mang kiên định.
Hài tử, một ngày nào đó, ngươi nghe được cố sự của phụ thân, ngươi sẽ vì ta mà kiêu ngạo, để ta ở chỗ này, vì ngươi và mẫu thân ngươi không phải làm nô lệ của một nước, liều mạng đánh một trận đi!
Ùng ùng oàng! !!
Lúc này, trong tiếng nổ mạnh kịch liệt cuối cùng, trên mặt biển xa xa, từng đạo kiếm khí kim sắc rốt cuộc bắt đầu chậm rãi ảm đạm xuống, không ngừng tiêu thất.
Quyền ý tinh thần dấu vết hư không Hương Ba Vương lưu lại, rốt cuộc đã bị phá giải.
Chiến đấu tàn khốc, chuẩn bị bắt đầu!
…
…
- Tham kiến Pedro đại nhân!
Trên soái hạm quân đoàn tiên phong “Hải Thần Chi Mâu”, Montoya và các quan quân vừa tìm được đường sống từ chỗ chết, sắc mặt trắng bệch, quỳ một gối xuống trước mặt thân ảnh mặc chiến khải hồng lam sắc.
Người này thân chỉ cao khoảng chừng một thước bảy, nhưng lại cực kỳ cân xứng, tóc ngắn hắc sắc nồng đậm, mặt chữ điền, khuôn mặt kiên nghị, áo choàng hồng lam sắc bay phấp phới trong gió, mặc dù không làm ra vẻ ta đây, thế nhưng lại là lưu chuyển một cỗ khí tức nghiêm túc cực kỳ cao cao tại thượng.
Quang diễm đấu khí lóe ra trên thân người này thâm bất khả trắc, đã hơi có chút phập phồng bất định…Đây là bởi vì vừa phá giải kiếm khí quyền ý tinh thần dấu vết hư không đáng sợ trên mặt biển kia, tiêu hao nhiều bổn nguyên đấu khí.
Người này tên là Pedro.
Pedro là quân đoàn trưởng, tổng chỉ huy hải quân “Hải Thần Chi Mâu” đế quốc Barcelona, xuất thân từ học viện quân sự hoàng gia La Masia, tuổi còn trẻ đã là cánh tay đắc lực của đế quốc cửu cấp, nhưng lại cực kỳ tiềm tàng, so với những cường giả danh tiếng hiển hách khác của đế quốc Barcelona, Pedro danh tiếng không hiện, thế nhưng thực lực tuyệt đối là thâm bất khả trắc, nghe đâu ngay cả vị Chí Tôn trẻ tuổi Messi có thể nói là vô địch tây vực cũng phi thường kính phục với người cầm đầu hải quân đế quốc Barcelona này.
- Chuyện đã xảy ra, ta đều biết, Montoya, ngươi sơ suất quá! Mặc dù Zenit chỉ là một đế quốc nhất cấp, thế nhưng chớ quên, bọn họ có một vị đại đế cấp bậc Bán Thần!
Mặc dù cũng không răn dạy nghiêm khắc gì, thế nhưng cái loại khí thế uy nghiêm của Pedro vẫn khiến cho đám người Montoya nơm nớp lo sợ như trước.
- Vâng, ta biết sai rồi, sư huynh!
Montoya hối hận vạn phần nói.
Hai người cùng xuất phát từ học viện quân sự hoàng gia La Masia, chẳng qua là Pedro tốt nghiệp sớm hơn hắn vài năm, vì vậy gọi hắn là sư huynh cũng là hợp tình hợp lý.
Thế nhưng, nghe nói như thế, lông mày Pedro cau lại, nói:
- Câm miệng, trên chiến trường, không có sư huynh!
Sắc mặt Montoya đỏ lên, nói:
- Vâng, Pedro đại nhân, ta biết sai rồi!
- Ngươi sơ suất khinh địch, khiến cho quân đoàn tiên phong tổn thất thảm trọng, khó tránh khỏi tội lỗi, từ giờ trở đi, ngươi mất chức vụ tổng chỉ huy quân đoàn tiên phong, ngươi đến hậu phương chờ thuyền tiếp tế đi!
Pedro quả quyết nói.
- Đại nhân, ta…
Montoya khẩn trương, còn muốn nói điều gì, lại bị một bị tâm phúc bên cạnh nhẹ nhàng mà lôi kéo hắn, nháy mắt, đành phải đứng dậy hành lễ cáo lui.
Sau khi ra boong thuyền xa xa, Montoya mới bất mãn hỏi tên tâm phúc ngăn cản hắn vừa nãy:
- Dalas, vì sao vừa rồi ngươi ngăn cản ta? Mất đi chức chỉ huy hạm đội, ta còn có thể làm gì? Cái lão cẩu tử Alves kia, sau này còn không phải là tiểu trên đầu chúng ta sao?
- Đại nhân, Pedro đại nhân và ngài là sư huynh đệ đồng môn, hắn làm như vậy là vì bảo hộ ngài a!
Tâm phúc Dalas cực kỳ chắc chắn nói:
- Lần này ngài trúng gian kế người Zenit, tổn thất tám trăm chiến hạm lớn nhỏ của chúng ta, nếu như tin tức này truyền đến hoàng thất, tất nhiên nặng thì có thể hạ ngục, cái lão thất phu Alves kia tất nhiên lại bỏ đá xuống giếng, thế nhưng Pedro đại nhân lấy thân phận chỉ huy, đã sớm làm ra trừng phạt đối với ngài, bên hoàng thất cũng sẽ không nói gì, biết thời biết thế, sau này lấy công chuộc tội, ngài không cần lo chuyện này nữa.
- Điều này cũng đúng!
Montoya bừng tỉnh đại ngộ, chợt lại cau mày nói:
- Bất quá, hiện nay ta bị cấm đoán, làm sao lập công chuộc tội a?
- Hắc hắc, đại nhân yên tâm, Pedro đại nhân cũng không nói ngài phải ở đó bao lâu, dù sao hắn cũng là sư huynh ngài, trong cơ thể chảy xuôi huyết mạch hoàng tộc Catalonia, phỏng chừng chỉ là làm dáng một chút, đợi cơ hội đến, ngài nhất định sẽ lại được trọng chưởng quân đoàn, đến lúc đó chính là bó công lớn đang chờ ngài a!
Trên hạm kiều xa xa.
- Tuy rằng thiên phú bất phàm, thế nhưng còn cần tôi luyện a, Montoya, nhanh trưởng thành lên đi, Barcelona cuối cùng là thiên hạ của huyết mạch Catalonia, không thể để cho người ngoài nắm giữ quân chính, ngươi ngàn vạn lần đừng cho ta thất vọng a!
Pedro nhìn đám người Montoya tiêu thất phía xa, lúc này mới xoay người đi, lung lay nhìn về phía hạm đội Byzantium còn chưa bỏ chạy, hơi hơi giật mình, lập tức truyền lệnh cho hai trăm chiến thuyền còn sót lại, không cần tu chỉnh, thay đổi hướng, toàn lực tiến công!
- Yashin đại đế, phiến quyền ý tinh thần dấu vết hư không này, tất nhiên là ngươi bố trí đi? Lẽ nào hiện tại ngươi ẩn thân trong hạm đội Byzantium? Vậy thật sự quá tốt, để ta kiến thức phong thái của vị đại đế truyền kỳ bắc vực đi!
Pedro chiến ý như bão táp!
Lúc trước hắn tọa trấn ở hậu phương, lúc này khí tức kinh người kinh động trên biển mới lăng không phi tới, giải cứu nguy cơ của quân đoàn tiên phong.
…
…
Rầm rầm oanh!
Thời điểm ở cách khoảng chừng hơn năm trăm thước, hai chi hải quân đồng thời nã pháo.
Tiếng ma đạo pháo nổ vang và quang đạn ma pháp ngũ quang thập sắc trên bầu trời mở màn cho chiến tranh.
Hạm đội hai bên đều khởi động vòng bảo hộ, các binh sĩ trên boong thuyền bận rộn chạy qua lại, đủ loại tiếng quát và cờ tín hiệu vang lên, ầm ĩ hợp thành một chỗ, khiến cho thiên địa đầy rẫy sát khí và hỗn loạn khó nói.
Hạm đội vũ trang người Byzantium sau khi được trải qua cải tạo kỹ thuật tiên tiến của hai cuồng nhân phòng thí nghiệm Hương Ba thành, oanh kích ma đạo pháo ở cự ly xa chiếm thượng phong tương đối, không chỉ có vòng bảo hộ cứng rắn hơn, ma đạo pháo cũng là sắc bén hơn nhiều, trong vòng mười phút, quân hạm Byzantium bị chìm ba chiếc chiến thuyền, mà quân hạm Barcelona lại bỏ ra đại giới gấp mười lần!
Thời điểm khoảng cách kéo gần còn mười thước, ma đạo pháo cũng không còn tác dụng.
Bởi vì oanh kích ma pháp khoảng cách gần như vậy tạo thành nổ tung kịch liệt, sẽ lan đến chiến hạm phe mình, hai bên rất ăn ý đình chỉ oanh pháo, chuẩn bị cận chiến.
Ở lúc này, tất cả ngôn ngữ đều là dư thừa.
Trước chiến đấu, sát ý của song phương đã tụ tới đỉnh phong, hận không thể đồng quy vu tận.